Đồng Giá Trao Đổi Bán Đứng Giao Dịch

Chương 38




"Không thể nào. . . . . ." Cố Tiểu Ngải hít một hơi khí lạnh, chẳng lẽ thật sự là ngày suy nghĩ nhiều, đêm sẽ gặp mộng sao? Cô bây giờ còn đang nằm mơ? C thị ở cách đây rất xa Lệ Tước Phong làm sao có thể xuất hiện ở nơi này?

Cố Tiểu Ngải xoa mắt, Lệ Tước Phong ảo giác vẫn không có biến mất.

Xong rồi. . . . . . Là Lệ Tước Phong thật.

Lệ Tước Phong trừng mắt cô cũng không nói, cởi bỏ cúc áo trên tay áo lên, tiến lên lôi kéo cửa sắt lớn, đáy mắt buồn bực cực kỳ, lập tức chân nâng lên liền đá vào trên cửa sắt.

"Loảng xoảng ——"

Thanh âm vang lên Cố Tiểu Ngải hoảng sợ, giọng yếu ớt hỏi, "Lệ Tước Phong, anh, anh muốn làm gì?"

Cô sợ tới mức cà lăm .

"Mở cửa."

Lệ Tước Phong kéo kéo caravat, động tác thô lỗ lại hướng trên cửa sắt đạp một cước.

Ý của hắn là hắn muốn dùng chân đá văng cửa sắt này sao?

Cố Tiểu Ngải liên tục xua tay, "Không được không được, ngày mai hẳn là sẽ có người đến mở cửa . . . . . ."

"Cố Tiểu Ngải, đừng nói lời vô nghĩa, tránh qua một bên!" Lệ Tước Phong hung tợn quát, thô lỗ thô tục, mang theo vẻ ngang ngược đá lên cửa sắt, hận không thể đem cơn tức phát tiết tại đây.

Mẹ kiếp, biết cô muốn phỏng vấn Liễu Tử Mật, hắn mới phá lệ cho Liễu Tử Mật đứng ở trong văn phòng hắn.

Kết quả bị cô chế giễu, cho hắn leo cây.

Hắn ở trong công ty E.S đợi từ buổi sáng đến buổi chiều, hủy tất cả hội nghị!

Nghĩ đến cô xảy ra tai nạn xe cộ, hắn kêu toàn bộ thư ký đi thăm dò các bệnh viện lớn nhỏ.

Sợ cô bị rắc rối, hắn còn phải lấy thân phận trợ lý Liễu Tử Mật gọi điện thoại hỏi tòa soạn xem cô đi đâu.

Lén lút giống như theo tình nhân!

Ra cái chuyện tình rối rắm! Con mẹ nó cô chạy đến nhà trẻ không bóng người này! Còn mẹ nó tắt máy!

"A. . . . . ." Cố Tiểu Ngải bị Lệ Tước Phong trong mắt hung ý dọa đến, ngoan ngoãn thối lui đến một bên.

Hắn không phải là đã đọc tin nhắn của cô rồi từ C thị chạy tới đây chứ?

Cố Tiểu Ngải yên lặng nhìn thoáng qua thời gian trên điện thoại di động, quả nhiên, từ lúc cô gửi tin nhắn thời gian qua ba giờ, hắn căn bản chạy nhanh như vó tới đây. . . . . .

Cố Tiểu Ngải bỗng nhiên có chút không hợp lý, lại nhìn cửa sắt lớn bị hắn đá loảng xoảng loảng xoảng rung động, lại nhịn không được sợ hãi đứng lên.

Cô nghiêm trọng cho rằng, hắn căn bản ví cửa sắt lớn là cô mà phát tiết . . . . . .

"Loảng xoảng ——"

Như vậy một phen ổ khóa lớn liền bị đá văng ra .

Lệ Tước Phong đi nhanh tới chổ cô, mang theo vẻ lo lắng, cô sợ hãi đi thẳng ra sau.

"Cố Tiểu Ngải cô lại dám trốn nữa thử xem xem!" Lệ Tước Phong lạnh lùng gầm nhẹ một tiếng.

". . . . . ." Cố Tiểu Ngải chân cứng đờ.

Lệ Tước Phong đi hai ba bước đã đến trước mặt cô, bay nhanh đem cô ấn đến một mặt trên vách tường, cúi đầu hôn ở môi của cô lưỡi một chút tê cắn.

"Uhm. . . . . ." Cố Tiểu Ngải vẫn ở giữa trời lạnh, bỗng nhiên hắn ấm áp tới gần, làm cho cô một trận run rẩy.

Nụ hôn của hắn mãnh liệt bá đạo, Cố Tiểu Ngải bị bắt ngẩng đầu lên tiếp nhận.

Lệ Tước Phong hung hăng hôn cô, một tay theo áo lông của cô trực tiếp vươn đi mãnh liệt cầm một chút nơi mềm mại.

"Đừng. . . . . ." Cố Tiểu Ngải bị đau kêu lên, miệng lại bị chắn thật kín, chỉ có thể phát ra loại âm thanh thở dốc. . . . . .

Lệ Tước Phong phát tiết cắn trong chốc lát mới chậm rãi động tác lại, lưỡi cực nóng cô từng chút một hôn cô, dán trong ngực gấp gáp của cô, tay chậm rãi đi xuống, trực tiếp rơi xuống trong váy của cô.

Cố Tiểu Ngải khiếp sợ trợn to mắt, liều mạng lắc đầu, "Không được. . . . . ."

Đèn xe hắn còn mở, hai người bên này lại không có vật gì che, hắn cư nhiên tưởng ở trong này. . . . . .

"Cô không phải thích tìm thứ kích thích sao?"

Dám không đến E.S.

Dám tắt máy!

Lệ Tước Phong đối với nơi mềm mại của cô mặt biểu cảm mãnh liệt, đầu lưỡi liếm tai cô, nhắm trúng cô lại một trận run rẩy, Lệ Tước Phong đêm nay lần đầu tiên gợi lên môi, "Cố Tiểu Ngải, cô có cảm giác."

. . . . . .

Hừ, hắn làm cho cơ thể cô trở nên mẫn cảm, cô có thể không có cảm giác sao?

Lệ Tước Phong giở trò, hôn thân hình nóng bỏng của cô đang mơ mơ màng màng, Cố Tiểu Ngải thân mình đã muốn mềm nhũn xuống dưới, chỉ có thể đưa tay bắt tại cổ của hắn mượn lực đứng.

"Cho tôi." Lệ Tước Phong thét lớn một tiếng, thân mình mạnh trầm xuống.

"Ưhm. . . . . ." Cố Tiểu Ngải mê ly mở to mắt, thừa nhận hắn một lần một lần mạnh mẽ tiến vào.

Đèn xe chiếu vào trên hai người.

Cô khó có thể tưởng tượng lúc này nếu có người đi qua. . . . . .

Lệ Tước Phong ở trên người cô phát tiết thật lâu mới đưa cô ôm đến trên xe, tắt đi đèn xe vừa tàn nhẫn muốn cô hai lần, đến cuối cùng Cố Tiểu Ngải đầu đã muốn trống rỗng, thân thể lại hưởng thụ nguyên thủy nhất khoái cảm.

Cô chưa từng có nam nhân khác.

Nhưng cô tinh tường biết, Lệ Tước Phong nhất định là bạn trên giường tuyệt hảo.

Chỉ cần hắn nguyện ý, hắn có thể cho cô nửa phần thống khổ ở trên giường, hưởng hết thứ kích thích khoái lạc.

Cố Tiểu Ngải ngủ vừa tỉnh lại, thân lỏa thể nằm trên ghế da, trên người khoác áo sơmi của Lệ Tước Phong.