[Đồng Nhân] [Ma Đạo Tổ Sư] Những Chuyện Chưa Kể

Chương 4: [Đồng nhân][Tiết-Hiểu]Ma Đạo Tổ Sư-Ràng buộc




Đoản văn

Tác giả: Vô Vô Ưu

Ta luôn có một giấc mơ lạ...

Trong giấc mơ có một nam tử phong thái như tiên, vẻ mặt ôn hòa, giọng nói trầm ấm, bạch y phần phật tung bay trong gió cùng với một chất giọng trầm ấm nhu hòa.

Nhưng lại không có đôi mắt...

Hắn đối với ta rất ôn nhu, cứu sống ta, cho ta kẹo và cũng chưa bao giờ nặng lời với ta

Nhưng đó chỉ là một giấc mơ, ai biết rằng nó liệu có thật.

Giấc mơ đó cứ lặp đi lặp lại nhiều lần, không bao giờ dừng cũng như không bao giờ kết thúc, cho đến một ngày ta tỉnh dậy, trên tay là một dải băng dài màu trắng đẩm máu. Dải băng này quấn chặt lấy ngón út trái của ta, như ràng buộc.

Nhưng ràng buộc vì cái gì?

Không ai thấy dải băng này ngoài ta, nhưng ta lại không thể chạm vào được, dải băng màu trắng tinh khiết cùng với vệt máu dài chói mắt. Nó khiến ta như lạc vào cái thế giới trần trụi từ một nơi xa thẳm, nơi đã từng có một nam tử nhu hòa mỉm cười đưa cho ta một viên kẹo ngọt.

Ngày này qua ngày khác, dải băng trắng này vẫn ràng buộc chặt chẽ với ta, chỉ có thể thấy nhưng không thể chạm vào, cũng không biết được phía bên kia sợi dây là ai?.....Là một kẻ lang thang mệt mỏi trước gió bụi cuộc đời hay là một kẻ luôn cố gắng sống chỉ vì niềm day dứt không nguôi...

Kiếp trước vì hận mà không biết rằng trái tim vốn dĩ đã không còn nằm ở vị trí cũ, vì yêu mà cố gắng níu kéo một ảo vọng mơ hồ, bây giờ khi tỉnh lại mộng tưởng đã khép, tình yêu không bền, điên cuồng rồi tỉnh, say đắm vẫn bơ vơ. Ha thật nật cười.....

Dải băng trắng tinh khiết nhiễm huyết lệ này vì ai mà khóc, vì ai mà si. Điên cuồng một đời để rồi ôm nổi nhớ gữi về miền xa thẳm. Vậy mà cuối cùng vẫn vì hai chữ ràng buộc mà quay trở lại...

Một lần nữa.....

Nếu như bên kia dải băng trắng này là ngươi, vậy thì ngươi có hận ta không-Hiểu Tinh Trần??

Nhưng chỉ cần biết là ngươi, ta nguyện một đời này cùng ngươi ràng buộc trong hận, trong si, trong dại....

Một lần đắm say lại ngỡ như mộng, phút chốc tất cả lại hóa tro tàn....