Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 465: Tiền trần huyễn kính 2




Edit: V.O

Bạch Vũ cực kỳ không biết nói gì, Triệu Hoán Thú của nàng thật đúng là... Mỗi con đều có cá tính.

Ngoại trừ Trảm Nguyệt, đồ vật được chọn toàn bộ đều dùng để thăng cấp linh thuật bị động, mà Khô Mộc Phùng Xuân của Trảm Nguyệt cũng còn chưa mãn cấp.

Bốn con thú cưng xếp hàng ngồi chung quanh bốn phía Tụ Linh Bảo Tuyền.

Bỏ đồ vật bọn nó chọn vào, sau đó trừng to mắt, chờ thăng cấp.

Bạch Vũ nhìn bộ dạng trông mong của bọn nó, thật sự là không đành lòng nói với bọn nó, chỉ bỏ những thứ này vào là hoàn toàn không đủ, muốn thăng cấp linh thuật, vẫn phải bỏ vào thứ gì đó chuyên dùng để thăng cấp linh thuật.

Những thứ linh tinh chung quanh có rất nhiều, tạm thời cũng không tìm ra được.

Bạch Vũ dứt khoát bày ra Đá không gian có thể thăng cấp linh thuật bị động lần trước triệu hoán ra được, tảng đá này vẫn rất hữu dụng, chỉ là bọn Tiểu Thanh thăng cấp cần quá nhiều linh khí, tạm thời không có hiệu quả, linh thuật bị động của bọn nó đến nay vẫn chưa thăng cấp.

Bạch Vũ dứt khoát ném tảng đá vào trong Tụ Linh Bảo Tuyền, thoáng chốc nước suối bắt đầu sôi trào ùng ục.

Bốn con Triệu Hoán Thú vui mừng chớp đôi mắt to, bắt đầu hưởng thụ thăng cấp.

Bởi vì Băng Hồ vẫn chưa từng được học qua bất kỳ linh thuật gì, Bạch Vũ thấy nó lấy độc dược đến liền biết nó muốn học tập loại linh thuật độc, Bạch Vũ liền đưa cho nó một linh thuật bị động Sáng Thế, Tử Huyết.

Thương tổn đến kẻ địch, khiến cho kẻ địch trúng độc, trình tự tu luyện càng cao, hiệu quả độc dược càng tốt, thời gian duy trì càng dài.

Sau khi Bạch Vũ sắp xếp xong mọi thứ, nàng dẫn theo bốn con thú cưng ngoan ngoãn bắt đầu tu luyện.

Một cái nhẫn lại bay tới trước mặt Bạch Vũ.

Nhẫn Thiên Dạ!

Trong lòng Bạch Vũ khẽ động, sao Thiên Dạ lại ở đây? Nàng đã từng hỏi Dạ Quân Mạc rằng Thiên Dạ ở đâu, hắn chỉ nói mập mờ sẽ tìm được, có phải chàng ấy đã sớm biết Thiên Dạ ở trong này hay không?

Nàng nhẹ nhàng bắt lấy Thiên Dạ, nắm ở trong lòng bàn tay: "Rốt cuộc lúc trước đã xảy ra chuyện gì?"

Bảo bối chung quanh lay động hoảng hốt giống như bị gió Bắc thổi qua, một cái gương khổng lồ xuất hiện ở trên trời, mặt kính tôn quý, hoa lệ như Lam Bảo Thạch, óng ánh trong suốt.

"Tiền Trần Huyễn Kính!" Bạch Vũ không vô ý thức nói ra tên của chiếc gương.

Khối gương này là trung tâm ký ức của không gian Thần Sáng Thế, bên trong không gian chứa đựng tất cả chuyện cần biết, diendanlequydon – V.O cho dù là năm đó Bạch Vũ cũng chưa từng nhìn thấy.

Bạch Vũ ngẩn ngơ nhìn gương, bên trong bày ra ký ức khiến cho nàng rất nhanh nắm chặt năm ngón tay.

Bên ngoài không gian, Dạ Quân Mạc và Thượng Quan Vân Trần không nhìn thấy được tình huống bên trong Bách Bảo Lâu, dứt khoát cũng không nhìn, kiên nhẫn chờ đợi gần nửa tháng sau, đột nhiên Bách Bảo Lâu nổ tung!

Không sai, chính là nổ tung!

Trước kia chưa từng gặp được tình huống quái dị như vậy, mỗi lần mọi người tiến vào trong Lâu là để ý trải qua thử thách, sau đó bị Bách Bảo Lâu tống ra.

Bách Bảo Lâu chính là không gian Thần Sáng Thế - nơi dùng để gửi vật phẩm quý giá, phải nói là thiên hạ đệ nhất chắc chắn và bảo đảm tuyệt đối, nhưng hiện tại nó lại nổ tung!

Thượng Quan Vân Trần nhìn mọi người trốn ra từ trong Lầu và Bách Bảo Lâu lung lay sắp đổ, cả khuôn mặt đều không biết là biểu cảm gì.

Dạ Quân Mạc vẫn một bộ lạnh nhạt như cũ, thấy Thượng Quan Vân Trần cực kỳ tức giận: "Ngươi đã sớm biết tình huống sẽ như vậy?"

"Tình huống gì?"

"Ít giả bộ đi, Lâu sập!"

Dạ Quân Mạc không chút để ý nhìn Bách Bảo Lâu trong không gian một cái: "Không phải còn chưa sập sao? Cho dù sập, cũng không đè được ngươi, ngươi căng thẳng làm gì?"

"..." Ta không lo lắng Lâu sập, ta lo lắng vì sao nó sập, nghĩ thôi cũng biết có liên quan tới Bạch Vũ. Trong mắt Thượng Quan Vân Trần thoáng hiện lên vẻ ngoan độc, trong những người chạy trốn khỏi Bách Bảo Lâu lại không có Bạch Vũ, nàng ta không chết, thì chính là có thiên đại kỳ ngộ.

Hắn ta vô cùng, vô cùng không hy vọng là cái sau!