Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 230: Dốc sức trấn áp, chậm rãi luyện hóa




Tuy nhiên Diệp Hùng cẩn thận cân nhắc, lúc này mới cảm thấy La Tế Xuyên khó giải quyết hơn xa với tưởng tượng của hắn. Dù sao hắn cũng chưa từng nghĩ, nên đối phó với bản thân mình như thế nào.

"Trong tất cả vu bảo của ta, lực công kích mạnh nhất chính là mảnh vỡ Đại Diễn thần chung kia. Chỉ có điều thần chung này cũng chỉ là mảnh vỡ, không có uy năng của đại diễn thần chung chân chính. Thần chung này đối phó với những người khác, cho dù là vu sĩ đan đỉnh kì cũng khó có thể ngăn cản. Tuy nhiên để đối phó với người tu luyện cửu chuyển nguyên công, có chút thua kém."

Đại diễn thần chung mảnh vỡ, cũng chỉ là mảnh vỡ, không thể tế luyện, hại người hại mình. Diệp Hùng nếu tế khởi đại diễn thần chung mảnh vỡ này, công kích La Tế Xuyên cũng đồng thời công kích chính mình. Tới lúc đó rơi vào thế lưỡng bại câu thương, thậm chí mình có thể bị chấn thương nhưng mà La Tế Xuyên cũng không chắc bị chấn thương.

Dù sao La Tế Xuyên cửu chuyển nguyên công cũng tinh thâm hơn Diệp Hùng rất nhiều, thân thể càng thêm mạnh mẽ hơn.

"Thiên cổ bảo tràng là sát phạt chi bảo, mấy trăm kim tàm bốn cánh công kích, làm cho người ta không thể ngăn cản."

Diệp Hùng vừa ác chiến với La Tế Xuyên vừa cẩn thận suy tư một phen, mũi thương nhướng lên đánh lui lại Ngọc Như Ý, thầm nghĩ: "Nhưng kim tàm bốn cánh đối phó với người khác thì được, sợ rằng không cắn được quái vật bất động này. Dùng thiên cổ bảo tràng đối phó với hắn cũng không được, trừ phi vận dụng kim tàm sáu cánh. Đáng tiếc hai kim tàm của ta kia còn chưa tiến hóa thành công. Về phần Viêm Dương hồ lô đã không còn lôi hỏa, kiện bảo vật này không còn uy lực. Bàn Long kim trượng uy lực còn không bằng Thái Dương tinh phiên của ta."

Thiên phong bảo phiến cũng bị hắn phủ định, thiên phong bảo phiến uy năng chủ yếu lấy phong sát công kích. Thang Thành luyện chế thiên phong bảo phiến này, phong sát cũng không nồng đậm thuần túy, đối với vu bảo này, hắn cũng không coi trọng.

Diệp Hùng lúc trước khi ở đại mạc Tây Hoang, liền có thể lợi dụng phong sát tu luyện cửu chuyển nguyên công. La Tế Xuyên cảnh giới nguyên công cao hơn so hắn, có thể thấy được phong sát của thiên phong bảo phiến cũng không nề hà được hắn. Trừ phi hắn có đủ tu vi đem uy năng của thiên phong bảo phiến phát huy hoàn toàn.

Diệp Hùng không khỏi đau đầu, La Tế Xuyên chính là một đậu phụ đánh không mục nát được, mệnh dài như con gián vậy.

Cho tới hôm nay hắn mới biết được những vu sĩ khác khi đấu với chính mình, tâm tình như thế nào. Chỉ sợ giống như hắn lúc này vậy, phát sầu vì không biết phải đối phó thế nào.

"Cửu chuyển nguyên công thật sự rất biến thái, ngoại trừ các loại vu pháp công kích hồn phách, gần như không có gì khắc chế được. Một khi như vậy, chỉ còn cách cậy mạnh đưa hắn trấn áp thôi, từ từ mà luyện hóa!"

Diệp Hùng hơi trầm ngâm, đỉnh đầu từng đại đỉnh bay ra, tản mát ra từng trận hung uy. Dường như có một loại lực lượng hủy thiên diệt địa xuất hiện. Trên thành đỉnh từng con dị thú thượng cổ hiện lên, giống như phù văn lưu chuyển, hướng tới La Tế Xuyên mà trấn áp.

La Tế Xuyên nhìn như không thấy, cười ha hả, thế công càng nhanh: "Thống khoái, không nghĩ tới ngươi còn thủ đoạn khác, không ngại xuất hết ra cho ta, cho ta một chút áp lực đi."

Ông!

Lại một đại đỉnh khác bay ra, hai đại đỉnh liên hợp một chỗ, uy thế càng thêm lớn.

"Hay! Hai đại đỉnh này là vu pháp đáy hòm của ngươi sao, tuy nhiên muốn trấn áp ta còn xa xa mới đủ!" La Tế Xuyên vẫn sinh long hoạt hổ như trước, chiêu thức mở rộng, hướng tới Diệp Hùng mà công tới, thậm chí tế khởi cả tràng hạt chụp tới đầu của Diệp Hùng.

Diệp Hùng một thương đánh bay tràng hạt, lập tức rút ra ngăn trở lại kim cương xử nện xuống. Đinh đinh, La Tế Xuyên chấn động bảo linh, bị hắn trực tiếp không thèm để mắt, loại đồ vật chấn động tinh thần này, đối phó với vu sĩ nguyên thần yếu nhược thì còn được. Nhưng hắn tu luyện Di La Thiên Yêu Đế nguyên thần chân giải, nguyên thần củng cố vô cùng, căn bản không phải là đãng hồn linh có thể dao động được.

Ông! Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Lại một đại đỉnh bay ra, lơ lửng trên đỉnh đầu La Tế Xuyên. Ba đỉnh hợp lực, trấn áp thẳng xuống hắn, lực lượng cuồng bạo lập tức quấy nhiễu vu pháp của hắn, khiến cho đại phẫn nộ bất động minh vương thân hình hơi hơi lay động, vu pháp không thể điều khiển tốt được.

La Tế Xuyên khẽ nhíu mày, rốt cuộc lộ ra thần sắc ngưng trọng, cười lạnh nói: "Ngươi quả nhiên có vài phần thực lực, đáng cho ta thực sự dùng toàn lực."

Hắn còn chưa dứt lời, lại ong ong mấy tiếng, từng đại đỉnh từ trong hạo nguyệt màu vàng trên đỉnh đầu Diệp Hùng xuất hiện. Chín đỉnh liên hợp một chỗ, đồng thời trấn áp xuống dưới.

Chỉ nghe thấy ba một tiếng, đại phẫn nộ bất động minh vương bị ép dập nát tại chỗ. Sáu kiện vu bảo trong tay minh vương hết thảy rơi xuống. Loại vu pháp kết hợp với cửu chuyển nguyên công này làm cho lực lượng của hắn tăng lên ba thành, nay bị cửu đỉnh trấn áp, uy năng đại tổn, trực tiếp đánh hắn trở lại nguyên hình.

La Tế Xuyên vừa sợ vừa giận, hắn vốn tưởng rằng thủ đoạn của Diệp Hùng cũng thường thôi. Nhưng không nghĩ ra, Diệp Hùng sử dụng một môn vu pháp bá đạo như vậy, trực tiếp khắc chế đại phẫn nộ bất động minh vương của hắn, trấn áp làm cho ngay cả vu pháp cũng không thể sử dụng được.

Đã không có đại phẫn nộ bất động minh vương thêm vào, cửu chuyển nguyên công của hắn bị đánh trở lại nguyên hình, đối mặt với Diệp Hùng ở xu thế yếu nhược hơn.

"Đại phẫn nộ bất động minh vương quyết không phải là vu pháp tuyệt đỉnh cấp ở tiểu Quang Minh Thánh Địa ta, nhưng cũng cực kỳ cao minh, làm sao có thể bị người trấn áp như vậy? cửu đỉnh, chẳng lẽ là Cửu Đỉnh Vu Hoàng quyết của Hạ gia?"

Thế thương của Diệp Hùng triển khai, mặt cờ cuồn cuộn nổi lên, mang theo thái dương chân hỏa mênh mông, cực kỳ nóng cháy. La Tế Xuyên không dám nghĩ tiếp vội vàng liều mạng ngăn lại. Loại chân hỏa này ngay cả cửu chuyển nguyên công của hắn cũng có chút không đỡ được, so với đại thương kia còn nguy hiểm hơn.

Đinh! Đinh! Đinh!

Thế công của Diệp Hùng giống như cuồng phong mưa rào, liên tục đâm ra mười thương, rốt cuộc cũng phá được phòng ngự của hắn. Thương đâm thẳng lên người La Tế Xuyên, lưu lại cái lỗ máu thật nhỏ, giống như châm đâm vào vậy.

Hắn không khỏi khẽ nhíu mày, vừa rồi một thương của hắn đâm phá nắm tay của La Tế Xuyên là ỷ vào thế mạnh từ trên trời lao xuống mới làm bị thương La Tế Xuyên được. Tuy nhiên hiện giờ hắn đang giao chiến, không có cơ hội súc thế tăng lực, bởi vậy khả năng tạo thành thương tổn cho La Tế Xuyên rất có hạn.

"Vô ích!"

La Tế Xuyên chỉ công không thủ, không chút kiêng nể cười to nói: "Thân thể của ta mạnh, có thể so với vu bảo cấp trấn giáo, ngươi căn bản đừng mơ làm gì được ta!"

"Thật không?"

Diệp Hùng hận ngứa cả răng, thật sâu cảm nhận được cảm giác của đám người Tiêu Trường Thành khi đối phó với hắn.

"Có nên tế khởi Thiên Vũ Chi dực bổ hắn không? Thiên vũ chi dực thật sự hao phí chân nguyên, lại khó có thể khống chế, tất nhiên có thể đánh chết hắn. Tuy nhiên ta lại phải tu luyện lại một thời gian dài, mới khôi phục lại được chân nguyên."

Diệp Hùng tức giận, từng đại đỉnh đột nhiên tụ lại với nhau, hắn ý đồ ngưng tụ cửu đỉnh vạn pháp yêu quyết, muốn đánh chết con gián (tiểu cường) này.

Chín đỉnh liền xác nhập cùng một chỗ, phát ra uy thế càng thêm lớn, hủy thiên diệt địa, mạnh hơn lúc chín đỉnh xuất hiện thậm chí cả mấy chục lần, làm cho người ta không khỏi cảm thấy hoảng sợ.

Vu sĩ Dân Giang kiếm phái ở xa xa không biết bao nhiêu người bị ba đại đỉnh này trấn áp tu vu. Vu sĩ hạo nguyệt kỳ thì hạo nguyệt trên đỉnh đầu tắt, Vu sĩ hỗn nguyên kỳ thì trường hà trên đỉnh đầu ngừng chảy, cả đám giống như bánh sủi cảo mất nước rơi từ trên không trung xuống.

Dưới đáy biển, vô số yêu quái hải tộc tu vi cũng bị trấn áp, tu vi thấp, thậm chí trực tiếp bị ép chết!

Ba!

Hạo nguyệt trên đỉnh đầu La Tế Xuyên cũng bị trấn áp, vang lên một tiếng nho nhỏ vỡ ra thành nhiều mảnh. Trong lòng hắn rốt cuộc cũng cảm thấy hoảng sợ, đang muốn chạy đi, trong đó một đại đỉnh hung hăng đánh thẳng vào hậu tâm của hắn.

Lần va chạm này vô cùng trầm trọng, khiến cho yết hầu hắn ngọt ngọt, ói ra một ngụm máu tươi.

Diệp Hùng theo sát phía sau hắn, ba đại đỉnh lần lượt hướng tới La Tế Xuyên mà đánh. Chỉ nghe thấy mặt biển rung động không ngừng. Ba đại đỉnh lăn lộn trên dưới chung quanh La Tế Xuyên, thủy chung vây khốn hắn, đánh cho hắn không thể trốn thoát được.

"Dừng tay, ta nhận thua!" La Tế Xuyên tóc tai bù xù, lục phủ ngũ tạng bị đánh cho mơ hồ có dấu hiệu vỡ vụn, chật vật không chịu nổi mà kêu lên.

Diệp Hùng không thèm nghe hắn nói, tế khởi đại chu thiên tinh đấu trận đồ, vây khốn lấy hắn, ba đại đỉnh cũng tiến vào trong trận đồ, phối hợp chu thiên tinh đấu, không ngừng va chạm.

"Chỉ cần ngươi dừng tay, ta liền bồi thường kim tàm bốn cánh, gấp đôi… không mười lần! thế nào?" La Tế Xuyên đau khổ chống đỡ, lấy mõ và kim cương xử đón đỡ ba đại đỉnh. Nhất thời còn có thể chống đỡ được một lúc, kêu lên.

Diệp Hùng dịu dàng cười nói: "Sư huynh đừng náo loạn, ngươi khi có năng lực xử lý người khác, có từng tha cho đối phương một mạng không? Còn phải xem tâm tình của ngươi như thế nào? Hiện giờ tâm tình tiểu đệ rất tốt, đương nhiên không muốn bỏ qua ngươi rồi."

Đột nhiên, một đại đỉnh trực tiếp chùm lên người La Tế Xuyên, ba bốn trăm thượng cổ dị thú ở trên thành vách đại đỉnh cùng hiện lên, tất cả há mồm phun ra yêu hỏa, ý đồ muốn luyện hóa hắn.

"Yêu nguyên chân hỏa? ngọn lửa này, đừng mơ tưởng luyện chết ta!"

La Tế Xuyên thấy Diệp Hùng không chịu tha hắn, giận tím mặt, quanh thân hắn lúc này chìm trong biển yêu hỏa, ngạo nghễ nói: "Chân hỏa có trình độ này, sẽ chỉ làm ta ngày càng mạnh hơn. Ta sẽ tu luyện bên trong chân nguyên yêu hỏa của ngươi, tới khi đánh bại được ngươi mới thôi. Sau đó sẽ thoải mái phá cấm mà ra, xử tử ngươi."

Hắn khoanh chân ngồi xuống, Thương Thiên Thanh Quan Bảo Tháp trên đỉnh đầu, một điều linh mạch từ trong tháp buông xuống. La Tế Xuyên há mồm hút lấy, giống như nuốt một đạo cầu vồng vậy. Linh khí không ngừng cuồn cuộn từ trong linh mạch dũng mãnh tiến vào trong miệng hắn, cười lạnh nói: "Trong bảo tháp của ta, chứa hơn mười điều linh mạch bậc một, linh khí cuồn cuộn không ngừng, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?"

Diệp Hùng khẽ cười một tiếng, tế khởi ngọc lâu của mình, trực tiếp dừng trên đại đỉnh, lập tức vô số xúc tu từ trong ngọc lâu của hắn bay ra đầy trời. Những linh mạch kia, gần như trong nháy mắt bị hút khô không còn.

La Tế Xuyên ngẩn ngơ, lại lấy ra một điều linh mạch nhưng cũng bị ngọc lâu kia ăn sạch sẽ, một giọt linh khí cũng không lưu lại cho hắn. Mà ngọc lâu của Diệp Hùng lại ầm ầm sinh trưởng, bỗng nhiên hiện ra một tầng.

"Quái vật, ngươi rốt cuộc là quái vật gì, không ngờ dám biến hóa làm người, giả mạo đệ tử Chu Thiên Tinh Cung?" La Tế Xuyên ngẩng đầu nhìn ngọc lâu của hắn, trong lòng không rét mà run, run giọng nói, thực sự khiếp sợ Diệp Hùng vạn phần.

"Tế cờ!" Diệp Hùng mắt điếc tai ngơ, trầm giọng quát.

Thái dương tinh phiên trong tay hắn bay lên, lơ lửng trên đại đỉnh, một đoàn thái dương chân hỏa hạ xuống nhét đầy không gian trong đại đỉnh.

"Khốn khiếp ngươi muốn dùng thái dương chân hỏa luyện hóa ta, ta không cho ngươi như ý! Nguyên công vận chuyển phá cho ta!" La Tế Xuyên nổi giận lôi đình, một quyền đánh tới vách đỉnh, uy thế đủ để khai sơn phá hải.

Đại đỉnh chấn động không ngừng vài lần suýt nữa tan vỡ.

"Chỉ là giãy dụa mà thôi, không đáng để lo nghĩ." Diệp Hùng nhìn một lát, tán đi hai đại đỉnh, tâm niệm hơi động lập tức Đại Chu Thiên Tinh Đấu trận đồ thu nhỏ lại, không có nhập vào mi tâm của hắn mà thẳng tới đám vu sĩ của Dân Giang kiếm phái.

Xuy!

Đột nhiên, một cánh tay gầy như củi khô từ trong mi tâm hắn chui ra, thanh âm La Tế Xuyên truyền tới: "Ta nói rồi, ngươi trấn áp không được ta, hôm nay ta sẽ xé nát trận đồ của ngươi, cho ngươi thấy chỗ thần diệu của nguyên công!"

Hắn không ngờ có thể từ trong đại đỉnh xuất ra một cánh tay, xé mở đại chu thiên tinh đấu trận đồ, đưa cánh tay ra ngoài. Cho dù là Diệp Hùng cũng không thể không bội phục thân thể mạnh mẽ của hắn, mình không thể nào so sánh được.

"Còn dám phản kháng?"

Diệp Hùng tâm niệm hơi động, trực tiếp đem hùng bi từ ngọc lâu ra ngoài. Chỉ thấy thân thể hắc hùng này ngày càng nhỏ, cũng bị hắn nhốt vào trong tinh đấu trận đồ, nói: "Tiếp hắn cho tốt, mãi tới khi luyện hóa hắn mới thôi."

Đầu hắc hùng kia nhìn thoáng qua, múa thiết huyết chiến kỳ một cái, cười ha hả nói: "Diệp lão gia muốn nướng ăn sao? Nướng chín thì chia cho tiểu hùng ta một miếng."