Độc Tôn Tam Giới

Chương 517: Ý định trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi




Tuy Hỏa Nha nhất tộc, đối với Hỏa Nha Vương nói gì nghe nấy, nhưng mà để chúng nó không ngừng chịu chết, Hỏa Nha Vương cũng có chút chột dạ.

Hiện tại, tử tôn còn lại của Hỏa Nha Vương, đã không bằng một phần ba nguyên lai. Dùng tốc độ tiêu pha này, rất nhanh sẽ bị diệt sạch.

- Các con, không cần cận công, dùng cánh chim xạ kích, xa xa công kích.

Hỏa Nha Vương cắn răng một cái, hạ lệnh.

Tuy cánh chim xạ kích, tổn thương đối với Chu Lân Hỏa Tích không bằng tấn công cận thân, nhưng mà ít nhất có thể quấy rối Chu Lân Hỏa Tích.

Hiện tại, Hỏa Nha Vương không cầu lập tức sát thương, chỉ cầu kéo chết Chu Lân Hỏa Tích.

Viễn trình xạ kích, đã có thể quấy rối Chu Lân Hỏa Tích, lại không cần lo lắng bị Chu Lân Hỏa Tích công kích.

Đây là ưu thế của Hỏa Nha nhất tộc.

Lông chim trên người Hỏa Nha cực kỳ cứng rắn, là một tầng bảo hộ của thân thể chúng, có thể so với khôi giáp, mũi tên cũng rất khó bắn xuyên.

Cho nên, dùng lông chim thoát ly bản thể công kích, bắn ra một căn, liền thiếu một căn.

Đối với Hỏa Nha mà nói, cái này kỳ thật cũng là một loại đấu pháp tự hại mình.

Bất quá, đấu pháp tự thương hại, so với đấu pháp tự sát tốt hơn rất nhiều. Đạt được mệnh lệnh của Hỏa Nha Vương, tất cả Hỏa Nha đều tránh ra phạm vi sát thương của Chu Lân Hỏa Tích, hưu hưu hưu phóng ra lông chim công kích.

Lông chim này công kích, như mũi tên nhọn, một cây hai cây, có lẽ tổn thương không lớn. Thế nhưng mà quy mô lớn, đối với Chu Lân Hỏa Tích hấp hối mà nói, cũng là một đại khảo nghiệm.

Ba ba ba, những lông chim này công kích, như là hạt mưa, không ngừng rơi vào trên người Chu Lân Hỏa Tích.

Bắn vào trên lân giáp đỏ thẫm, phát ra tiếng vang thanh thúy.

Xa xa, Giang Trần nhìn thấy một màn này, trong nội tâm cũng tán thưởng:

- Chu Lân Hỏa Tích, nghe đồn lực phòng ngự của lân giáp vô địch, công kích cùng cấp bậc, ít có thể công phá. Hơn nữa sau lân giáp, da dày thịt thô, phòng ngự đồng dạng kinh người. Công kích xa như vậy, chỉ sợ không tổn thương đến Chu Lân Hỏa Tích. Bất quá, con Chu Lân Hỏa Tích kia gục ở chỗ đó, vẫn không nhúc nhích, xem bộ dáng là thật sự tiêu hao rất nhiều. Như vậy xem ra, tán công đối với nó ảnh hưởng rất lớn.

Bất quá dù vậy, không nhìn mấy trăm con Hỏa Nha công kích từ xa, lực phòng ngự kia mạnh, cũng khiến cho Giang Trần âm thầm tắc luỡi.

- Lực phòng ngự nghịch thiên như vậy, không hổ là huyết mạch Long tộc. Dù Chu Lân Hỏa Tích kia gần chết, lực phòng ngự cũng kinh người như thế. Nếu là trạng thái đỉnh phong, chỉ sợ cường giả nhân loại cùng cấp bậc, căn bản không cách nào chống lại nó a?

Trong nội tâm Giang Trần tán thưởng.

Chứng kiến loại chiến đấu này, bước chân của Giang Trần càng khó ly khai.

Trước kia còn có chút lo lắng, giờ phút này cũng buông lỏng. Bất kể là Chu Lân Hỏa Tích, hay là Hỏa Nha Vương, hôm nay đều không ở trạng thái đỉnh phong.

Chu Lân Hỏa Tích cố nhiên là dầu hết đèn tắt, tràn đầy nguy cơ; Hỏa Nha Vương kia sau một trận ác chiến, mình đầy thương tích, chỉ sợ sức chiến đấu cũng không còn một nửa.

Hai con Linh thú như vậy, Giang Trần không kiêng kị quá nhiều rồi.

Ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

Giang Trần quyết định, lưu lại nhìn xem, nhìn xem có cơ hội trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi không.

Nếu như Hỏa Nha Vương quyết tâm muốn cùng Chu Lân Hỏa Tích đấu đến cùng, nó tất phải đích thân ra tay.

Chỉ cần Hỏa Nha Vương cùng Chu Lân Hỏa Tích đói chọi, song phương tiêu hao thất thất bát bát, Giang Trần lại nhảy ra, trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, vậy thì dễ dàng nhiều lắm.

Về phần đại quân Hỏa Nha còn lại, tuy Giang Trần kiêng kị, nhưng vẫn có biện pháp đối phó.

Dù sao, hiện tại những Hỏa Nha còn lại kia, số lượng đã không bằng một phần ba nguyên lai, hơn nữa đánh lâu, sức chiến đấu của mỗi một con Hỏa Nha, đều giảm bớt đi nhiều.

Đừng nói Giang Trần đẩy ra vô số Phệ Kim Thử, dù không có, dựa vào Băng Hỏa Yêu Liên cùng Nguyên Từ Kim Sơn, cũng đủ đối phó những Hỏa Nha này.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Hỏa Nha Vương cùng Chu Lân Hỏa Tích lưỡng bại câu thương.

Hiện tại, cục diện kia đã ẩn ẩn hình thành, bất quá còn kém một bướccuối cùng.

Giang Trần cũng nhìn ra được, Hỏa Nha Vương đối với Chu Lân Hỏa Tích là nguyện nhất định phải có. Nhưng mà, dựa vào chiến thuật quấy rối như vậy, Chu Lân Hỏa Tích căn bản không quan tâm.

Nhìn bộ dạng của Chu Lân Hỏa Tích vẫn không nhúc nhích, những lông chim kia công kích, tựa hồ gãi ngứa cho nó, căn bản không có tác dụng gì.

Có lẽ, Chu Lân Hỏa Tích này liều mạng nguy hiểm bị công kích, đã bắt đầu luyện hóa Vân Viêm Chi Hoa.

Chỉ cần triệt để luyện hóa Vân Viêm Chi Hoa, hấp thu Linh lực của Vân Viêm Chi Hoa, Chu Lân Hỏa Tích ít nhất có thể khôi phục năm sáu thành lực lượng.

Đến lúc đó, Hỏa Nha nhất tộc liền xong đời.

Giang Trần hận không thể nhắc nhở Hỏa Nha Vương thoáng một phát. Công kích như vậy đối với Chu Lân Hỏa Tích căn bản không có hiệu quả, chẳng khác gì cung cấp cho Chu Lân Hỏa Tích thời gian luyện hóa Vân Viêm Chi Hoa.

Bất quá lý trí vẫn tự nói với mình, không thể xúc động. Giang Trần rất rõ ràng, nếu hắn thò đầu ra, Hỏa Nha Vương nhất định sẽ điên cuồng đối phó hắn.

Cũng không phải Hỏa Nha Vương có cừu oán với hắn, mà là dưới loại tình huống này, Hỏa Nha Vương tuyệt đối không cho phép có thế lực thứ ba xuất hiện, quấy rầy kế hoạch nuốt Chu Lân Hỏa Tích của nó.

- Hỏa Nha Vương a Hỏa Nha Vương, ngươi sợ chết như vậy, còn muốn thôn phệ huyết mạch của hậu duệ Long tộc? Chờ Chu Lân Hỏa Tích này luyện hóa hết Vân Viêm Chi Hoa, ngươi liền xong đời.

Chỉ cần Thánh phẩm Linh thú khôi phục năm sáu thành công lực, giết một con Linh thú Linh phẩm đỉnh phong, tuyệt đối như giết kiến, căn bản không có bất luận độ khó gì.

Đừng nhìn Hỏa Nha Vương có thể bay, tính cơ động mạnh.

Nhưng ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, một khi tạo ra khí tràng, chỉ sợ Hỏa Nha Vương nhúc nhích thoáng một phát cũng không được.

Chỉ cần uy áp của Thánh phẩm Linh thú xông lên, phương viên trăm dặm, tất cả sinh linh tu vi Tiên cảnh đều sẽ lạnh run.

Hỏa Nha Vương chứng kiến tình hình bực này, trong ánh mắt hung hãn cũng lộ ra lo nghĩ.

Nó đại khái cũng đã nhìn ra, tiếp tục như vậy, tuyệt đối không phải biện pháp.

Theo thời gian trôi qua, tâm tình của Hỏa Nha Vương càng thêm nôn nóng.

Nó rít một tiếng, hai cánh che khuất bầu trời của Hỏa Nha Vương chấn động, lao xuống dưới.

Nó quyết định, mặc dù mạo hiểm, cũng phải đích thân công kích, không thể để cho Chu Lân Hỏa Tích này luyện hóa Vân Viêm Chi Hoa.

Nếu không, Hỏa Nha nhất tộc sẽ bị diệt.

Hỏa Nha Vương chấn động hai cánh, hai cánh biến thành hai thanh đại đao bộc lộ tài năng, nhấc lên uy thế đáng sợ, như thiểm điện bổ xuống.

Tính cơ động cùng tốc độ của Hỏa Nha Vương, là ưu thế lớn nhất của nó.

Cho nên, song đao như thiểm điện kia, cũng phát huy ưu thế của nó đến cực hạn.

Ánh sáng màu đỏ lóe lên, như ánh mặt trời chói mắt, bổ tới đầu của Chu Lân Hỏa Tích.