Đừng Gọi Là Chú Nữa Vì... Anh Yêu Em

Chương 30: Chương ngoại truyện




Đây là chuyện diễn ra trước khi anh và nó có em bé

- thiên thanh à, sao dạo này em hay đến văn phòng anh vậy- anh hỏi thiên thanh khi thấy cô hay đến văn phòng của anh

- chẳng lẽ chỉ có chị dâu mới được đến thôi- thiên thanh ngại ngùng phải nói lảng

- chắc không phải em nhớ anh đến mức phải đến văn phòng gặp anh chứ- anh nhìn thiên thanh như đoán ra được điều gì.

- Không phải là đến gặp thư kí lương chứ- nó chen vào

- Ai… ai gặp anh ta?- thiên thanh nghe nó nói đến thư kí lương thì đỏ mặt như gà mắc tóc.

- Thật hả?- anh ngạc nhiên khi thấy thiên thanh để ý đến một người khác giới

- Thích anh ấy phải không?- nó cười trêu

- Chị đừng có trọc nữa- thiên thanh xấu hổ e dè không nói nên lời

- Thư kí lương rất tốt, lại có năng lực anh sẽ không phản đối- anh chậm rãi

- Cả anh cũng vậy sao?- thiên thanh không sao đấu nổi hai người này

- Thích thì phải nhích nếu không lúc không thành thì đừng hối hận- nó nói như thể nhiều kinh nghiệm tình trường lắm

- Vợ à! Em uyên bác tình trường nhỉ- anh quay sang nó để thiên thanh bớt ngượng

- Từ khi ở với anh kinh nghiệm tình trường của em đã đầy mình rồi- nó dí dỏm

- Để anh chị giúp em nhé- nó đề nghị. Nó cũng muốn thiên thanh có đôi có cặp

- Ai cần hai người, em tự biết phải làm gì- nói xong thiên thanh vờ dỗi đi về. hai người còn lại ngồi nhìn nhau cười vì vừa chọc quê được cô em bé bỏng của mình.

Tại công ty anh

- thiên thanh tiểu thư lại đến gặp tổng giám đốc ạ- anh thư kí lịch sự

- vâng ạ… à không phải- cô vừa gật lại lắc đầu

- vậy tiểu thư cần gì ạ - anh thư kí vẫn lịch sự

- em… em….anh …anh- thiên thanh lắp bắp không nói nên lời, mọi hôm cô tinh nhanh là thế mà sao giờ lại ấp úng vậy chứ

- em có thể… mời ..anh.. dùng bữa trưa nay được không ạ?- khó khăn lắm cô mới cất lời mời được

- không được- hơi ngạc nhiên trước lời đề nghị của thiên thanh nhưng anh nhanh chóng từ chối, điều này khiến thiên thanh tỏ ra vô cùng buồn lòng, mặt cô xịu xuống trông vừa đáng yêu mà lại vừa buồn cười. phía trong anh và nó đang dòm ngó tình hình

- nhưng anh có thể mời em bữa trưa nay được không?- không để cho nó buồn quá 5 giây anh thư kí cười tươi đề nghị khiến nó vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. thật ra anh thư kí cũng rất có cảm tình với cô nên mới làm thư kí cho anh cô với mong muốn được gặp cô nhiều hơn thôi.

- Anh mời em thật sao?- ném ngay nỗi buồn vừa rồi cô tươi rói

- Tất nhiên rồi- anh thư kí nhẹ nhàng

- Vậy chúng ta đi thôi- cô kéo tay anh thư kí đi

- Nhưng vẫn chưa hết giờ làm mà- anh thư kí phải vào báo cáo nốt với tổng giám đốc

- Tôi cho phép cậu nghỉ sớm- anh sốt ruột nhảy ra thông báo, vậy là lộ đuôi mình nghe trộm

- Anh ngốc thế - nó cốc đầu anh mắng yêu

- Xin lỗi vợ- anh nhanh nhảu. hai người có thể về - anh tạo điều kiện cho thiên thanh và anh thư kí

Thư kí lương và thiên thanh ngượng ngùng ra ngoài

- Thư kí lương- anh gọi anh thư kí trở lại

- Dạ- anh thư kí quay lại

- Tôi giao em gái bảo bối của tôi cho cậu đấy- anh tươi cười

- Tôi sẽ cố gắng- thư kí đáp trả thật tình

Thế là thư kí lương và thiên thanh bắt đầu một mối tình đẹp. thư kí lương như vầng trăng dịu dàng chu đáo, thiên thanh thì đáng yêu, hai người họ yêu đến với nhau thật nhẹ nhàng sâu lắng.

Có lẽ một ngày không xa, anh và nó sẽ được tham dự hôn lễ của đôi trai tài gái sắc này