Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 66: Trận tứ phương thú trấn áp




"Trận tứ phương trú trấn áp là gì? Trận pháp này lợi hại không? Tô Mộc hiện giờ thế nào?" Tôi đã sớm lo lắng đến mức cả người toát hết mồ hôi lạnh, thấy To Đoàn chắc chắn là trận pháp kia lập tức hỏi một loạt câu hỏi.

"Trước đây bố cháu từng nói, trận tứ phương thú trấn áp mặc dù chỉ thuộc loại trận pháp cấp thấp nhưng uy lực vô cùng lớn, đặc biệt thích hợp dùng để trấp áp vật quỷ. Bà nhìn xác động vật này đi, mèo trắng ứng với Bạch Hổ, chim sẻ ứng với Chu Tước, rắn xanh ứng với Thanh Long, rùa ứng với Huyền Vũ lần lượt đặt lên bốn phương vị ứng với thần tứ phương. Cũng may là đều dùng vật tương tự để thay thế, uy lực thực tế sẽ kém hơn nhiều, với bản lĩnh của ông hai chắc đã không còn nguy hiểm." Tô Đoàn nói.

Nghe thấy Tô Mộc hiện giờ vẫn ổn, cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó lập tức hỏi: "Vậy nếu cậu biết trận pháp này rồi thì có thể phá giải nó không?"

"Để cháu thử xem, đây là trận tứ phương nhỏ, hơn nữa nhìn trận pháp chắc chắn thực lực của người bày trận không mạnh, chắc không có vấn đề gì đâu." Tô Đoàn nói.

Sau đó cậu ta kêu đám cảnh sát vây quanh đó đi ra xa, nói chính khí trên người cảnh sát quá nặng sẽ ảnh hưởng tới việc phá trận, cuối cùng chỉ kêu tôi và Diệu Diệu hai người ở lại để giúp đỡ.

Đợi sau khi tất cả cảnh sát đã lui ra, Tô Đoàn lấy ra một con dao găm sắc bén từ trong bao đưa cho tôi, nói lát nữa khi cậu ta niệm chú thì cắt đám tóc quấn trên thân cây, sau đó khi cậu ta mở mắt thì dời bốn cái xác động vật đi, như vậy trận pháp sẽ bị phá. Đợi sau khi phá được trận pháp thì cửa động nơi Tô Mộc mất tích tự nhiên sẽ lộ ra.Tôi gật đầu lia lịa, nhớ kỹ những lời Tô Đoàn dặn dò. 

Sau đó tôi cầm dao găm đứng ở bên cây, Tô Đoàn đã ngồi xếp bằng trước rắn xanh, trước mặt đặt một lư hương, đốt hương, sau đó lại kêu Diệu Diệu đặt bốn ly rượu trước bốn xác động vật, rót rượu trắng.

Sau khi chuẩn bị xong tất cả, Tô Đoàn nghiêm túc nhắm mắt lại, miệng bắt đầu lẩm bẩm.

Diệu Diệu cũng lo lắng trở lại bên cạnh tôi, thấy tôi định ra tay cắt tóc trên cây, lập tức kêu tôi chờ một lát, nói bây giờ còn chưa phải lúc.

Nói rồi thằng bé nhìn theo động tác của Tô Đoàn, giải thích cho tôi: “Giai đoạn hiện tại, là đang mời linh hồn của bốn con động vật “uống rượu”, ý đang tạo quan hệ với linh hồn của bốn con động vật kia, mua chuộc chúng nó, bởi vì chúng nó là linh thú trấn thủ, nếu tính khí của chúng nó tốt, dễ nói chuyện thì sau đó phá vỡ trận tứ phương thú trấn áp sẽ rất đơn giản.”

“Nhưng nếu không may chúng nó khó tính thì sao?” Tôi lo lắng nói.

“Nếu khó tính... vậy cũng chỉ có thể cứng rắn với chúng thôi, dù sao cũng chỉ là linh hồn của động vật mới thành hình, mặc dù chúng có sức mạnh của trận pháp giúp đỡ, nhưng chắc cũng không lợi hại lắm đâu.” Diệu Diệu nói.

Nói rồi ánh mắt của thằng bé chăm chú nhìn cục diện dưới tàng cây.

Chỉ thấy theo chú ngữ Tô Mộc, khói hương trước mặt cậu ta chia thành bốn dòng màu trắng, lần lượt bay tới trước xác của bốn con vật kia, bao phủ lên người chúng.

Theo đó, đất dưới cơ thể chúng như xảy ra động đất, bốn ly rượu đều lắc kịch liệt.

Ánh mắt Diệu Diệu căng thẳng, sắc mặt không tốt cho lắm.

Trong lòng tôi cũng hơi lo sợ, vừa định mở miệng hỏi có chuyện gì, thì ly rượu đặt trước mặt mèo trắng đột nhiên bị lật đổ, rượu bên trong vương vãi đầy mặt đất.

Sau đó giống như bị lan truyền vậy, ba ly rượu trước mặt những động vật khác cũng nhao nhao đổ xuống đất, khuôn mặt Tô Đoàn lập tức nhăn nhó, dáng vẻ dường như rất đau đớn, trên trán cũng rịn ra một lớp mồ hôi, tiếng chú ngữ trong miệng bất giác lớn hơn, tốc độ niệm cũng càng lúc càng nhanh.

Trong lòng tôi lo lắng, mặc dù Diệu Diệu không giải thích, nhưng tôi cũng nhìn ra chuyện đang có biến, linh hồn của những động vật này không chịu chấp nhận lời đàm phán của Tô Đoàn.

Lúc tôi đang thầm lo lắng, Diệu Diệu đột nhiên đẩy tôi ra, giọng gấp gáp nói: “Mau cắt đứt tóc trên cây!”

Tôi lại càng hoảng sợ, nhưng tôi phản ứng cũng mau, lập tức đi tới trước cây, mạnh mẽ dùng dao găm cắt tóc bên trên.

Nhưng đám tóc kia nhìn có vẻ mảnh và mềm, nhưng trên thực tế lại không khác gì dây thép mảnh, vô cùng cứng.

Mặc dù tôi đã dùng hết sức bình sinh rồi, nhưng cũng chỉ có thể cắt được một nhúm nhỏ.

Biểu cảm trên mặt Tô Đoàn ngày càng đau đớn, chú ngữ trong miệng đã sắp không nghe rõ rồi, trên mặt mồ hôi chảy ròng ròng, đã làm ướt nhẹp quần áo.

Diệu Diệu thấy thế không khỏi sốt ruột, cũng lao lên đến giúp đỡ, bàn tay nhỏ bé lạnh như băng cầm lấy tay của tôi, ra sức cắt đám sợi tóc kia.

Có sự trợ giúp của Diệu Diệu, hiệu suất của tôi rốt cuộc cũng cao hơn một chút, rất nhanh cắt được một cái động to gần bằng một người.

Lúc này giọng của Tô Đoàn đã vô cùng gấp gáp, như sắp không chịu được nữa, lúc tôi đang cố cắt thành một cái lỗ to hơn, Tô Đoàn đột nhiên hô to một tiếng “phá”!

Theo tiếng la, cậu ta phun ra một ngụm máu tươi, lập tức mắt cũng mở ra.

“Mau chuyển xác!” Diệu Diệu gấp gáp nói, nói rồi thắng bé buông tay của tôi ra, lôi tôi chạy đến chỗ xác con rùa ở gần nhất.

Thằng bé rõ ràng có chút kiêng kỵ đối với những xác này, đến trước xác con rùa thằng bé không tự tay nhặt lên, mà lại không ngừng giục tôi nhặt xác lên.

Tôi lập tức không chút do dự tóm lấy xác con rùa, nhưng giây phút chạm vào nó, mặt tôi biến sắc.

Một con rùa chỉ to bằng bàn tay mà thôi, lại như một hòn đá lớn, gắt gao mọc trên mặt đất, mặc cho tôi dùng hết sức bình sinh nhưng vẫn không thể nhấc lên.

Lúc này Tô Đoàn cũng ngả nghiêng đi tới, sau khi cậu ta phun ra một ngụm máu, sắc mặt tệ hơn hẳn, sau khi đi tới liền hỏi tôi: “Sao thế?”

“Tôi không nhấc lên được, con rùa này nặng muốn chết!” Tôi lo lắng nói.

Nói xong tôi cũng không thèm so tài cùng con rùa nữa, lập tức chuyển sang bên con chim sẻ, đưa hai tay ra nhấc lên, nhưng con chim sẻ cúng như bị đóng đinh trên mặt đất vậy, cho dù hai tay tôi đã dùng hết sức, nhưng con chim sẻ vẫn không chút sứt mẻ!

“Chết rồi, không phá nổi trận tứ phương, đại ca của em sẽ không chết ở trong đó chứ?” Diệu Diệu đã lo lắng muốn chết, nhưng sợ ảnh hưởng đến tâm trạng của tôi nên vẫn nín, bây giờ thấy như vậy, rốt cuộc cũng không nhịn nổi nữa, lập tức khóc rống lên.

Nhưng thằng bé là quỷ, tiếng hu hu trong miệng, khóc vô cùng thương tâm, trên mặt lại không có chút nước mắt nào.

Tôi thấy thằng bé khóc, trong lòng càng thêm hoảng sợ, Tô Mộc, Đường Dũng và Trịnh Lâm đều ở bên trong, nếu bọn họ đều bị nhốt ở bên trong, còn lại tôi và Diệu Diệu thì biết làm sao bây giờ?

Nước mắt của tôi lập tức cũng tràn bờ mi, nhưng tôi không phát ra chút âm thanh nào hết, so với Diệu Diệu thất thanh khóc rống ở bên cạnh, hai người bọn tôi giống tôi như kết hợp thành một người, thằng bé phụ trách hô hào, tôi phụ trách rơi nước mắt.

Nhưng tôi không cam tâm, vừa rồi Tô Đoàn nói đơn giản nhẹ nhõm như vậy, chỉ cần làm theo quy trình mà cậu ta nói chắc sẽ có thể phá được trận pháp nhỉ?

Rốt cuộc xảy ra sai sót ở chỗ nào?

Tôi vẫn chưa từ bỏ ý định, không chuyển được chim sẻ, tôi chuyển sang mèo trắng, mèo trắng không được thì tôi chuyển sang con rắn xanh.

Lúc tôi như nổi điên lên di chuyển con rắn xanh, trong lòng đã dần tuyệt vọng, tay tôi run lên, con rắn xanh bỗng bị tôi xê dịch một chút!

Tôi lập tức ngẩn người, thậm chí có chút không dám tin, có nhưng con rắn xanh quả thực đã động đậy!

Trong lòng tôi vui mừng khôn xiết, lớn tiếng kêu rắn xanh vừa động rồi!

Vừa hô vừa dốc hết toàn bộ sức mạnh di chuyển con rắn xanh.

Giống như gang thép được đúc chặt bị tôi cạy ra từng chút một, con rắn xanh trong tay tôi di chuyển một chút, cuối cùng ngày càng nhẹ, sau đó bị tôi nhấc hẳn lên!

Tôi vứt con rắn xanh qua cho Tô Đoàn nhìn, sau đó tinh thần thêm hăng hái, lại ra tay với con mèo trắng một lần nữa.

Không còn con rắn xanh trấn trận tứ phương, lúc đến mèo trắng cũng dễ di chuyển hơn nhiều.

Tô Đoàn thấy tôi có thể di chuyển mèo trắng, sự tuyệt vọng vốn dĩ trên mặt lập tức biết thành sự vui mừng, cũng nhanh chóng đi tới một bên, nhấc con chim sẻ và rùa lên, vứt sang một bên.

Chờ sau khi bọn tôi chuyển hết xác bốn con vật, cây đại thụ to lớn vốn thẳng đứng bỗng nhiên phát ra tiếng nổ, đổ sang một bên.

Sau đó lộ ra rễ cây mục nát dưới mặt đất, ở giữa rễ cây đã bị đục rỗng rồi, chính là một cái hang lớn đen ngòm.

Đám cảnh sát vây quanh nghe thấy động tĩnh lại vây lại một lần nữa, nhìn cái hang lớn đen ngòm nhao nhao lấy làm kỳ lạ, sau đó có mấy viên cảnh sát trẻ tuổi nghi ngờ rằng người chết trong vụ tai nạn xe bị chôn ở bên dưới, chủ động xin chỉ thị được xuống dưới tìm kiếm.

Cảnh sát lớn tuổi dẫn đầu kia không khỏi nhìn về phía Tô Đoàn.

Lúc này Tô Đoàn bởi vì vừa mới bị thương nên sắc mặt trắng bệch, cậu ta có chút do dự, nói: “Xác người chết chắc đúng là ở bên dưới, nhưng tình hình dưới đó ra sao thì tôi cũng không biết, không thể loại trừ khả năng có nguy hiểm.”

“Không sao, trên người tôi có súng, nếu xác thật sự ở dưới hang cây này, chúng tôi nhất định sẽ kéo xác lên, nếu không... không thể nào kết án.” Cảnh sát trẻ tuổi nóng lòng muốn thử, nói.

Tô Đoàn lại ho hai tiếng, phun ra một chút máu, nói: “Nếu mọi người đã muốn xuống phía dưới, vậy được rồi, có dương khí trên người mọi người trấn rồi, ít nhất cũng sẽ đỡ hơn một chút.”

Nói xong Tô Đoàn quay đầu nhìn về phía tôi, hỏi trên người tôi có vật gì phòng thân không, nếu như không có, cũng đừng xuống theo, ở trên này chờ cậu ta là được.

Tô Mộc và Đường Dũng bọn họ đều ở phía dưới, hơn nữa Tô Đoàn hiện giờ lại đang bị thương, hơn nữa nhìn bộ dạng có vẻ khá nghiêm trọng, sao tôi có thể yên tâm, liền lấy ngọc bội trước ngực ra, hỏi cậu ta cái này có tính là vật phòng thân không.

Tô Đoàn nhìn thấy miếng ngọc bội kia, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng sắc mặt của cậu ta hiển nhiên khá hơn một chút, gật đầu nói được.

Tôi lập tức nói muốn theo chân bọn họ xuống phía dưới.

Sau khi chắc chắn muốn xuống dưới, Tô Đoàn lượm một cục đá, ném vào trong hang cây.

Một hồi lâu, trong động mới vang lên tiếng hòn đá rơi xuống đất.

Cái hang này rất sâu.

Cảnh sát nhanh chóng tìm đến thang dây, đặt ở trong hốc cây, sau đó hai viên cảnh sát trẻ tuổi tiên phong, dẫn đầu đi xuống dưới.

Truyện được up trên app mê tình truyện mỗi ngày

Tô Đoàn theo sát phía sau, sau đó là tôi và Diệu Diệu, cuối cùng là viên cảnh sát lớn tuổi kia yểm hộ phía sau.

Trong hang cây rất tối, xung quanh âm khí âm u, dường như có một lớp khí lạnh toát ra ngoài từ vách đá trên động.

Rất nhanh hai viên cảnh sát dưới cùng nói lạnh quá.

Nhưng trong tay họ đều cầm đèn pin sáng choang, leo xuống được gần mười phút, chúng tôi xuống được đến đáy động.

Lúc này tôi mới phát hiện, nơi này kỳ thực không thể gọi là hang cây, nhìn không gian bên dưới, nơi đây vốn giống một cái giếng hơn.

Bên trong hang y như một mật thất, ít nhất hơn mười mét vuông, nhưng ban nãy khi xuống dưới này vách hang rất trơn bóng, nếu không nhìn lầm thì nơi này vốn là giếng nước, nhưng sau đó bị đậy lại, rồi trồng cây, mới biến thành như vậy.

Sau khi xuống dưới, Tô Đoàn quan sát địa thế, hiển nhiên cũng phát hiện đây là giếng nước, chợt nói: “Bảo sao không thể phá được trận pháp, thì ra đây vốn là trận pháp trong trận pháp.”

“Có ý gì vậy?” Cảnh sát lớn tuổi hỏi.

“Giếng này vốn dùng để chứa nước, nước thuộc về âm, giếng lại có tạo hình chật hẹp, dẫn đến âm khí trong nước không thể phát ra được, mặc dù bây giờ chỗ này đã là giếng cạn nhưng âm khí cuồn cuộn tích tụ trước đây vẫn còn, miệng giếng bị đậy lại trồng cây hòe, cây hòe bản thân nhiều âm, hơn nữa phía dưới là giếng, điều này hình thành nên trận trùng âm, cuối cùng bốn phía xung quanh cây lại bị bày trận tứ phương thú trấn áp, cho dù chỉ là xác chết mèo rắn thông thường, nhưng lại được trận trùng âm trợ giúp, công lực của trận tứ phương thú trấn áp cũng không còn giống bình thường nữa, xem ra người mở trận lần này cố ý nhắm đến ông hai!”