Độc Tôn Tam Giới

Chương 2385: Sợ hãi, tuyệt vọng (2)




Đạo thanh âm kia lạnh nhạt cười nói:

- Rút được sao? Đã tiến vào địa bàn của bản chủ, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.

Trong lúc người kia nói chuyện, khu vực hạch tâm của trận pháp, vô số quang mang cổ quái đan vào thành một cái lưới khổng lồ, lúc sáng lúc tối. Bên trên có một đám phù văn rậm rạp che kín, vô cùng quỷ dị.

Khi mọi người tới gần biên giới của tấm lưới khổng lồ kia, lập tức có một tia chớp màu đen bổ qua. Những tu sĩ tu vi yếu một chút lập tức bị tia chớp màu đen bổ trúng, hóa thành một đám than đen. Sau đó bị một đoàn khói đen cuốn đi, đem tinh hoa huyết mạch của tu sĩ kia thôn phệ.

Cảnh này khiến cho mọi người nhìn vào trợn mắt há hốc mồm.

Vân Lan đại đế cũng quá sợ hãi. Cùng với một đám cường giả Đế cảnh vô thức tụ tập lại với nhau, nhìn lẫn nhau, đều có thể nhìn thấy sự sợ hãi vô tận và bất an trong mắt đối phương.

Thiếu Dương đại đế kia không ngừng kêu khổ:

- Vân Lan, các ngươi sai rồi. Giang Trần thiếu chủ hảo tâm nhắc nhở, bọn ngươi lại vu oan hắn bụng dạ khó lường. Giang Trần thiếu chủ làm người ra sao mọi người đều biết. Hắn có cừu oán với Đan Hỏa thành các ngươi, nhưng tuyệt đối sẽ không làm liên lụy tới người vô tội. Các ngươi.... Cùng chôn mọi người xuống rồi.

Cho tới nước này Vân Lan đại đế cũng có chút hối hận, nhưng mà hiện tại hắn làm sao có thể thừa nhận được? Hắn hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi đừng có ngậm máu phun người, chẳng lẽ lúc trước ngươi không có hoài nghi hắn?

Long Phách TƯơng nghe không vào, quát:

- Con mẹ nó, hiện tại nói nhảm thì có tác dụng gì? Nghĩ biện pháp cùng lao ra một chỗ mới là đúng.

Nói thì nói như vậy, thế nhưng mà giờ phút này, cả đám đều bị thủ đoạn của ma chủ Thiên Ma chấn nhiếp, trong lúc nhất thời căn bản không đề cao nổi ý chí chiến đấu.

Ma chủ Thiên Ma lần nữa lại lười biếng nói:

- Một đám ngu xuẩn, bản chủ muốn giết các ngươi dễ dàng như trở bàn tay. Các ngươi cho rằng dựa vào đám củi mục như các ngươi có thể chạy thoát khỏi Thiên Ma lĩnh vực của bản chủ sao?

Ma chủ Thiên Ma hiện tại tuy rằng ở trong phạm vi phong ấn, tu vi mười không còn một. Thế nhưng mà ở trong THiên Ma lĩnh vực của hắn, muốn giết những người này tuyệt đối là dễ dàng như trở bàn tay.

Ma thức của hắn có thể phóng thích vô hạn, chỉ là hắn muốn điều khiển, dẫn những tu sĩ nhân loại này tới Thiên Ma lĩnh vực của hắn.

Dọc đường đi, Ma chủ Thiên Ma này dẫn đường từng bước, đem những người này dẫn tới khu vực phong ấn, tiến vào trong Thiên Ma lĩnh vực của hắn.

Đi tới bước này, Ma chủ Thiên Ma không thể không cảm tạ đầu thần thú Chu Tước kia. Nếu không phải thần điểu Chu Tước một đường ngăn cản đuổi giết, làm cho những tu sĩ nhân tộc này sinh ra hiểu lầm, những tu sĩ nhân tộc giảo hoạt này chỉ sợ cũng không thuận lợi tiến vào Thiên Ma lĩnh vực của hắn như vậy.

- Các ngươi có ai muốn nhìn thử thủ đoạn của bản Ma chủ?

Ma chủ Thiên Ma lạnh nhạt hỏi.

Ngực Long Phách Tương phập phồng, hiển nhiên đang do dự.

- Ngươi muốn thử sao?

Uy áp của Ma chủ Thiên ma cuốn về phía Long Phách Tương, lập tức giống như một ngọn núi lớn đặt trên đỉnh đầu Long pHách TƯơng, làm cho hắn không thể động đậy.

- Ta... Ta...

Long Phách Tương đầu đầy mồ hô, lắp bắp nói.

- Tiền bối... Tiền bối bớt giận. Ta... Ta phục.

Long Phách Tương dưới uy áp của Ma chủ Thiên ma, thần thức gần tới biên giới sụp đổ.

Cơ hồ tất cả ngạo khí, cơ hồ tất cả mặt mũi lập tức biến thành mây bay. Có nghĩa là khi phải lựa chọn giữa sống và chết, Long Phách TƯơng hắn hiển nhiên không muốn chết, cho nên hắn lựa chọn khuất phục.

- Rất tốt, ngươi rất thức thời. Trước đó bản Ma chủ dẫn các ngươi tới đây, hứa đưa cho các ngươi một đoạn truyền thừa. Hiện tại hứa hẹn này vẫn hữu hiệu như cũ. Nhưng mà lại không phải là truyền thừa của Thánh Nhất tông gì đó, mà là truyền thừa của Ma tộc ta. Các ngươi có bằng lòng đầu nhập vào Thiên Ma nhất tộc ta? Từ nay về sau thuần phục Thiên Ma nhất tộc chúng ta hay không?

Trước đó, những tu sĩ nhân tộc này đều hướng về truyền thừa mà tới, hướng về mục tiêu thay đổi vận mệnh mà tới đây. THậm chí vì nó, mà bọn họ không tiếc đoạn tuyệt với thân phận trước đó của mình.

Chỉ là bọn họ tuyệt đối không thể ngờ được, chuyện cuối cùng lại thay đổi lớn tới như vậy. Truyền thừa Thánh Nhất tông thoáng cái chuyền thành truyền thừa Thiên Ma nhất tộc.

- Hừ, nếu không phải hiện tại là lúc bản Ma chủ cần dùng người, dùng thân thể huyết nhục như các ngươi, cho dù làm nô lệ cho bản Ma chủ cũng không đủ. Nhân tộc các ngươi huyết mạch nhỏ yếu, thân thể yếu kém. Mà ma tộc ta chính là đại tộc Chư Thiên, hoành hành Chư Thiên, huyết mạch Hoàng giả. Nhân tộc hèn mọn như các ngươi có thể được Thiên Ma nhất tộc chúng ta ưu ái, đây là phúc khí tu luyện tám đời của các ngươi. Các ngươi vẫn còn không biết tán thưởng hay sao?

Ngữ khí của Ma chủ Thiên Ma bỗng nhiên lạnh lẽo, nhiệt độ của Thiên Ma lĩnh vực lập tức hạ thấp đột ngột.

Khi nhiệt độ Thiên Ma lĩnh vực hạ thấp xuống, tất cả mọi người đột nhiên có cảm giác như rơi vào trong băng uyên vô tận, lại giống như rơi xuống địa ngục, ngay cả linh hồn cũng run rẩy.

Đầu nhập vào Thiên Ma nhất tộc?

Chuyện này đối với bọn họ mà nói, thực sự quá ngoài ý muốn. Rất nhiều tu sĩ trong bọn họ, tuy rằng nhân phẩm đều không được tốt lắm, bình thường đều làm không ít chuyện xấu.

Thế nhưng mà từ lúc bọn họ sinh ra cho tới hiện tại, luôn được hun đúc, đó là Ma tộc đáng sợ ra sao. Ma tộc là đối thủ một mất một còn của Nhân tộc. Ma tộc là địch nhân mà mỗi người nhìn thấy đều phải hô đánh hô giết.

Bởi vậy bất luận một tu sĩ nào của nhân tộc, trong lòng bọn họ đều cừu thị Ma tộc, thống hận Ma tộc, lại sợ hãi ma tộc.

Bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ qua, có một ngày mình lại đầu nhập vào Ma tộc.

Thế nhưng mà giờ phút này bọn họ lại không thể không đối mặt với lựa chọn như vậy.

Hoặc là đầu nhập vào Ma tộc, hoặc là chết.

Ở thời kỳ thượng cổ. Ma tộc xâm nhập Thần Uyên đại lục, Thiên Ma nhất tộc đứng đầu. Ngay cả những mạch khác trong Ma tộc, gặp Thiên Ma nhất tộc cũng phải cúi đầu xưng thần.

Đúng như lời Ma chủ Thiên Ma nói, nếu như hiện tại không phải ở trong thời kỳ khó khăn của hắn. Đang là lúc cần dùng người, quả thực hắn chướng mắt những tu sĩ nhân loại này.

Dù sao những tu sĩ này cho dù là tinh anh nhân loại, ném vào thời đại thượng cổ cũng chỉ là nhân vật bình thường mà thôi.

Nhân tộc ở thời kỳ thượng cổ, tuy rằng không tính là chủng tộc cao cấp nhất Thần Uyên đại lục, thế nhưng cũng là cảnh tượng Thiên Vị đầy đất, Đế cảnh nhiều như chó.

Thế nhưng mà lúc này thời đại đổi thay, cương vực nhân loại hiện tại Đế cảnh cũng thưa thớt, chứ đừng nói là nhiều như chó. Hiện tại số lượng cường giả Đế cảnh hiện tại, so với thời kỳ thượng cổ, chỉ sợ một phần vạn cũng không được.