Đô Thị Thần Nhân

Chương 110: (2)




Sau lưng một tòa tuyệt phong tại Thiên Sơn sơn mạch, có một mảnh đất bằng phẳng, bị chỉnh thành một khuôn viên. Trong khuôn viên đã được sửa sang, sinh cơ bừng bừng đủ dạng hình thái. Vào một ngày còn đang trong mông mông bình minh, ở ngoài rừng nơi một con suối, truyền ra tiếng nấu nước rất nhỏ, biểu hiện ở nơi này có người đang làm việc gì đó.

Một bóng người mặc áo xanh, đang đốt lửa nấu nước, từ trong rừng nơi nguồn suối đi bộ về khuôn viên. Nhìn kỹ lại là một thiếu niên chừng mười một mười hai tuổi, càng kỳ quái là với thân hình nhỏ yếu như vậy, cầm lấy một xô nước nóng nhưng lại không có vẻ gì phải cố hết sức, đôi mắt của thiếu niên sâu thẳm cất dấu vẻ lạnh lùng, mượn võ lâm võ thuật thế gia hình dung, hắn đã có một thân nội lực không tầm thường. Đồng thời ánh mắt hắn lại lộ ra vẻ từng trải không thích hợp với lứa tuổi của hắn, mà phảng phất như từng kinh nghiệm qua hàng vạn chuyện gian khổ của cuộc sống.

Đột nhiên, trên đỉnh núi Thiên Sơn vang lên một âm thanh nổ vang sét đánh, ngay sau đó là ngàn vạn lần quang mang chói mắt từ phía chân trời rơi xuống, bỗng dưng lại vang lên một trận âm thanh tiếng nổ bao tạc làm cả Thiên Sơn núi non một trận run rẩy kịch liệt. Thiếu niên chỉ cảm thấy bên tai truyền đến một trận ông ông kêu to, dưới chân đại địa hé ra từng đạo vết rách thật nhỏ. Thiếu niên vội la lên: " Chẳng lẽ có người công kích đại trận hộ sơn? Là ai lớn mật dám đến nơi đây tìm phiền toái?" Nói xong bỏ xô nước trên vai xuống, thả người nhảy tới hai trượng, mặc dù cách không xa nhưng vẫn nhìn ra căn cơ của thiếu niên này rất ổn, chỉ bao nhiêu tuổi là có thể đạt tới bước này, đã là một mở đầu không tệ.

Chỉ mấy cái lắc mình, thân ảnh rất nhanh đã chạy theo hướng đỉnh núi. Người còn đang ở nửa đường, chỉ nghe trên đỉnh núi truyền xuống tiếng vang lớn làm người ta kinh hãi, không chịu được âm thanh kinh khủng này, thiếu niên phải ôm tai ngồi xổm xuống. Xa xa truyền đến một giọng nam nhân tê ách: " Kiệt, kiệt, kiệt! Hộ sơn đại trận của Lãnh Tinh Điện đã bị phá, tất cả cùng tiến lên, giết sạch đám lão bất tử kia của Lãnh Tinh Điện, giết hết đám môn nhân tuổi trẻ kia, cướp hết pháp bảo của bọn họ, gia gia hôm nay muốn cho Lãnh Tinh Điện trọn đời không được siêu sinh." Từ lời nói ác độc này, có thể thấy được người này hiển nhiên có cừu oán sâu đậm với Lãnh Tinh Điện.

Chỉ thấy trên đỉnh núi Thiên Sơn, tụ tập tăng, ni, tục các dạng người tu chân, ước chừng bảy tám ngàn người. Nghe giọng nói ác độc của nam nhân kia, các danh môn chính đạo các phái không khỏi cau mày, âm thầm oán giận nói: " Tiên giới làm sao lại hạ chỉ ý thế này, để cho chính đạo bọn họ phải liên hợp Ma Tông cộng đồng đối phó với thái sơn bắc đẩu của tu chân giới, Lãnh Tinh Điện, còn minh xác nói phải đem toàn bộ Lãnh Tinh Điện mà tiêu diệt hoàn toàn, không để lưu lại một môn nhân nào, lại bảo bọn họ phải tìm cho ra một quyển sách tên là Ngũ Tuyệt Tinh Kinh bí tịch, tìm được phải lập tức tiêu hủy.

Chỉ ý của tiên giới không thể làm trái, cho dù chính đạo các phái trong lòng không muốn, cũng không thể không liên hợp Ma Tông cộng đồng lên Thiên Sơn, trước diệt Lãnh Tinh Điện, sau tìm Ngũ Tuyệt Tinh Kinh.

Vừa rồi những tiếng vang to kia, chính là mấy ngàn người bọn họ cùng liên thủ, phá hủy hộ sơn đại trận của Lãnh Tinh Diện phát ra. Người vừa cao giọng hống to, chính là Ma Tông tông chủ được xưng âm độc ma vương Hà Tây Lai. Các phái chưởng môn đối với sự cuồng vọng của hắn cũng chỉ có thể âm thầm lắc đầu, Lãnh Tinh Điện đứng đầu tu chân giới nhiều năm, cho dù hộ sơn đại trận bị phá, nhưng muốn diệt môn cũng không phải là việc dễ dàng. Kế tiếp mới là ác chiến chính thức, phải trả giá đắt thế nào bọn họ cũng không cách đoán trước.

Sau khi hộ sơn đại trận biến mất, mọi người nhìn thấy Lãnh Tinh Điện chủ Thượng Quân Tâm, đã sớm đem người lập ra trận thế, chờ các phái đến. Ngay trước khi các tu sĩ đến, Thượng Quân Tâm đã sớm có dự cảm, các phái sẽ tìm tới cửa rất nhanh. Tối hôm qua, một sư môn trưởng bối sớm đã phi thăng tiên giới đột nhiên phá vỡ hư không phản hồi phàm gian, phân phó Thượng Quân Tâm lập tức giải tán Lãnh Tinh Điện, cho mọi người lập tức chạy trốn ẩn dấu, bảo tồn Lãnh Tinh Điện một mạch không bị diệt tuyệt.

Tiên nhân kia hiển nhiên không nói rõ thời gian, làm cho Thượng Quân Tâm vô cùng nghi vấn. Trước khi hắn rời đi, còn đưa một quyển Ngũ Tuyệt Tinh Kinh, giao cho Thượng Quân Tâm, nói cho hắn nhất định phải giữ kỹ quyển tinh kinh này cho tốt, lại nói với hắn vì quyển tinh kinh này mà bảy trăm tám mươi sáu vị tiền bối của Lãnh Tinh Điện đã phi thăng tiên giới giờ đây chỉ còn lại hơn một trăm người.

Nói xong lời này, tiên nhân đó còn nặng trọng cảnh cáo, chờ khi hắn đi thì phải lập tức chuẩn bị, an bài người trong Lãnh Tinh Điện có một đường lui. Vị tiền bối này vừa mới rời đi, thì Thượng Quân Tâm lập tức triệu tập môn hạ, nhưng vẫn còn chưa kịp. Đợi tất cả môn nhân vừa mới triệu tập xong, thì các phái người tu chân đã tới. Mà Ma Tông càng vì cơ hội báo thù quá tốt đã tới, nên triệu tập toàn bộ môn nhân ngoài Phân Thần kỳ hơn hai ngàn người toàn bộ tập hợp lại tấn công. Đối mặt với trận thế như thế, Thượng Quân Tâm không thể không oán hận ông Trời không có mắt, không cho hắn một chút thời gian dư thừa để an bài mọi việc.

Nhưng chuyện đã đến nước này, Thượng Quân Tâm chỉ đành đối mặt, hắn lợi dụng thời gian các phái đang công kích hộ sơn đại trận, đem tất cả đệ tử của bổn môn mới nhập không tới ba năm an bài vào một bí đạo sau núi, để cho sư đệ của mình bảo vệ cho bọn họ, kỳ vọng bọn họ có thể may mắn tránh được trường đại kiếp này. Đồng thời đem tất cả tín vật của Lãnh Tinh Điện, những ngọc hạp tu luyện giao cho Liễu sư đẹ, để cho hắn phân tán cấp cho các đệ tử, vì tương lai sau này không được nhận thức thân phận của nhau. Text được lấy tại Truyện FULL

Thượng Quân Tâm ẫn nhẫn với sự vũ nhục của Hà Tây Lai đối với Lãnh Tinh Điện, hướng tới mấy chưởng môn nhân có giao hảo rất tốt trước kia, thê lương hỏi: " Cốc Thanh huynh, Tam Linh đại sư, Dương chưởng môn còn có chư vị chưởng môn, Thượng Quân Tâm ta có chỗ nào có lỗi với các vị, hôm lại lại liên hợp với Ma Tông ma đầu muốn tiêu diệt Lãnh Tinh Điện ta?"

Mấy chưởng môn nhân bị hắn gọi tới tên mình, ngại ngùng cúi đầu, vẻ mặt dị thường khó khăn. Trong đó có một chưởng môn nhân đi ra, trầm giọng nói: " Thượng điện chủ, chúng ta cũng chỉ là thân bất do kỷ, hôm nay chỉ có thể đắc tội."

Hà Tây Lai không quen cách nói của bọn họ, quát: " Đám ngụy quân tử các ngươi, đều đã đến nước này, còn giả vờ mèo khóc chuột, Tam Linh hòa thượng, nếu các ngươi còn không động thủ, Thánh Môn chúng ta cần phải ra tay diệt Lãnh Tinh Điện, đến khi tiên giới của các ngươi trách tội xuống tới, hắc hắc.." Ngay sau đó hắn hét lớn: " Mọi người nghe lệnh, diệt trừ Lãnh Tinh Điện, vì những huynh đệ đã chết của Thánh Môn mà báo thù."

Cùng lúc đó tất cả môn nhân của Lãnh Tinh Điện đồng thời rống to: " Thề cùng Lãnh Tinh Điện cộng tồn." Ngữ khí dị thường kiên quyết, mang theo một cỗ khí nghiêm lệ, đồng thời còn thêm một cỗ cùng tiến cùng lui tinh thần.

Hà Tây Lai nói xong, hai tay lập tức tế ra phi kiếm tùy thân, hai tay tương giao xuất ra ngự kiếm quyết lưu động, phi kiếm huyễn khởi bóng kiếm đầy trời bắn nhanh vô số đạo kiếm khí, nhanh chóng bắn tới. Vì vậy, chỉ một vòng quyển kiếm phong lạnh lẽo, như suối chảy dưới đáy biển, kích động không khí chung quanh điên cuồng lưu động, phát ra tiếng rít " tê tê" quái dị, hướng tới đầu Thượng Quân Tâm chụp xuống.

Thượng Quân Tâm đối mặt với bóng kiếm đầy trời của Hà Tây Lai đang chụp xuống, hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng huy kiếm chém ra một đạo tia chớp như rắn bạc, kiếm khí tế trách, hoa phá không gian, vang lên tiếng nhọn bén rít " Lạc Hồn". Thượng Quân Tâm nhẹ giọng quát.

Một cao thủ Ma Tông lớn tiếng cảnh báo: " Tông chủ cẩn thận, đó là Lạc Hồn" Nhưng chỉ trong nháy mắt, nhanh, nhanh đến kẻ khác không kịp nhìn thấy, vô số đạo kiếm khí do Hà Tây Lai phát ra bị trùng tán dễ dàng, đồng thời kiếm khí giao nhau cao thấp kia, với tốc độ như sấm sét bắn thẳng tới hướng Hà Tây Lai.

Khi Hà Tây Lai nghe được tiếng cảnh báo thì đã lưu tâm, cảm nhận được kình khí của mình bị trùng tán, thầm nghĩ: " Không hay!" Người hắn lập tức lui ra sau bốc lên, nhưng đã chậm một bước, mấy đạo kiếm khí đã bắn vào thân thể hắn.

" A!" Máu tuôn ra, hai cánh tay của Hà Tây Lai bị kiếm khí cắt nát toàn bộ, hộ giáp trên người hắn tức thì bị hoa tán thành mảnh nhỏ, nếu không nhờ hộ giáp trợ giúp, giờ phút này hắn đã bị cắt nát thân thể.

Bên kia, Ma Tông nhìn thấy tông chủ ra tay đầu tiên, bọn họ cũng không ẩn nhẫn được nữa, đối mặt kẻ thù ngày xưa, bọn họ hận không được lột da, uống máu, quát một tiếng toàn thể bay lên không. Hai tay giao nhau kháp ra các loại thủ ấn, vì vậy trên bầu trời một trận âm vân phủ đầu, hào khí áp lực vô tận.

" Ngũ Tuyệt Âm Lôi"

" Ma Dục Luyện Hỏa"

" Bạo Diễm Trảm"

Các thức các dạng tên gọi từ trong miệng bọn họ phun ra. Lãnh Tinh Điện tung hoành tu chân giới nhiều năm, thực lực luôn trên các đại phái. Thế công của Ma Tông mặc dù làm cho người ta sợ hãi, nhưng người của Lãnh Tinh Điện cũng không hề lộ ra vẻ sợ hãi, do mấy trưởng lão dẫn đầu, liền xông lên ứng chiến. Khi người của Ma Tông phóng lên thì hơn một ngàn người dùng tốc độ nhanh hơn, xoay chuyển thân thể đồng thời kháp khởi ấn quyết.

Bỗng dưng không gian một trận vặn vẹo trừu động, nổi lên một chút sóng gợn. Đại trưởng lão quát lên một tiếng, mấy ngàn người chia làm ba phần, một phần ứng phó Ngũ Tuyệt Âm Lôi bên trên đầu, một phần nhắm ngay người thi thuật của Ma Tông, còn một phần ở bên cạnh lược trận.

Trong phút chốc, trên đỉnh đầu người của Ma Tông hàn mang bao phủ, kình phong gào thét đến cuống quýt, như triều cường dâng lên, cuồng đào mãnh liệt, hướng tới người của Ma Tông thì triển ra Ma Dục Luyện Hỏa, Bạo Diễm Trảm cuộn xuống. Vài giây, hai cỗ lực lượng kinh khủng va chạm nhau.

" Oanh! Oanh!" Không khí chung quanh hô oanh quanh quẩn, oanh oanh mênh mông làm thiên địa như đang thất sắc, làm kẻ khác cảm giác như thế giới đã đến ngày tận thế. Ở giữa còn hỗn tạp tiếng thảm hào thê lương của các đệ tử hai bên, hơn mười người của Ma Tông từ không trung trực tiếp bạo thể mà chết, Lãnh Tinh Điện thì có hơn mười người thương vong. Đại trưởng lão đau lòng kêu lên thê lương: " Đệ tử môn a!"

Ứng phó với âm lôi trên đỉnh đầu của mấy trăm người, với pháp bảo do bọn họ dẫn phát, tản mát ra quang mang chói mắt mãnh liệt, chiếu rực đến mọi người không mở được hai mắt, vô số đạo cột sáng bốc lên đồng thời, cho nhau quanh quẩn như ninh thành ma hoa, đón lấy Ngũ Tuyệt Âm Lôi trên bầu trời hạ xuống rồi phóng lên cao. Trong nháy mắt âm lôi nện xuống, chống lại cột sáng đang phóng lên cao, tức khắc, theo tiếng sấm thanh thúy trên không trung, không gian của bầu trời trên đỉnh đầu, trong nháy mắt bị xé rách, truyền ra một tiếng thê lương như muốn xé rách lỗ tai mọi người.

Hơn mười đệ tử của Lãnh Tinh Điện, ngẩng đầu phun ra một đạo máu tươi, thân hình một trận hỗn loạn, may là lần này không có xuất hiện sự tử vong.

Hà Tây Lai theo sự trợ giúp của thuộc hạ, rất nhanh vận dụng bổn mạng chân nguyên, chữa trị hai cánh tay bị cụt, hướng tới chính đạo các phái rống giận: " Một đám ngụy quân tử, các ngươi còn không động thủ, cẩn thận chuyện có biến, bọn họ nếu có một môn nhân đào tẩu, vậy các ngươi cứ chờ cấp trên trách phạt đi."

" A di đà phật, thôi thôi, Thượng điện chủ, mấy người lão nạp đành đắc tội." Tam Linh hòa thượng xuống lệnh khai chiến.

" Đã như vậy chúng ta cũng không còn gì để nói, đến đây đi! Lãnh Tinh Điện chúng ta khi nào sợ các ngươi." Thượng Quân Tâm đã tồn tại ý nghĩ liều mạng.

Tam Linh thầm than một tiếng, trầm giọng nói: " Tất cả chấp hành chỉ ý, phân ra một bộ phận tiến vào tìm tòi, không thể lưu lại một người, tìm được vật phẩm tiên giới muốn tìm, lập tức tiêu hủy."

" Môn hạ mọi người nghe lệnh! Không cho bất cứ ai tiến vào nội đường! Trừ phi là chúng ta chết hết." Thượng Quân Tâm cũng xuống lệnh tử chiến.

Vừa dứt lời, thân hình như tia chớp lẻn đến đỉnh đầu chúng phái, hôm nay mọi người ở đây chỉ có tu vi của hắn là cao nhất, đã đi vào Độ Kiếp hậu kỳ, bởi vì lực thương tổn của hắn là lớn nhất.

Nhìn thấy Thượng Quân Tâm đột nhiên chui vào thăng không, các phái tu chân đồng thời cùng hướng hắn ra tay, từ dưới mặt đất bay lên một vòng nguyệt tròn, vô số phi kiếm mang theo tiếng phá không thê lương, hướng Thượng Quân Tâm cuốn tới.

Loại chí mạng lâm đầu này, theo bản năng Thượng Quân Tâm thi triển ra pháp thuật lợi hại nhất, trong miệng hét lớn: " Đông Hoàng Chung"

Thượng cổ thần khí Đông Hoàng Chung, bị hắn tế đi ra, khi nó xuất hiện mọi người không ai nghĩ ra, trong mọi người có người kinh thanh nói: " Nha! Là Đông Hoàng Chung!"

Thượng Quân Tâm cũng không để ý tới thế công bên dưới, cắn chót lưỡi phun ra một ngụm bổn mạng tinh nguyên trên Đông Hoàng Chung. Hắn kháp động thủ ấn khu động Đông Hoàng Chung, vẻ mặt chú tâm, hôm nay thành bại nhờ vào lần này, nếu có thể phát huy được uy lực của Đông Hoàng Chung, Lãnh Tinh Điện còn có hy vọng sinh tồn sống sót, nếu không sẽ không tránh khỏi diệt vong.

Đã bị bổn mạng tinh nguyên kích phát, Đông Hoàng Chung tản mát ra vô số quang mang chói mắt, vô số kim quang thành thực chất bắn nhanh ra bốn phía. Các loại kình khí đang công kích lên trời kia, phi kiếm, pháp bảo tại dưới kim quang không phải đánh bật trở về, mà lại như lưu ly vỡ vụn hoa hoa toái thành một đống mảnh vỡ.

Mấy ngàn người xâm phạm bên dưới đồng thời kinh hô, thượng cổ thần khí không phải là bọn họ có khả năng ngăn cản, vì muốn thoát chết, không ai để ý tới những người của Lãnh Tinh Điện, mà cộng đồng hướng tới Đông Hoàng Chung phát ra công kích.