Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 967: Chu Thiên Thần Vương thần phục




Diệp Húc, Đế Tuệ, Vĩnh Hằng, Ly Hận cả đám Đế Quân Thần Vương cãi cọ với nhau, cãi lộn hơn phân nửa ngày, rốt cục cũng phân chia địa bàn hoàn tất.

Vĩnh Hằng, Ly Hận, Đại Nhật ba Đại Đế Quân, như trước thống ngự Viêm Thiên, U Thiên cùng Hạo Thiên, Thái Hư, Đoan Tĩnh, Đế Tuệ, Diệp Húc riêng phần mình thống lĩnh Thương Thiên, Dương thiên, Quân Thiên, Chu Thiên.

Bên trong chín đại Thiên Giới, chỉ còn lại có Đông Bắc Mân Thiên, phương bắc Huyền Thiên là không có cường giả cấp bậc Đế Quân thống soái.

Thiên Giới trải qua một trận chiến này, coi như là anh hùng xuất hiện lớp lớp, bất quá so sánh với thời kì hưng thịnh nhất của Thương Thiên Đế Tôn, còn có một đoạn chênh lệch cực lớn.

Cuộc chiến đoạt đế, ý nghĩa quần hùng cũng lên, từng ngôi sao mới như nấm mọc sau mưa, lần lượt muốn chiếm cứ một chỗ cắm dùi trong Thiên Đình mới, mà đám người Diệp Húc quật khởi, chính là chiều hướng phát triển. Ly Hận, Vĩnh Hằng, Đại Nhật ba Đại Đế Quân đã thử ngăn trở một lần, lại không có thành công.

Tương lai, còn sẽ có càng nhiều cường giả xuất thế, ba Đại Đế Quân biết rõ cái xu thế này không phải ba người bọn họ có khả năng ngăn cản, lúc này mới ra vẻ hào phóng, tùy ý để đám người Diệp Húc thống lĩnh thế giới.

Có đám người Diệp Húc tọa trấn những Thiên Giới kia, đám người Diệp Húc tự nhiên sẽ chèn ép đối lập, để cho những cường giả bên trong Thiên Giới đó không có ngày nổi danh, nếu không ở ngay trong Thiên Giới của bọn họ, có người thành tựu Đế Quân, chính là chế tạo cường địch cho mình. Kể từ đó, cũng không cần ba Đại Đế Quân bọn hắn chạy bốn phía vội vàng cứu hoả rồi.

Kết quả này, tuy rằng đám người Ly Hận Thiên Chủ cũng không hài lòng, nhưng cũng không thể tránh được.

Diệp Húc những tân tấn Đế Quân Thần Vương này, thực lực đã có thể cùng bọn họ bình khởi bình tọa, tự nhiên sẽ yêu cầu thân phận cùng địa vị sánh vai với bọn họ. Nếu như tận lực chèn ép, một hồi đại chiến đi xuống, bất luận kẻ nào cũng sẽ không có lợi ích gì.

Huống chi Thiên Hậu còn chưa chết, Ma Thần Hoàng chứng đạo, hai cái tin tức này thật là kinh người, không cho phép bọn hắn tiêu hao quá nhiều thực lực, nếu không Thiên Hậu đánh lén, hoặc là Ma Thần Hoàng xâm lấn, bọn hắn sẽ lâm vào trong nguy hiểm.

Ba Đại Đế Quân cùng Đế Tuệ tất cả tự rời đi, Đàm Tổ Thần Vương ánh mắt nhìn thẳng vào bóng lưng Đại Nhật Đế Quân, đột nhiên thản nhiên nói: Đại Nhật Đế Quân, mối thù sư huynh của ta, sớm muộn gì sẽ có một ngày, ta sẽ tự mình tính toán với ngươi.

Đại Nhật Đế Quân thân hình có chút dừng lại, cười xùy một tiếng, đi vào trong hư không: Đàm Tổ, ngươi có thể sống đến bây giờ thật là không dễ, vẫn là quý trọng thời gian của ngươi đi. Vĩnh Hằng sư huynh, Ly Hận sư huynh cũng đều tham dự lần đại chiến đó, nếu như ngươi tiếp tục níu lấy sự kiện kia không phóng, ngươi cho rằng Ngọc Hư Thần Vương có thể bảo hộ được ngươi?

Đàm Tổ Thần Vương mặt sắc hơi trầm xuống, không nói thêm gì nữa.

Hôm nay ba Đại Đế Quân đối với Diệp Húc phòng bị dị thường, nếu như hắn tiếp tục níu lấy chuyện này không bổ, ba Đại Đế Quân hoàn toàn chính xác sẽ ra tay với hắn, chấm dứt hậu hoạn, mà Diệp Húc tuyệt đối sẽ không ngồi im mà không để ý tới, ngược lại bởi vậy sẽ liên lụy tới Diệp Húc.

Bên trong Thái Hư thần phủ, Diệp Húc, Thái Hư, Đoan Tĩnh, Đàm Tổ, Tạo Hóa Thần Vương phu phụ ngồi xuống, trò chuyện với nhau thật vui.

Đại chiến lần này, đối với bọn họ mà nói đều có thu hoạch tương đối khá, không chỉ là thân phận địa vị, đồng thời bản thân cũng có rất nhiều tâm đắc. Đế Quân có rất ít cơ hội xuất thủ, có thể cùng Vĩnh Hằng cùng ba vị Đế Quân giao thủ một hồi, bản thân là được một lần kỳ ngộ lớn lao.

Diệp Húc đang lắng nghe người khác tâm đắc, rất có lĩnh ngộ, lại càng củng cố thêm tu vi thần vương một lần.

Đoan Tĩnh Đế Quân ánh mắt rơi vào trên người Diệp Húc, đột nhiên khẽ nhíu mày, nói: Ngọc Hư Thần Vương, ngươi tu luyện dùng thân chứng đạo, ảo diệu vô cùng, chỉ là có một điểm, thân thể ngươi như vậy, thần hồn cùng thân thể tương dung, chặt chẽ như một, chỉ sợ tương lai không thể chém được ác niệm bản thân. Bản thân đại đạo không cách nào cùng Thiên Địa tương dung, thành tựu Đế Quân, chỉ sợ rất nhiều gian nan.

Diệp Húc nghe vậy nao nao, cũng lập tức nghĩ đến chính mình tu luyện dùng thân chứng đạo, đem thần hồn cùng thân thể tương dung, ác niệm cũng đã dung nhập vào trong thân thể, hoàn toàn chính xác không cách nào chém ra ác niệm bản thân được.

Thái Hư Đế Quân gật đầu nói: Lão hủ vừa mới nghe Thần Vương truyền đạo, cũng phát giác được điểm này.

Hai người bọn họ đã thành tựu Đế Quân, chém ra ác niệm bản thân, tinh tế phỏng đoán Diệp Húc dùng thân chứng đạo chi pháp, liền lập tức phát giác được tai hại bên trong phương pháp dùng thân chứng đạo này, không nhịn được mở miệng nhắc nhở.

Đoan Tĩnh Đế Quân cười nói: Ngọc Hư Thần Vương không cần phải lo lắng, ta xem Đế Tuệ cũng chưa từng chém ra bản thân ác niệm, lúc đó chẳng phải đã tu thành Đế Quân sao? Thần Vương không ngại cùng Đế Tuệ giao lưu trao đổi, nói không chừng liền có thể giải quyết đạo nan đề này.

Diệp Húc lắc đầu nói: Con đường của ta khác biệt với Đế Tuệ, phương pháp thành tựu Đế Quân của hắn, cũng không thích hợp với ta.

Đã có lúc, Diệp Húc cũng tu luyện qua Công Đức Kim Luân diệu quyết, đối với môn Công Pháp này hiểu rõ rất sâu, biết rõ Đế Tuệ thiện ác đều là công đức, tự nhiên không cần chém ra ác niệm liền có thể thành tựu Đế Quân.

Bởi vậy kinh nghiệm Đế Tuệ thành tựu Đế Quân, đối với hắn không có bất kỳ ý nghĩa tham khảo nào cả, muốn mò ra phương pháp thành tựu Đế Quân, còn cần bản thân Diệp Húc cố gắng.

Ngọc Hư Thần Vương, Đàm Tổ Thần Vương, Tạo Hóa Thần Vương hiền khang lệ, Thái Hư sư huynh, chúng ta từ biệt đi.

Đoan Tĩnh Đế Quân đứng dậy, kính tự rời đi, cười nói: Ngọc Hư Thần Vương, sau này nếu có sự tình gì, không ngại đi Dương Thiên Thần Giới tìm ta.

Diệp Húc gật đầu, đưa mắt nhìn vị nữ Đế Quân này rời đi, Thái Hư Đế Quân cũng chấn động tu vi, tế lên Thái Hư thần phủ, ha ha cười nói: Ngọc Hư Thần Vương, lão hủ hôm nay cũng chuẩn bị chạy tới Thương Thiên Thần giới, sau này ta và ngươi hai nhà muốn thường xuyên đi đi lại lại.

Đây là tự nhiên.

Diệp Húc chắp tay đưa tiễn, đợi Thái Hư Đế Quân đi xa, lúc này mới tay áo một cuốn, cùng Đàm Tổ Thần Vương, Tạo Hóa Thần Vương phu phụ chạy tới Tây Nam Chu Thiên, thẳng đến Chu Thiên Thần Vương phủ mà đi.

Đế Quân tọa trấn Thần Vương phủ, Chư Thiên Thần Vương đến bái, đây là Thiên Giới quy củ bất thành văn.

Diệp Húc hàng lâm Chu Thiên Thần Vương phủ, tế lên thế giới hoa, Ngọc Hư phủ mọi người tuôn ra, phóng mắt nhìn lại, chỉ thấy Chu Thiên thần vương phủ rỗng tuếch, đừng nói rất nhiều Thần Vương thân ảnh, ngay cả tôi tớ thị nữ quét dọn thanh lý cái cung điện to lớn này cũng không có một người nào.

Tạo Hóa Vương phi ánh mắt chớp động, cười lạnh nói: Chúng ta tại Thái Hư thần phủ chậm trễ một chút thời gian, hơn phân nửa đám người Vĩnh Hằng Đế Quân đã âm thầm phân phó, để cho Chu Thiên Thần giới rất nhiều Thần Vương hạ mã uy chúng ta, cố ý không đến nghênh đón thăm viếng!

Diệp Húc cười nói: Sau lưng làm cho chút ít thủ đoạn nhỏ, thật chẳng đẹp chút nào. Tuy nhiên rất nhiều Thần Vương Chu Thiên không đến bái ta, ta cũng giảm bớt một thân phiền toái.

Tạo Hóa Thần Vương lắc đầu nói: Hiện nay Ngọc Hư Thần Vương thân phận địa vị đã khác với trước, chính là thế giới chi chủ. Chu Thiên Thần Vương hết thảy danh nghĩa đều phải quy ngươi, nếu là tổng hợp, tất nhiên là một giúp đỡ rất to lớn! Không chỉ có như thế, Thần Vương còn cần phải hướng Đế Quân tiến cống, hàng năm tiến cống tài nguyên cùng linh mạch, đều là một số tài phú xa xỉ!

Đàm Tổ Thần Vương liên tục gật đầu, Vĩnh Hằng, Đại Nhật, Ly Hận ba Đại Đế Quân lúc giao thủ với bọn họ, sau lưng trùng trùng điệp điệp thần vận, bên trong có rất nhiều Thần Vương tọa trấn gia trì, tăng lên thực lực của bọn hắn.

Hơn nữa các loại tài nguyên cùng linh mạch, há có thể không khiến người tâm động?

Tô Kiều Kiều không nhịn được khuyên nhủ: Ngọc Hư phủ của ta từ từ thịnh vượng, sau này các lão gia đầu nhập vào càng ngày càng nhiều, lão gia còn cần cân nhắc một hai.

Vô Sinh lão tổ dữ tợn cười một tiếng, nói: Theo ý ta, liền giết hết những Thần Vương này, làm cho bọn hắn không thể không thần phục! Nếu như không thuần phục, liền ngay tại chỗ tru sát, răn đe!

Không thể.

Tạo Hóa Vương phi cau mày nói: Nếu như bức bách những Thần Vương này, đám người Vĩnh Hằng Đế Quân tất nhiên sẽ tìm được lý do can thiệp, đến lúc đó lại là một hồi thị phi.

Phượng Yên Nhu gật đầu nói: Hiện nay những Đế Quân kia đều ước gì tìm được lý do gây sự với lão gia, hoàn toàn chính xác không thể dùng thủ đoạn lôi đình.

Diệp Húc tự định giá một lát, leo lên Chu Thiên Thần Vương phủ Đế Quân bảo tọa, thỉnh mọi người riêng phần mình ngồi xuống, cười nói: Đã như vầy, ta đành phải gọi những Thần Vương này đến đây triều bái.

Các ngươi chuẩn bị cho tốt, hư tịch mà đối đãi. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Mọi người hai mặt nhìn nhau, dở khóc dở cười.

Rất nhiều Chu Thiên Thần Vương rõ ràng đã được đám người Vĩnh Hằng Đế Quân bày mưu đặt kế, cố ý muốn hạ mã uy Diệp Húc, những Thần Vương này có đám người Vĩnh Hằng Đế Quân làm chỗ dựa, há có thể đơn giản đến đây thăm viếng.

Diệp Húc thân hình hơi động một chút, chỉ thấy một tôn Thiên Đế Ma Đế từ quanh thân hắn đi ra, Thần Văn chấn động, đồng thời mở miệng, chỉ nghe đại đạo chi âm nổ vang, chấn triệt Vân Tiêu, vang vọng Thiên Địa, Chu Thiên Thần giới, khắp nơi đều có thể nghe thấy.

Lại có một cây Thế Giới Thụ bay lên, đại đạo xuất hiện, thần văn thần vận, xông lên trời mà đi, một mảnh dài hẹp thần văn thần vận, lạc ấn hư không, chiếu sáng khắp trời, làm cho bầu trời của Chu Thiên Thần giới, chiếu rọi một mảnh sáng rực, mặc dù là ban đêm, cũng sáng trưng như ban ngày!

Bên trong đủ loại thần quang, lại có từng vầng mặt trời bay lên, Tam Túc Kim Ô chở mặt trời bay đi. Mặt trời này chính là Diệp Húc thần văn hiển hóa, hình thành Đại Nhật Thuần Dương Cung, một Đại Đế tọa trấn trong đó, tuyên dương Đại Nhật Thuần Dương Cung tâm pháp đại đạo.

Lại có một đóa Thanh Liên mềm rủ bay lên không, cũng có một Thanh Đế tọa trấn trong đó, mở miệng giảng thuật Hồng Mông đại đạo.

Chỉ thấy Diệp Húc Tam Thập Tam Thiên đại đạo hóa thân, nhao nhao bay lên không, riêng phần tuyên dương diệu pháp, Mười Tám Tầng Địa Ngục Ma Vương diêm vương cũng riêng phần mình bay lên không, trình bày Ma Đạo diệu pháp, tuyệt không thể tả.

Chu Thiên Thần Vương hư không, Diệp Húc mỗi một tôn đại đạo hóa thân khai đàn cách đạo, dị tượng bộc phát, mỗi lần giảng đến chỗ mấu chốt, thanh âm liền nhỏ lại để cho người ta gấp đến độ vò đầu bứt tai.

Những đạo cùng lý này, tinh diệu dị thường, hơn nữa mỗi một chủng đều có thể nói là Đế cấp tâm pháp. Chu Thiên Thần giới bất luận Thần Vương, Vu Tổ nào nghe vào trong tai, chưa phát giác ra đã cảm thấy cộng minh, không nhịn được tiếp tục nghe tiếp, nghiên cứu ảo diệu bên trong, lĩnh ngộ đủ loại Huyền Cơ, như si mê như say sưa.

Bất quá làm cho người phiền muộn muốn thổ huyết chính là, mỗi khi bọn hắn ở vào thời điểm lĩnh ngộ ngộ đạo, thanh âm truyền đạo đột nhiên nhỏ lại, không thể nghe rõ.

Hô Minh Đường Thần Vương rốt cục không kìm nén được được, bay ra khỏi Thần Điện của mình, thầm nghĩ: Vị Ngọc Hư Thần Vương này quả nhiên thủ đoạn cao minh, không hổ là nhân vật có thể sánh vai cùng Vĩnh Hằng Đế Quân Đại Nhật Đế Quân, khó trách có thể ngồi trên vị trí Chu Thiên Thần giới chi chủ. Tuy nói có hai vị Đế Quân phân phó, để cho chúng ta hạ mã uy hắn, chẳng qua hiện nay ta cũng bất chấp nhiều như vậy rồi...

Hắn đột nhiên cảm giác được trong hư không của Chu Thiên Thần giới, một cỗ khí tức cường đại ba động, rõ ràng là rất nhiều Thần Vương đã ở khởi hành tiến vềChu Thiên Thần Vương phủ!

Không chỉ có như thế, còn có rất nhiều Vu Tổ, Thánh Hoàng, nghe được thanh âm diễn giải, cũng không ngồi yên được, nhao nhao khởi hành, tiến đến Chu Thiên Thần Vương phủ nghe giảng.

Đợi Minh Đường Thần Vương đuổi tới Chu Thiên thần vương phủ, chỉ thấy rất nhiều Thần Vương, Vu Tổ, Thánh Hoàng, tụ tập dưới một mái nhà, nhao nhao khoanh chân ngồi xuống, thần thái kính cẩn, lẳng lặng lắng nghe, trên mặt thỉnh thoảng lộ ra vui mừng lĩnh ngộ đại đạo.

Điển Thông Thần Vương cũng tới! Còn có Ngọc Sanh, Đại Đức, hai cái lão già kia vậy mà cũng đã đến!

Minh Đường Thần Vương cả kinh, vội vàng tìm ghế ngồi xuống, trong nội tâm âm thầm hối hận: Ba cái gia hỏa này vậy mà sắp xếp ở phía trước, ta nếu trong nội tâm không xoắn xuýt, sắp xếp ở phía trước chính là ta rồi...