Du Hành Đến Truyện Tận Thế Nóng Bỏng

Chương 8: 8: Đau Quá Đừng Bóp Nữa






Editor: Tiểu Mạn
Nhìn ra vui sướng trong mắt Cố Tư Tư, Cố Vân Tu nhăn mày, đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve cần cổ non mịn của nàng, mập mờ không rõ hỏi: "Muốn lấy?"
Cố Tư Tư cả người run một cái, trong mắt tràn đầy xoắn xuýt.

Xem như một quyển truyện thịt văn bối cảnh tận thế mang hơi hướng Mary Sue, quyển sách này vẫn luôn thiên về nữ chính với các loại đàn ông cùng phương thức, mà bọn họ bị tác giả rải rác mấy bút mang qua.

Cố Tư Tư nhìn thấy vòng ngọc, nhớ lại siêu năng lực của người anh họ này, cũng nghĩ đến cuộc sống của hắn sau này.

Có lẽ là Cố Vân Tu quá coi trọng vòng ngọc mẹ lưu lại, có lẽ là hắn không cam tâm bị người khác cướp trắng một cái không gian không giới hạn dung lượng, tóm lại giai đoạn sau hắn luôn luôn đối nghịch nam nữ chính.

Xem như boss phản diện lớn nhất trong sách, tác giả thiết lập cho hắn hết thảy tà ác, tỉ như âm tình bất định, thích giết chóc, bá đạo cố chấp, dục vọng chiếm hữu siêu cường.

Sau khi tận thế đến, hết thảy mặt âm u đều sẽ bị phóng đại, cái tên này hiện tại cũng có chút biến thái, đến lúc đó không biết lại biến thành cái dạng gì?
Nghĩ tới những thứ này, Cố Tư Tư nhỏ giọng hỏi: "Em muốn lấy, em phải trả giá đắt hả?"
"Đeo nó tức em là người của anh.

" Ngón tay Cố Vân Tu, từ cổ non mịn một mực vạch đến ngực trái căng tròn của nàng, "Chỗ này chỉ được có anh, em mà tơ tưởng đến thằng khác lão tử thúc chết em.

"

"Thế em không lấy! " Có được không?
Phía sau lời nói vẫn chưa nói xong, ngực bỗng nhiên tê rần.

Cẩu nam nhân duỗi bàn tay to vào từ cổ áo của nàng, chăm chú nắm bộ ngực căng tròn, bóp đến ngực tràn ra từ giữa ngón tay thon dài.

"Đừng bóp, đau quá nha, em đeo là được chứ gì?" Biết việc này không cho nàng từ chối, Cố Tư Tư rất biết thân phận đưa tay ra.

Trước ngực lực đạo chậm rãi giảm bớt, tựa hồ là vì an ủi nàng, đầu ngón tay Cố Vân Tu giống như đánh đàn dương cầm xoa bóp cho nàng trong chốc lát, nhất là hạt đậu đỏ trên bầu ngực, được chăm sóc kỹ lưỡng.

Cố Tư Tư bị bóp đến toàn thân như nhũn ra, sắc mặt đỏ bừng.

"Em ngủ với Diệp Minh Xuyên rồi?"
Đeo vòng ngọc xanh biếc vào cổ tay trắng muốt của Cố Tư Tư, Cố Vân Tu hững hờ hỏi.

Biết cái tên này dục vọng chiếm hữu mạnh, Cố Tư Tư vội vàng lắc đầu: "Không, em chưa từng làm chuyện đó với ai! "
"Cô bé ngoan.

" Cố Vân Tu cuối cùng hài lòng, "Bị thương thì cứ nghỉ ở nhà mấy hôm, anh sẽ xin nghỉ bên trường cho em.

"
Cố Tư Tư gật đầu, còn có một tháng tận thế sẽ đến, hiện tại đi học kỳ thật không có ý nghĩa lắm.

**
Đợi đến Cố Vân Tu đi, Cố Tư Tư tìm thấy dao gọt trái cây trên bàn trà, nhẫn tâm cắt đầu ngón tay, nhỏ giọt máu lên vòng ngọc.

Đây là bàn tay vàng của nữ chính, ban đầu nàng còn sợ thứ này chỉ cho nữ chính dùng, sự thật chứng minh thiết lập trong sách vẫn chưa đến mức táng tận thiên lương.

Vòng ngọc hút hết máu của nàng, sau luồng ánh sáng trắng, trên cổ tay trái của nàng có thêm một hình vòng màu xanh biếc cỡ ngón tay.

Cố Tư Tư không kịp chờ đợi cất dao gọt trái cây trên bàn vào không gian, lại không ngờ trong đầu truyền đến một cỗ kịch liệt mê muội, nàng gục đầu trên bàn trà, lại hôn mê.

Trước khi hôn mê trong đầu nàng chỉ có một ý nghĩ, bàn tay vàng của nữ chính quả nhiên không phải ai cũng có thể hưởng thụ.

Tỉnh lại lần nữa là ở bệnh viện, trên mu bàn tay chọc kim, bên cạnh một người đàn ông cao lớn đang ngồi.


"Khoẻ hơn chưa?"
Cố Vân Tu sắc mặt thật không tốt, dù ai đi ra ngoài một chuyến, trở về nhìn thấy người nằm hôn mê bất tỉnh dưới đất trong phòng khách, trên đầu lại thêm một cái cục u sưng đỏ to lớn, cũng sẽ không cảm thấy vui vẻ.

"Cũng đỡ.

" Cố Tư Tư nghĩ vô cùng mở.

Muốn có được, liền phải nỗ lực.

Nàng được bàn tay vàng lớn như vậy, choáng một cái mà thôi, đơn giản quá đáng giá.

Cố Vân Tu nhìn em gái cười ngây ngô, nhíu lông mày, trầm giọng hỏi: "Vòng tay anh cho em đâu? Sao em không đeo mà cổ tay là vẽ hình gì thế này?"
Cố Tư Tư: "! "
Mẹ kiếp, cái trùm phản diện này quả nhiên tâm tư nhạy cảm.

**
Sau một phen xoắn xuýt, Cố Tư Tư vẫn quyết định nói cho người đàn ông trước mặt tin tức tận thế sắp đến.

Dù sao nàng hiện tại đã có không gian, thế tất yếu chứa đựng vật tư, đến lúc đó mua nhiều thứ, hắn khẳng định sẽ nghi ngờ.

Mà nguyên chủ không biết thức tỉnh siêu năng lực gì, mãi đến trước khi chết nàng một mực ở kỳ suy yếu cùng sốt nhẹ, nguy hiểm như vậy trong tận thế, nếu như không có người che chở cho nàng, mặc dù có không gian, đối mặt xác sống cắn xé nàng cũng sống không nổi.

Vì vậy Cố Tư Tư lôi kéo tay áo Cố Vân Tu, lại gần hắn, tiến đến bên tai hắn nhỏ giọng nói chuyện một lần.


Đương nhiên, nàng không hề nói đến việc xuyên vào truyện, chỉ nói là nàng mơ một cái giấc mơ khủng khiếp mà kỳ lạ.

Vốn cho là là giả, nhưng trong mơ hết thảy đều nhất nhất thực hiện, kể cả vòng tay hắn cho nàng là không gian chứa đồ, hiện tại đã biến thành hoa văn trên cổ tay nàng.

Cố Vân Tu nghe xong, sắc mặc không phân biệt vui buồn, Cố Tư Tư đang suy tư hắn có tin không? Hoặc là có thể hay không trách nàng chiếm đoạt vòng ngọc không gian của hắn, chỉ thấy Cố Vân Tu vỗ mông của nàng, âm thanh yếu ớt kéo dài.

"Có thể chứa đồ? Thế bỏ anh vào.

"
Cố Tư Tư: "! Không chứa được vật sống.

".

"À, vậy em nằm im còn đâu để anh động.

"
Cố Tư Tư: "! "
Hắn không bậy bạ sẽ chết à?.