Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 35: Đại boss phía sau màn




Editor: Vi + Beta: Điêu

Thím Lý không biết trả lời thế nào, nhìn Kỷ Hi Nguyệt đang cúi đầu ngồi đó, thầm nghĩ không hiểu ai lại nói Kỷ đại tiểu thư ngu xuẩn thối nát? Rõ ràng là nhạy cảm đến mức không ổn.

"Chủ tử đối xử tốt với tiểu thư là thật!" Thím Lý sợ cô vẫn suy nghĩ lung tung, vội an ủi.

Kỷ Hi Nguyệt ngẩng đầu nhìn thím Lý, đột nhiên bật cười: "Đúng! Chỉ cần Hàn ca đối tốt với cháu là được! Được rồi! Cháu ăn no rồi, cháu đi làm đây. Cảm ơn thím Lý!"

Nói xong cô đứng dậy, mhưng ngay sau đó kêu 'a' một tiếng. Hơn một tiếng tập luyện như cướp đi cái mạng nhỏ của cô rồi.

Cho nên chờ tới khi cô đến đài truyền hình, trên khuôn mặt nhỏ nhắn toàn là đau đớn. Cũng may cô đã cật lực che dấu bằng lớp hóa trang.

"Chị Nguyệt! Chị sao thế? Không khỏe chỗ nào à?" Liễu Đông rất để ý đến Kỷ Hi Nguyệt, thấy cô xoa eo nên hỏi thăm.

Khóe miệng cô hơi cong lên: "Sáng sớm đi tập thể dục hơi mệt. Nhưng mà không sao! À đúng rồi! Bên Ngô Phương Chu có tin gì chưa?"

"Em hỏi thử rồi. Sau khi đăng tin thì có rất nhiều người dân trong thành phố quan tâm, nhưng vẫn không tìm được hai tên trộm đó. Ngô Phương Chu nói chúng ta đừng gấp, có tin sẽ thông báo ngay." Liễu Đông vội vàng báo cáo.

Kỷ Hi Nguyệt gật đầu. Liễu Đông nói tiếp: "Đúng rồi! Chị Nguyệt, vụ án châu báu Việt Phong đã bắt được thủ phạm rồi. Chúng ta có thể đăng tin đó!"

"Hửm? Bắt được rồi?" Kỷ Hi Nguyệt vui vẻ hỏi: "Lúc nào thế?"

"Ngô Phương Chu nói đã bắt được rồi. Chỉ là tên thủ phạm kiên quyết không nhận cho đến mãi tối hôm qua mới chịu. Ngô Phương Chu nói nều cần hình thì có thể qua bên họ để chụp." Liễu Đông mặt mày hớn hở.

"Vậy cậu và anh Mập đi chụp đi! Vụ này cũng nên kết thúc rồi." Hôm nay Kỷ Hi Nguyệt không muốn làm gì nữa, mệt mỏi buổi sáng vẫn chưa hết. Vô Cốt thật đúng là muốn hành chết cô!

Liễu Đông lập tức gật đầu, cùng anh Mập ra ngoài làm việc.

Kỷ Hi Nguyệt ngả đầu xuống bàn, hai tay thò xuống đấm bóp hai bắp chân. Bỗng dưng, Cố Du Du bước tới.

Kỷ Hi Nguyệt nhìn cô ta cười gian, bực bội hỏi: "Tiền bối có việc?"

Cố Du Du cúi đầu xuống nói với cô: "Tiểu Nguyệt, cô có muốn biết Đại Boss của chúng ta là ai không?"

"Chị biết?" Kỷ Hi Nguyệt có chút kinh ngạc: "Không phải nói là tập đoàn nước ngoài à?"

"Hì hì… biết chút chút." Cố Du Du bỉ ổi nói: "Chỉ là tôi cũng không chắc. Có muốn đi điều tra cùng chúng tôi không?"

"Thì ra chị cũng đâu có biết!" Kỷ Hi Nguyệt khinh bỉ cô ta.

"Tôi chỉ đoán thôi, chứ không có bằng chứng!" Cố Du Du vội la lên.

"Có bằng chứng cũng vô ích. Đại Boss mà chị cũng dám đăng tin à?" Kỷ Hi Nguyệt không thể hiểu nổi trong đầu cô ta đang nghĩ gì.

"Không đâu! Không phải mọi người đều rất tò mò sao? Nếu biết được Đại Boss là ai, đối với tiền đồ của chúng ta sẽ có thêm trợ giúp. Nếu chẳng may đắc tội, không phải là đi tìm đường chết à?" Cố Du Du giải thích.

"Chị làm việc thật tốt, đào được nhiều tin tức, thì tiền đồ của chị cũng phát triển đấy thôi!" Kỷ Hi Nguyệt liếc nhìn.

"Tiểu Nguyệt, cô không tò mò à?" Cố Du Du chu mỏ.

"Vậy rốt cuộc chị nghĩ là ai?" Kỷ Hi Nguyệt tự nhiên tò mò. Nhưng cũng kông tò mò đến mức không được biết thì không chịu được.

Cố Du Du một lần nữa thần thần bí bí nói tiếp: "Nghe nói là tập đoàn đế vương Triệu thị!"

"Cái gì!!??" Kỷ Hi Nguyệt vốn cho là chẳng liên quan gì đến cô. Không ngờ rằng lại nghe được cái tên đó. Đây chẳng khác nào đánh một đòn lên người cô.