Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 45: Thân thể Thủy đức cộng công




Diệp Tư Manh nhìn chằm chằm vào nguyên khí giao long của Mã Tam Bảo, tuy ưng xà song kích tề danh cùng thanh giao cửu kích, uy lực không phân cao thấp, nhưng uy lực thực tế của ưng xà song kích còn lâu mới bì được với thanh giao cửu kích của Mã Tam Bảo.

Nguyên nhân là do khi tu luyện vu pháp, Diệp Tư Manh chỉ cầu nhanh, cầu nhiều, tu vi nguyên khí chưa thâm hậu đã hoàn toàn diễn hóa ra ưng xà, nhìn có vẻ uy mãnh nhưng uy lực thực tế lại không cường đại như thế.

Mã Tam Bảo lại tuần tự theo các bước, tuy chưa hoàn toàn diễn hóa thanh giao nhưng uy lực lớn gấp mấy lần ưng xà của hắn.

Huống chi tu vi của Mã Tam Bảo cũng tinh thâm hơn hắn nhiều, bây giờ đã là vu sĩ bồi nguyên tứ phẩm, giữa hai người có chênh lệch rất lớn.

"Cẩu nô tài, ngươi còn chưa tránh ra? Hay là ngươi muốn tạo phản?"

Phương phu nhân lao ra từ trong đám người, hung tợn nói với Mã Tam Bảo: "Một tên nô tài không ngờ cũng dám ra tay với chủ tử, còn không mau quỳ xuống cúi đầu nhận sai?"

Sắc mặt Mã Tam Bảo trầm xuống, ánh mắt dừng lại trên người Phương phu nhân, như đang nhìn một người đàn bà ngang ngược, trong mắt hiện lên một đạo sát khí, hừ lạnh: "Muốn Mã mỗ dập đầu nhận sai, ngươi còn chưa đủ tư cách! Ta hai mươi bốn tuổi đã là tiên thiên võ đạo, trở thành vu sĩ được phủ chủ coi trọng, cho phép Mã mỗ thoát khỏi nô tịch! Phương phu nhân mở mồm là một tên nô tài, vậy đặt phủ chủ ở chỗ nào?"

"Tiện nô…"

Phương phu nhân còn muốn mắng tiếp, Diệp Tư manh đã giữ chặt tay nàng, xoay người đi, cười lạnh: "Không cần nói lời vô nghĩa với hắn, tên tiểu súc sinh Diệp Húc này giết Kiên nhi, phạm vào gia pháp, việc này tự nhiên có nội phủ xử trí! Mã Tam Bảo, ngươi cứ cẩn thận!"

Hai người đi ra khỏi mã tràng, Phương phu nhân bỏ tay hắn ra, cả giận nói: "Diệp Tư Manh, ngươi dễ dàng buông tha cho hắn như vậy? Mối thù giết con, ngươi có báo hay không?"

"Thù giết con, đương nhiên phải báo!"

Sắc mặt Diệp Tư Manh âm lãnh, quay đầu nhìn mã tràng một cái, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nhưng tu vi Mã Tam Bảo cao hơn ta, hơn nữa phủ chủ cũng coi trọng hắn. Ở trong phủ, địa vị của ta không cao, lại thêm Mã Tam Bảo xen vào, ta căn bản không làm gì được Diệp Húc! Chi bằng, dùng sức bên ngoài tới giúp mới có thể giải quyết được tên tiểu súc sinh nay!"

Ánh mắt Phương phu nhân lóe ra, nàng nghĩ đến nhà đẻ của mình, một nhà vu hoang thế gia lánh đời ở Liễu Châu, Phương gia.

"Nghe nói tên súc sinh Diệp Húc đã giết Phương Đồng, con trai của tứ ca Chung Sơn, hận không thể lột da tên tiểu tử này, không bằng đi tìm hắn, thù mới hận cũ, để Chung Sơn ra tay loại bỏ tên súc sinh này!"

Diệp Tư Manh lại nghĩ đến nội phủ Diêp gia: "Ở Diệp phủ không chỉ có một mình ta muốn tên súc sinh này chết đi! Nhị ca Tư Mẫn là tổng quản nội phủ, phụ trách quản lý tất cả vụ việc trong nội phủ, quyền lực chỉ kém phủ chủ. Diệp Húc giết tên nô tài dưới tay hắn Diệp Ly, không khác nào tát hắn một phát, hơn nữa trong đám con cháu tôn thất nội phu, trừ Diệp Húc chỉ còn con hắn Diệp Phong có hi vọng trở thành ứng cử viên đảm nhiệm phủ chủ. Nhị ca ước gì có thể giết đi tên súc sinh này…"

Giữa mã tràng, Mã Tam Bảo quay đầu nhìn về phía Diệp Húc, lộ ra thần sắc tán thưởng: "Thất gia, tu vi của ngươi tiến bộ quả thật là thần tốc, thậm chí ngay cả Diệp Ly cũng chết trong tay ngươi, xem ra lễ săn thú ngươi có thu hoạch không nhỏ rồi!"

Diệp Húc cười khổ, đích xác hắn đạt được đủ loại ưu đãi trong lễ săn thú, tuy nhiên cũng vì thế mà đắc tội không ít người, hiện giờ kẻ thù của hắn trải rộng khắp Liễu Châu, thậm chí số người trong Diệp phủ muốn giết hắn cũng chẳng ít.

Hiện giờ hắn nhìn khắp nơi đều thấy địch nhân, người thật sự tốt với hắn chỉ ít ỏi vài người.

Mã Tam Bảo dường như cũng nhìn ra suy nghĩ của hắn, nói: "Thất gia không cần lo lắng, phủ chủ sẽ áp chế vụ Diệp Kiên, mặc dù nội phủ sẽ xử trí ngươi nhưng cũng sẽ không quá nặng."

Diệp Húc thở phào một cái, suy nghĩ của Mã Tam Bảo và phủ chủ không xa nhau lắm, hắn nói như vậy khẳng định là đại biểu ý kiến của Diệp Tư Đạo.

"Nhưng minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, mấy hôm nay Thất gia cần cẩn thận chút, tốt nhất là không nên ra ngoài." Mã Tam Bảo lại dặn dò thêm.

Đám người tản đi, mã tràng lại khôi phục sự yên tĩnh, Diệp Húc ngoắc tay gọi Kiều Kiều, ngón tay nhẹ nhàng đặt lên mạch môn của nàng.

Tô Kiều Kiều chớp chớp mắt, không thấy rõ ràng, chỉ cảm thấy từ ngón tay hắn có một cỗ chân khí cuồn cuộn dũng mãnh chảy vào trong cơ thể mình, chạy dọc theo kinh mạch bốn phía, chỉ trong vài lần hô hấp đã chạy vòng quanh kinh mạch toàn thân nàng một vòng.

Cái cảm giác này vừa tê vừa ngứa, lại hơi thoải mái, như bị tay hắn sờ mó toàn thân trên dưới một lần, không khỏi khiến nàng xấu hổ đỏ bừng mặt.

Diệp Húc khẽ nhíu màu, chân khí của hắn đi một vòng quanh kinh mạch của Kiều Kiều, cũng không phát hiện thể chất Kiều Kiều có điểm lạ nào, trầm ngâm một chút, thương minh chân khí của hắn lập tức tụ lại thành một đoàn, đem theo một tia ý thức, chậm rãi tiến vào bên trong đan điền của nàng.

Hành động này cực kì nguy hiểm, rất dễ phát sinh xung đột với huyền minh chân khí của Kiều Kiều, hơi có chút vô ý sẽ phế bỏ tu vi của nàng, khiến nàng bị trong thương, do vậy Diệp Húc rất cẩn thận, không dám đi nhầm một bước.

Không ngờ thương minh chân khí vừa đi vào đan điền Kiều Kiều, Diệp Húc không gặp bất kì sự kháng cự nào, hiển nhiên cô gái này hoàn toàn không hề phòng bị hắn, một lòng tin tưởng hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Chân khí và ý thức của hắn tiến vào đan điền Kiều Kiều, lập tức phát hiện đan điền của nàng khác người thường một trời một vực.

Đan điền người thường vốn trống không, chỉ có chân khí do chính mình tu luyện, mà đan điền của Kièu Kiều lại chứa một quả cầu nước rất lớn màu lam, lơ lửng trong không trung, che khuất cả nửa bầu trời!

Quả cầu nước này từ từ chuyển động, có vẻ rất nặng, mà huyền minh chân khí của nàng thì hội tự lại thành một con sông tinh tế, ước chừng có khoảng hơn hai mươi nhánh, theo quả cầu nước chảy tới chảy lui, như ngân hà đổi chiều, vô cùng rực rỡ!

Nhưng so với quả cầu nước này, thương minh chân khí của nàng có vẻ quá bé nhỏ, từ xa nhìn lại, giống như một sợi dây nhỏ màu ngọc bích được buộc phía trên quả cầu nước!

Diệp Húc nhìn quả cầu nước nàu, trong lòng hoảng sợ.

Từ quả cầu nước này phát ra một cỗ hơi thở chí âm chí nhu, mênh mông bất tận, không ngừng sinh ra huyền minh chân khí, khó trách tu vi kiều kiều tăng trưởng nhanh như vậy!

"Chẳng lẽ thể chất Kiều Kiều là thủy đức cộng công thể chất?"

Tổng cộng thể chất đặc thù bao gồm năm loại, hỏa đức Chúc Dung thân thể, thủy đức Cộng Công thân thể, kim đức Thiếu Hạo thân thể, thổ đức Hậu Thổ thân thể, mộc đức Cú Mang thân thể.

Năm loại thể chất này, chỉ cần tu luyện tâm pháp tương ứng, tu vi sẽ đột nhiên tăng mạnh, tốc độ người thường khó có thể tượng tượng được, rất nhanh tiến vào tiên thiên, trở thành vu sĩ!

Về thể chất đặc thù, có rất nhiều truyền thuyết, ngay cả Diệp Tư Đạo cũng chưa từng gặp qua, càng không phải nói đến Diêp Húc, cụ thể thủy đức Cộng Công thân thể hình dáng thế nào, hắn cũng không rõ ràng lắm.

Tuy nhiên, cho dù Kiều Kiều không phải là thủy đức Cộng Công thân thể, quả cầu nước trong đan điền nàng cũng đủ để cho nàng tu luyện tốc độ nhanh kinh người, một đường tiến thẳng vào cửa tiên thiên.

"So sánh giữa người với người, thật khiến người ta tức chết…"Trong lòng Diêp Húc phẫn nộ nói.

Hắn cần cù khổ luyện, muốn đột phá một cảnh giới đều khiến hắn bỏ ra cố gắng gấp mười lần, mà đây đã là thiên tài so với người thường.

Nhưng với Kiều Kiều, cánh cửa hạn chế đột phá cảnh giới này gần như không tồn tại, quả cầu nước kia sẽ không ngừng cung cấp huyền minh chân khí cho nàng, đánh tan tất cả các trạm kiểm soát!

"Kiều kiều có thể chất như vậy, không biết là phúc hay họa…"

Trong lòng Diệp Húc trầm ngâm, đem chuyện này áp dưới đáy lòng, không hề nói cho ai biết.

Ảnh hưởng của thể chất đặc thù rất lớn, thiên tài như hắn lọt vào thù hận giết người nhiều như vậy, nếu chuyện đặc thù thể chất của Kiều Kiều bị truyền ra ngoài, chỉ sợ Diệp phủ cũng không bảo vệ cho nàng được.

Giải quyết xong vấn đề này, Diệp Húc lập tức thôi động chân khí, vận chuyển thương minh luỵên thể quyết, muốn phân giải tiên thiên đao cương của Diệp Ly.

Tiên thiên đao cương của Diệp Ly đã hoàn toàn bị Bạch ngọc lâu nghiền nát, biến thành một đóa thương vân cực lớn, chẳng có uy hiếp gì nhiều tới hắn.

Dù vậy luyện hóa đóa thương vân này vẫn tiêu phí thời gian hai ngày của hắn./Dù vậy hắn luyện hóa đóa thương vân này vẫn mất thời gian hai ngày.

Đóa thương vân này ẩn chứa nửa đời công lực của Diệp Ly, khiến tu vi hắn đột nhiên tăng mạnh, chỉ trong thời gian ngắn ngủi hai ngày, trong đan điền hắn tử vân từ hơn ba nghìn đóa đã tăng mạnh đến chín nghìn chín trăm chín mươi chín đóa!

Con số này đã là cực hạn khả năng đan điền có thể chứa được, cho dù tiếp tục tu luyện cũng sẽ không thể gia tăng nữa.

Diệp Húc luyện hóa hơn một nửa tiên thiên đao cương còn lại, lại mượn áp lực của tiên thiên cương khí, mạnh mẽ dung hợp với tử vân.

Dưới áp lực lớn như vậy từng đóa tử vân bị ép đến cực hạn, lần lượt vỡ ra, thôn phệ lẫn nhau, từ gần một vạn đóa trở thành một đóa.

Một tia cương khí từ từ sinh ra, phát ra lực lượng sung mãn mênh mông vô tận.

Cùng lúc đó, thương minh luyện thế quyết của hắn tự động vận chuyển đến tầng thứ mười của tâm pháp, càng ngày càng có nhiều cương khí được sinh ra, nhuộm đóa tử vân thành màu đen!

Cương khí của hắn không tự giác phát ra bên ngoài cơ thể, từng đạo cương khí màu đen xoay tròn quanh toàn thân hắn, tảng đá bản phía dưới chân hắn đều dần bị nứt vỡ, thanh thế so với trước đây càng khiến người ta sợ hãi!

Diệp Húc há mồm một phát, từ trong miệng hắn bắn ra một đạo đao cương, đánh vào vách tường cao hơn mấy thước, đào khóet một cái động lên trên mặt tường!

Đạo đao cương này là tiên thiên cương khí còn sót lại của Diệp Ly, hiện giờ hắn đã tiến nhập vào tiên thiên võ đạo, cương khí của bản thân có chất lượng tốt hơn của Diệp Ly không chỉ một bâc, cương khí của Diệp Ly dĩ nhiên vô dụng với hắn, bởi vậy bị hắn bức ra ngoài cơ thể.

Tiên thiên cương khí màu đen hóa thành một tia dòng chảy nhỏ bé nhất, chậm rãi dung nhập vào bên trong huyết dịch, cơ thịt, kinh mạch, huyết quản, phậm chí ngấm vào cả da tóc, từ từ cải tạo thân thể hắn.

Hắn thậm chí có thể cảm giác được, lực lượng của mình đang tăng trưởng ở một mức độ kinh khủng, thậm chí còn khủng bố hơn hồi tu luyện ở Ô đầu lĩnh.

Giờ phút này, lực lượng trong cơ thể hắn sung mãn khó có thể tưởng tượng được, thân mình vừa khẽ động, xương cốt phát ra tiếng lách cách bạo vang, gân cốt khẽ nhúc nhích liền phát ra tiếng băng băng, như khai cung xạ tiễn, cân cốt tề minh!

Đột nhiên, Diệp Húc hít một hơi thật dài, vẩn chuyển cương khí, lồng ngực nhanh chóng nở ra, như quả khí cầu bành trường, thân thể hắn đột nhiên cao lên, trong khoảnh khắc đã tăng lên một thước!

Mà toàn thân hắn lại cấp tốc khô quắt lại, càng ngày càng gầy, xương bọc da, như một cây gậy trúc khoác lên bộ quần áo!

Cơ thể hắn bị ép lại kinh khủng, mặc dù thân thể trở nên vừa khô vừa gầy, dường như một cơn gió cũng có thể thổi bay hắn, nhưng Diệp Húc lại cảm giác được lực lượng của mình lại lớn hơn mấy lần!

Đông!

Một quyền của Diệp Húc đánh vào không trung, lập tức tạo thành một cỗ cuồng phong, sáu cánh cửa sổ trong phòng đều bị kình phong đập vỡ, âm thanh vang lên như một cái trống lớn làm từ da trâu!

Diệp Húc bị một quyền của chính mình làm cho hoảng sợ, hắn cũng không đoán được quyền phong của mình không ngờ lại mạnh đến mức này!

"Hiện giờ ta chỉ dựa vào lực lượng thân thể là đã có thể mạnh mẽ chống lại tiên thiên đao cương của Diệp Ly!"