[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Ta Là Asisư

Chương 39: Angon gây ra tai nạn




Ta ở một bên cẩn thận chải tóc cho Menfuisu, một bên suy xét xem nên làm thế nào để giải quyết vấn đề của đôi vợ chồng son này

Angon ghê tởm hỗn đản kia thật sự là họa ngàn năm. Lần trước hắn đem Carol và Menfuisu lên giường, tuy chưa làm gì nhưng lại đánh sâu vào tâm hai cái tiểu thanh năm này

Đêm qua, Carol trang điểm hảo, vì hai người mà chuẩn bị tốt, có được giường ngủ lớn mềm mại. Tuy thường xuyên bị người cường hôn, cường ôm, nhưng chưa bao giờ OOOXXX nàng, nên trong lòng khẩn trương không thôi. Một hồi nghĩ đến anh trai Raian nếu biết nàng tự mình xuất giá chắc chắc sẽ tức giận, trong chốc lát nghĩ đến nếu Menfuisu và anh gặp nhau, chắc chắn sẽ nổi trận thiên lôi cho mà xem

Menfuisu mặt có chút ghen tuông, trước khi hắn vào phòng, Carol đã luôn kêu to cái gì không thể! Tuyệt đối không thể là linh tinh! Hừ, cũng không biết có phải nàng hối hận hay không. Hắn đường đường là Faraong Ai Cập, vì một tiểu cô nương mà cả ngày lo lắng đề phòng, còn chưa cưới vào cửa, đã đánh nhau không ít trận. Một tay ôm lên Carol ngươi đầy hoa, Menfuisu bá đạo mệnh lệnh nàng không được phép nói không thể. Nàng là của hắn, nàng chỉ có thể thuận theo hắn

Carol giờ lại vô cùng ngọt ngào, thiếu nữ ôm ấp tình cảm khiến nàng không nói ra nổi lời phản đối, chỉ có thể đáp ứng “Ta đã biết, ta đã biết, Menfuisu” Nhìn tiểu tân nương mềm mại nhỏ nhẹ như vậy, trong lòng Menfuisu càng đầy nhu tình mật ý. Carol thẹn thùng dựa vào lòng hắn, nói hắn khi dễ người, nói hắn đáng ghét, nói hắn hở chút là sử dụng bạo lực, Menfuisu ôm vào lòng nhân nhi, trong lòng chỉ có một ý niệm, không thể tin được, trân quý nữ hài này đã thuộc về hắn. Nhớ tới trước kia, nói thiên tân vạn khổ cũng không phải quá mức. Menfuisu dựa trán vào trán Carol, dùng giọng điệu ôn nhu nói cho nàng, sẽ không để nàng đi đâu nữa, vĩnh viễn ở lại bên hắn

Carol tâm tình kích động, cái gì cũng không nói, ước hẹn ước định này, nàng không chịu nổi tịch mịch, hứa hẹn đó cũng giống nhóm chính trị gia, khi nên quên đi, sẽ theo lý thường phải làm là không nhớ rõ

Ta nhíu mày, đến chỗ này hoàn toàn tốt nha “Menfuisu, nói trọng điểm đi”

Thế nhưng Menfuisu hình như khó mở miệng

Hắn nói, khi hắn ôm Carol đến giường lớn, nhẹ nhàng mà cởi bỏ quần áo mà thị nữ đã cố ý để lỏng. Đây là lần đầu tiên của hai người, nguyên bản là bọn họ hẳn hưng phấn, hẳn là khẩn cấp, nhưng khi da thịt hai người chạm vào nhau thì lại đồng thời chấn động

Huyết sắc cùng tình cảm mãnh liệt của cả hai dần dần thối lui, cảnh tượng Angon cười dâm loạn nhào đến hai người họ hiện lên. Nơi này, nơi này, còn có nơi này, đều bị tên ghê tởm kia từng chạm vào. Menfuisu và Carol đồng thời nhìn thân thể đối phương, càng nhìn, trong lòng càng thấy ghê tởm

Menfuisu cố thử xua đi hình ảnh khiến hai người cực độ không vui, bắt đầu hôn môi, vuốt ve thân thể mềm mại cảu Carol, Carol cũng khép hờ hai mắt, tận lực thả lỏng bản thân, hưởng thụ cảm giác Menfuisu mang đến. Cứ như vậy mười phút sau, hai người đồng thời nhảy dựng lên, buông tha cơ hội kết hợp của hai người

Được rồi, nói đến trọng điểm rồi. Carol lạnh nhạt với Menfuisu, Menfuisu cũng đồng dạng

Lần đó, Angon suýt chút nữa là thành công cường X bọn họ, tuy đã qua lâu. Nhưng cho tới bây giờ Menfuisu và Carol lại luyến ái theo kiểu Plato thức tinh thần. Menfuisu vì tôn trọng Carol nên chưa bao giờ có hành vi tiền trảm hậu tấu với nàng. Cùng lắm thì chỉ ôm vào lòng hôn. Điều này ta hiểu. Trước kia, khi Asisu ầm ỹ nói phải gả cho Menfuisu, hắn ngay cả ôm hôn cũng giảm đi. Menfuisu không phải nam nhâm chỉ nghĩ bằng nửa người dưới. Tuy nam nhân cổ đại không nên tin nhng trong hoàn cảnh nhiều năm bị ám sát, hắn không thể không học cách chỉ có một mình. Đương nhiên.không bao gồm ta. Lúc trước, khi Hitari hôn trộm hắn, đều là dưới tình huống hắn cho phép. Nếu không, nữ nhân kia sớm đã chết dưới kiếm của hắn, sao còn có thể để nàng sống đến khi đầu độc phụ vương bằng thuốc độc

Chưa từng dự đoán được, đệ đệ thân yêu của ta lại gặp phải vấn đề này. Ta cũng có chút bó tay, ta cũng không phải đại tỷ tỷ tri tâm tri kỷ, thục đọc trăm thư, giỏi về tâm lý để có thể giải đáp vấn đề này, ta đâu có biết nên làm gì bấy giờ a?

Thấy ta cứng họng, không biết làm gì, Menfuisu trên mặt chờ đợi cũng giảm xuống. Hắn lhoanh chân mà ngồi, ôm lấy thắt lưng ta, tựa đầu chôn sâu vàp trong lòng ta “Tỷ tỷ, ngay cả ngươi cũng không thể giúp ta sao?”

Nghe Menfuisu tựa như động vật bé nhỏ, phát ra ai ai khẩn cầu, lòng ta đau nhói. Hắn từ nhỏ đã phải trải bao khổ sở, vì sao ngay cả chuyện luyến ái cũng phải gặp khó khăn. Nhẹ nhàng vuốt chân mày đang nhíu chặt của hắn, ta cũng không dám nói bừa chủ ý. Trừ bỏ thầm mến người khác, thì chính là người khác đơn phương thầm mến ta. Trừ bỏ chuyện vợ chồng OOXX trên Internet thì ta chỉ là lý luận suông

Kỳ thực, ở niên đại kia, hôn nhân là chế độ một vợ một chồng, nhưng vì áp lực quá lớn mà giữa hai vợ chồng hay xảy ra nhiều vấn đề kỳ kỳ quái quái. Nhớ tới một bằng hữu, hắn nói hôn nhân của hắn thật bất hạnh, kết hôn mới hai năm, đứa nhỏ cũng vừa tròn một tuổi vậy mà ly dị. Hắn nói, lúc trước, khi cùng vợ yêu đương thì người nhà luôn phản đối. Nhưng tuổi của vợ hơn hắn ba tuổi, nhà gái cũng tương đối sốt ruột, thúc giục cah mẹ hắn tới cầu hôn. Khi tình yêu hai người đang lung lay, gia trường bọn họ nắm trong tay, liền hi lí hồ đồ kết hôn

Sau khi kết hôn, thân đồng nam (xử nam) thường khi nếm xong tư vị trái cấm, hay khiến vợ mang thai. Từ đấy, vợ hắn luôn lấy cớ này nọ cản hắn thân mật. Khi hắn có động tác hơi quá một chút, là vợ hắn sẽ mắng to hắn là sắc lang. Thời gian lâu, bằng hữu của ta cũng nguội xuống, hắn thậm chí có cảm giác bị vợ lợi dụng, bởi vì vợ hắn chỉ chăm lo chiếu cố đứa con, không để đến hắn. Cuối cùng, nang ôm đứa bé trở về nhà mẹ đẻ, rất ít cùng hắn sống chung dưới một mái hiên. Hắn bất đắc dĩ cảm thán, “Hôn nhân của ta sao lại thế này a! So với người chưa kết hôn còn tự do hơn”

Hai người họ hễ gặp mặt là cãi nhau. Này nói, ngươi không có tiền thì đừng quản, kia nói, ngươi căn bản là muốn dùng ta làm đệm cho đứa nhỏ. Ly hôn rồi, hắn có chút không đành lòng, đứa bé chỉ có hơn một tuổi, đã thuộc gia đình đơn thân. Nhưng cố tình cả hai người đều quật cường, không ai chịu nhường ai, không đem đối phương thua thì không im miệng. Trước khi ta xuyên qua, bằng hữu nửa sống nửa chết níu kéo hôn nhân tan vỡ này. Hắn nói, chờ đứa bé lớn hơn một chút, mới ly hôn. Dù sao cũng chịu không nổi nữa, cũng may song phương không can thiệp đến chuyện của nhau. Ly hôn sớm, ly hôn muộn, dù sao cũng giống nhau

Nguyên tưởng rằng, nam nhân cổ đại hẳn là sẽ không phải phiền não về phương diện này. Bọn họ thường xuyên tam thê tứ thiếp, nữ nhân ở đây không có địa vị. Đương nhiên chỉ là ở trong các gia đình bình thường, không giống các nữ nhi đại thần cao quý, có đệm lưng là nhà mẹ đẻ, trượng phu nào dám không nhìn mặt. Dù ở thời đại nào, quốc gia nào, đều giống nhau

Ta một bên miên man suy nghĩ, một bên nhẹ nhàng vuốt ve tóc Menfuisu. Menfuisu hô hấp dần vững vàng, cuối cùng ngủ mất. Đứa nhỏ đáng thương, cả đêm rối rắm chuyện XXXOOO. Trong lòng hưng phấn với thân thể lạnh nhạt khẳng định khiến hắn vô cùng mệt mỏi. Để hắn nghỉ ngơi một hồi, không còn mấy giờ nữa là lại phải đi giải quyết quốc sự

Menfuisu chợp mắt được chốc lát, liền miễn cưỡng lấy tinh thần lâm triều. Nơi này lúc lâm triều vẫn là tương đối an ổn, có thể nhìn đến thái dương. Đâu có giống Trung Quốc, mỗi ngày luôn vội vàng đi họp, một năm bốn mùa không lúc nào nghỉ ngơi. Nếu ta làm cái hoàng đế Trung Quốc kia, khẳng định ta sẽ chịu không nổi, chiến sĩ thi đua cũng đâu đến cái mức ấy

Không để ta nghỉ ngơi chốc lát, Carol đã tìm tới. Nữ hài này có tinh thần lạc quan nước Mỹ, đồng thời cũng có cái miệng bát quái lôi kéo ta từ trong ra ngoài, chuyện nhỏ đến lớn, lại từ Menfuisu đến Angon nói một lượt. Trật tự hỗn loạn, chủ đề bị lạc, nếu ta không sớm biết nàng và Menfuisu có cùng một vấn đề thì ta thật sự không biết nàng rốt cuộc đang muốn nói cái gì

Qúa nhiều trợ từ giọng điệu, biểu tình cả kinh bất chợt, nhún vai, vỗ tay, sờ đầu, Carol một mình nói bất diệc nhạc hồ, rất giống đang biểu diễn hí kịch. Nhưng cố tình nàng lại không giống diễn viên trên sân khấu, không thể ngăn cản khán giả buồn ngủ. Vừa thấy ta có chút thất thần, đã hỏi dồn dập “Asisu tỷ tỷ, tỷ nói tại sao Menfuisu lại như vậy?” “Asisu tỷ tỷ, tỷ nói ta nên làm cái gì bấy giờ?” “Asisu tỷ tỷ…” “Asisu tỷ tỷ…”

Ta đầu trống rỗng, cái gì làm sao bây giờ? Vấn đề của ngươi với Menfuisu đâu phải do ta gây ra. Hiện tại, chính là chém đứt cánh tay của Angon, làm cho tâm lý các ngươi tồn tại một bóng ma. Kiếp trước ta chỉ là một nữ hài bình thường, hiện tại bất quá cũng chỉ là một nữ vương nhàn tản, ngươi là cần bác sĩ trị liệu tâm lý chứ, ta làm sao mà giải quyết được?

Ta tin tưởng, Carol đã đi tìm Teti thổ lộ hết. Nhìn Teti đứng một bên một mặt đồng tình, thật không biết nên nói là nàng quá mức đơn thuần, hay là nói nàng không có đầu óc. Chuyện riêng tư giữa vợ chồng như vậy mà lại tùy tiện nói cho người ngoài là sao? Nói nhỏ chút, người khác mà biết liền không thể giải quyết, không chừng có người bát quái còn lan truyền ra ngòai, nếu Menfuisu biết nếu trừ bỏ ta ra mà còn có người nào biếy được chuyện này, kia còn không thẹn quá thành giận. Chuyện này thật sự đả kích tới tự tôn của nam nhân a. Người hiện đại tìm bác sĩ tìm cố vấn, đó là vì họ không biết tình huống của bản thân, coi như là biến thành tâm lý an ủi. Hơn nữa, một bác sỹ tâm lý tuân thủ đạo đức nghề nghiệp, sẽ không đi xung quanh tiết lộ này nọ. Ít nhất, thì cũng bảo hộ chuyện cá nhân riêng tư. Chính ngươi khen ngược, đồ lanh mồm lanh miệng. Xung quanh mồm rộng nói hết cho người khác, Menfuisu ngày hôm qua thế nào không cử, nơi nào là giải quyết vấn đề, căn bản chính là hỏa thượng thiêu du

Thật vất vả ta mới tìm được cơ hội ngắt lời nàng. Cường điệu mấy lần để nàng không xen vào được, đem sự ngiêm trọng của chuyện này nói cho nàng nghe. Carol nghe xong, mắt mở to, nửa ngày không hé răng. Nàng gãi gãi đầu hỏi “Asisu tỷ tỷ, ta đã nói cho vài người nghe rồi, phải làm thế nào đây?”

Ta hận không thể lay nàng chết luôn, heo so với nàng có khi còn thông minh hơn! Chạy nhanh hói tên mấy người kia, quay đầu lại uy hiếp lợi dụ. Nếu bọn họ đem chuyện này lan truyền ra ngoài, chẳng những đả kích đến Menfuisu mà còn liên quan đến thể diện của hoàng gia Ai Cập. Ta không thèm để ý nữ nhân ngu ngốc này, phân phó Ari chạy nhanh đi làm. Cách thức của nàng ta rõ ràng. Nếu quả có người dám âm phụng dương vi, tin tưởng mạng sẽ không còn. Mấy năm nay, tâm ta cũng cứng rắn không ít. Gặp phải nhiều chuyện sống chết như vậy, ta lại thiên chân không đả thương người, không có ý nghĩ muốn hại người, cứ như vậy thì sớm hay muiộn cũng sẽ không có chỗ chôn. Chỉ có thể lui mà cầu an, chỉ cần người không hại ta, ta sẽ không hại người. Một khi có người dám có ý đồ, ta không nhiều lời mà khiến chúng biến mất. Thủ hạ còn nhiều có thể động thủ, ta căn bản không cần phải để bàn tay mình ô uế