Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 482: Nguyên thần thoát thai, trở thành đại vu




Diệp Húc vẫn lo lão quái vật Tam Bất Diệt cảnh của Hạ gia có thể tìm ở dưới đây, nên hắn tiếp tục độn sâu xuống lòng đất. Đột nhiên áp lực vô cùng nặng xung quanh biến mất, hắn không tự chủ được rơi xuống một động huyệt thật lớn.

Hắn không kịp quan sát bốn phía, lập tức ngừng thở, thu hết tất cả khí tức lại, thậm chí cả lực sinh mệnh và tiếng tim đập, lâm vào trạng thái giả chết để phòng ngừa lão quái vật kia còn có khả năng tìm kiếm được tung tích của hắn.

Sau một lúc lâu, Diệp Húc cảm giác được ba luồng hơi thở vô cùng trầm trọng bay qua đỉnh đầu hắn, đây là khí thế do Thiên Địa Dương tam đỉnh tản ra khi bay qua.

Ba cái đỉnh đó của Hạ gia tuy không phải là cấm bảo, nhưng là nhân hoàng chi bảo bậc cao nhất, được các thế hệ nhân hoàng Hạ gia tế luyện, luận uy năng thì đã trên hẳn Binh Chủ Kỳ.

Uy thế mà ba món nhân hoàng chi bảo này tản ra kinh sợ mấy vạn dặm, gần như khiến tất cả thiên ma trong Úc Đan Vô Lượng Địa lo sợ nơm nớp, không dám ló đầu lộ diện.

Diệp Húc chờ khi Tam Địa Dương đỉnh bay xa, mới thở phào nhẹ nhõm, kịp đánh giá bốn phía.

Đột nhiên, hắn trợn tròn đôi mắt, mồ hôi lạnh tuôn đầy trán, những giọt mồ hôi to như hạt đậu rơi xuống, hắn chỉ cảm thấy sởn hết tóc gáy.

Chỉ thấy một người khổng lồ khoanh chân ngồi bên trong động huyệt sâu hàng vạn trượng dưới lòng đất này, xung quanh cuồn cuộn dung nham cùng lửa bốc lên, mà quanh thân người khổng lồ này tràn đầy ma diễm, giống như một vị thần ma viễn cổ phách tuyệt thiên hạ đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn!

Dáng người này không kém Già La Minh Tôn là mấy, bốn đầu tám cánh tay, quanh thân mọc đầy vảy ngược. Ma khí mà hắn ta tản ra khiến Diệp Húc không nhịn được run rẩy, kinh hãi. Những sợi lông trên người đều dựng hết lên!

"Đại Minh Tôn Vương Tam Bất Diệt cảnh!"

Toàn thân Diệp Húc cứng ngắc, hắn hít một hơi khí lạnh. Nhưng dường như người khổng lồ này không để ý tới hắn, bốn cái đầu tám con mắt vẫn nhắm chặt lại, yên tĩnh, tiếp tục khoanh chân ngồi trong cái động huyệt cực lớn này, không hề động đậy, dường như đã chìm vào trong một giấc ngủ say.

Xung quanh hắn ta, dung nham cuồn cuộn chảy, ma diễm hừng hực bốc cháy. Liên tục có những luồng ma diễm tuôn vào trong thân thể hắn, lập tức chạy ra từ hai cửa, hình thành một tòa điện thờ lửa sau đầu hắn. Trong điện thờ dường như có không gian vô cùng vô tận, trong đó có một Ma quốc thật lớn, hàng tỉ Ma tộc sinh sống trong đó. Mà ở phía trên Ma quốc có một con Ma Long vương chiếm cứ!

Vị Đại Minh Tôn Vương này dường như đang tu luyện một môn công pháp huyền diệu nào đó, nhập định ở dưới lòng đất cực sâu này, không quan tâm đến chuyện xảy ra bên ngoài.

Ở Hằng Cổ Ma Vực, những cường giả Ma tộc tu luyện đến Tam Bất Diệt cảnh sẽ được gọi là Đại Minh Tôn Vương, cũng tức là Minh Tôn, sẽ vào nhậm chức trong Ma tộc thần điện, phục tùng sự thống trị của Ma điện điện chủ.

Mà ở Thập địa Hằng Cổ Ma Vực, mỗi một vùng đất đều có một tòa Ma Vực Thần điện, điện chủ chính là cường giả vô địch Nhân Hoàng kỳ.

Người khổng lồ này hiển nhiên đã tu luyện đến Tam Bất Diệt cảnh, hẳn là Đại Minh Tôn Vương của Diêm Ma thần điện ở Úc Đan Vô Lượng Địa!

Diệp Húc hoàn toàn không ngờ được là mình vô tâm vô ý lại xông vào nơi tu luyện của một vị Đại Minh Tôn Vương của Diêm Ma thần điện!

Thực lực của Đại Minh Tôn Vương gần như đều là cùng cấp mới Già La Minh Tôn, dù không bằng, chỉ e cũng không kém là mấy. Một vị Đại Minh Tôn Vương như vậy, thần thông quảng đại, còn lợi hại hơn cả lão quái vật Tam Bất Diệt cảnh, hắn đương nhiên không phải là đối thủ rồi!

Sau một lúc lâu, vị Đại Minh Tôn Vương này vẫn không hề động đậy.

Diệp Húc thở phào nhẹ nhõm. Hắn đã nhìn ra vị Đại Minh Tôn Vương này đã sớm chết già, thứ ở lại nơi đây chỉ là thi thể của vị Minh Tôn này mà thôi.

Nhưng mà, dù là thi thể của một vị Đại Minh Tôn Vương thì thực lực cũng hùng mạnh cực kỳ, ma diễm ngập trời, so với thân thể Yêu Liên mà Vệ Trăn để lại còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần!

Thân thể tiên thiên của Ma tộc mạnh mẽ, mà Đại Minh Tôn Vương lại là vương tộc hoặc hoàng tộc trong Ma tộc, xét về tiên thiên thì thân thể bọn họ đã vượt hơn hẳn vu sĩ nhân loại. Thân thể bọn họ gần như có thể sánh ngang với bất diệt chi bảo!

"Nếu đã chết rồi thì không việc gì phải sợ."

Diệp Húc lập tức khoanh chân ngồi xuống, không quan tâm tới xác chết của vị Đại Minh Tôn Vương kia, mà tế ngọc lâu lên, lấy ra một cái cửu giai thuần dương linh mạch, dùng toàn lực vận chuyển Đại Nhật Thuần Dương Vô Cực Kinh, hấp thu linh khí trong thuần dương linh mạch để chữa trị thương tổn nguyên thai nguyên thần.

Tu vi của hắn đã đạt tới Dương Thần cửu phẩm đỉnh. Trong trận đại chiến với nhiều cường giả ở Hoành Đoạn sơn mạch, tuy nguyên thai nguyên thần bị trọng thương, nhưng tu vi Diệp Húc lại tăng lên, còn khủng bố hơn cả trước đây.

Hiện giờ, thứ hắn thiếu, chỉ là chữa trị nguyên thai nguyên thần, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Tam Thần cảnh Hóa Thần kỳ, trở thành đại vu!

Chỉ cần bước qua ngưỡng Dương Thần kỳ này, thành đại vu, hắn liền có được nguyên thần, có thể nói là thần thông quảng đại, thọ ngàn vạn năm, trường tồn vạn thế, có đủ thời gian để đi đến những cảnh giới cao hơn!

Hơn nữa Diệp Húc tìm được đủ loại linh dược gia tăng thọ nguyên trong Nghệ Hoàng hành cung, thọ nguyên của hắn e là có thể đạt tới bốn năm ngàn năm. Luận thọ mệnh, hắn đủ có thể so với lão quái vật Tam Bất Diệt cảnh thậm chí là Nhân Hoàng kỳ!

Đại Nhật Thuần Dương Vô Cực Kinh vận chuyển, thuần dương linh khí mênh mông tuôn vào bên trong nguyên thai hắn, không ngừng chữa trị thương tổn. Quả nguyên thai này dần dần khôi phục đến trạng thái toàn thịnh.

Nhưng nguyên thai của hắn không hề tăng thêm chút nào, mà thể tích càng lúc càng nhỏ. Lúc này đây, nguyên thai của hắn đã thu nhỏ còn tầm trăm thước, giống như một mặt trời nhỏ dựng sau người, cùng bốn vòng Công Đức Kim Luân giao ánh sáng rực rỡ.

Ở bên trong nguyên thai, nguyên thần của hắn đang điên cuồng hấp thu thuần dương chân nguyên, thể tích cũng đang dần dần thu nhỏ lại.

Nguyên thần của hắn vốn cao vạn trượng, lắm cành nhiều lá. Lúc này năng lượng bên trong nguyên thần đang nén ép lại, đã từ vạn trượng thu nhỏ còn trăm thước, hơn nữa vẫn đang không ngừng nén ép lại.

Tuy thể tích thu nhỏ lại, nhưng Diệp Húc có thể cảm thấy được, nguyên thần của hắn càng lúc càng mạnh, dường như chỉ cần hơi rung lên, hư không cũng không chịu nổi!

Loại sức mạnh to lớn này hoàn toàn vượt qua tuyệt đại đa số cường giả Tam Thần cảnh, thậm chí là đại vu Hợp Thể kỳ, gần như có thể sánh với cường giả Tam Tương cảnh!

Thời gian ngày qua ngày, tu vi của Diệp Húc tăng lên nhanh chóng. Cảnh giới Dương Thần cửu phẩm đỉnh phong vốn làm khó hắn đã lâu cuối cùng cũng từ từ đột phá.

Bất tri bất giác, hơn một tháng trôi qua, nguyên thai sau lưng hắn thu nhỏ tới cực hạn, chỉ còn một thước. Năng lượng trong nguyên thai gần như bị hắn hấp thu sạch sẽ.

Oành!

Đột nhiên, bên tai Diệp Húc dường như vang lên một tiếng nổ long trời lở đất, nguyên thai của hắn bỗng vỡ nát, nguyên thần phá thai mà ra!

Dường như, hắn cảm giác được cơ thể mình tràn ngập những luồng sức mạnh mênh mông, so với trước đây càng hùng mạnh hơn!

Ở sau lưng hắn, ngọc thụ vạn trượng đã biến mất, thay vào đó là một gốc thanh ngọc thụ miêu nho nhỏ, cao không đến một thước nhưng đã có hàng ngàn hàng vạn cành, hàng tỉ cái rễ.

Những cái rễ đó mỗi một cái đều ăn sâu vào hư không, hấp thu nguồn sức mạnh như có như không trong hư không, không ngừng đưa vào quanh thân Diệp Húc, khiến tốc độ tu luyện của hắn nhanh hơn hẳn trước kia.

Nguyên thần của hắn phá thai mà ra, không chỉ càng thêm mạnh mẽ, hơn nữa khi tu luyện cũng khác trước đây một trời một vực. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Trước kia hắn tu luyện đều dựa vào linh khí mà thân thể hấp thu, mà hiện nay, nguyên thần của hắn có thể rút linh khí mỏng manh trong hư không ra, thêm vào bản thân!

Vù!

Diệp Húc khẽ động tâm niệm, hàng tỉ cái rễ rút ra khỏi hư không, bay múa rồi đâm vào trong cửu giai thuần dương linh mạch.

Thanh ngọc thụ miêu dường như tìm được thứ ưa thích, nó bắt đầu điên cuồng hấp thu năng lượng trong thuần dương linh mạch. Hàng ngàn hàng vạn cành lá rung lên, từ từ mọc ra.

"Chỉ cần ngọc thụ của ta khôi phục đến vạn trượng thì sẽ đột phá đến Tam Thần cảnh Hóa Thần kỳ đỉnh phong, thuận lợi bước vào Nguyên Thần kỳ!"

Diệp Húc vui mừng vô hạn. Thời này, vu sĩ tu luyện vu đạo vô số, nhưng thành được đại vu cũng không nhiều, dù là đại môn phái như Hoàng Tuyền Ma Tông thì cũng chỉ có mấy trăm người mà thôi.

Hôm nay, cuối cùng hắn cũng đã trở thành một vị đại vu!

Hơn nữa là có thêm được thọ nguyên mấy ngàn năm, có thể so với quái thai Nhân hoàng rồi!

Có thể nói, mặc dù tu vi Diệp Húc không hề có chút tiến bộ nào, nhưng cũng có thể sống lâu hơn tuyệt địa đa số lão quái vật Tam Bất Diệt cảnh thậm chí là cả Nhân hoàng!

Nếu tu vi hắn lại tinh tiến, đạt tới Nhân hoàng kỳ thì thọ nguyên của hắn dù không bằng Vu hoàng, nhưng cũng không kém là bao!

Thọ nguyên khá là quan trọng, mặc dù ở tuổi này của hắn thì không thể hiện rõ mấy, nhưng từ vu sĩ trở thành đại vu, mỗi khi tiến thêm một bước lại càng khó khăn hơn trước kia. Nâng một cảnh giới nhỏ thậm chí cần mấy năm thậm chí hơn mười mấy năm, khi đó sự quan trọng của thọ nguyên sẽ thể hiện rõ rệt.

Có thể nói là Diệp Húc lấy được một món của cải rất lớn, trong thời gian ngắn không cần phải ưu phiền về vấn đề thời gian.

"Thực lực hiện giờ của ta đã có thể mở ra tầng thứ sáu trong ngọc lâu, lấy được tâm pháp truyền thừa của đại vu. Không biết lần này trong ngọc lâu sẽ xuất hiện thứ tâm pháp gì đây?"

Tim Diệp Húc đập thình thịch, nhưng hắn không có lập tức hành động, mà sửa sang lại những gì mình đoạt được trong thời gian này.

Hắn giết chết cường giả Hợp Thể kỳ của Hạ gia, được trí nhớ hồn phách của vị cường giả kia. Còn có Hạ Cảnh Niên Tam Tương cảnh Pháp Tương kỳ, đệ tử thiên tài của Vạn Kiếp Môn là Đồ Ngọc Đường cũng bị hắn lục soát hồn phách trí nhớ, bảo tồn hết lại.

Hắn lập tức sưu tầm trí nhớ của ba vị cường giả kia một lần, tìm thứ hữu dụng với mình. Trong trí nhớ của Hạ Cảnh Niên và vị cường giả Hợp Thể kỳ Hạ gia kia có sự lý giải thâm sâu về cửu đỉnh, cực kỳ quan trọng với hắn, có thể dùng để hoàn thiện và khống chế cửu đỉnh dễ hơn.

Mà trong trí nhớ hồn phách của Đồ Ngọc Đường thì có tâm pháp tầng thứ sáu của Vạn Kiếp Vô Lượng Tâm Kinh, đủ để hắn tu luyện môn cấm pháp này tới Hợp Thể kỳ đỉnh phong!

Qua thật lâu sau, Diệp Húc mới sửa sang lại ký ức trí nhớ của những người này, từ từ phun ra 1 hơi, ánh mắt trở nên vô cùng trong sáng.

"Sưu Hồn Tác Phách Đại Pháp mà Thủy hoàng đế truyền cho ta quả là ma đạo trong ma đạo. Có được loại pháp môn này, tâm pháp cấm pháp của các thánh địa trong thiên hạ với ta mà nói, quả thực là ta cần ta cứ lấy!"

Diệp Húc thở dài, bỗng nhớ tới di ngôn của Thủy hoàng đế trước lúc lâm chung của, tâm trầm xuống.

Qua thật lâu sau, hắn tế ngọc lâu lên, bước vào bên trong.

"Hàm Dương đế đô, đi, ta nhất định phải đi, nhưng không phải là bây giờ, mà là sau này!"

"Nếu hắn ta là Nhân hoàng thì ta chém Nhân hoàng! Nếu hắn là Vu hoàng, ta liền trảm Vu hoàng!"

"Cho dù là lão Thiên hoàng, ta cũng phải giết hắn, báo thù cho ngài!"