Đừng Rời Xa Vì Em Lỡ Yêu Anh Mất Rồi

Chương 14




Tại sân sau trường --

những cú đấm , cú đá của những tên đàn em - Quang Minh liên tục rơi vào người 2 tên dám đụng vào Lam Phương .

- Đại ca ..tha cho em đi ! - tên Bình ( đàn em 1 ) nằm dưới đất nói

- Đại ca..tha mạng ! - Trường (đàn em 2 ) nói

Quang Minh lấy điếu thuốc vứt xuống đất dụi đi . Thổi nhẹ khói ra ..

- Mày biết hậu quả khi dám động vào người tao yêu mà .. đánh ! - Quang Minh nhìn

Và tiếp tục cuộc hành hạ , cả 2 tên Trường và Bình máu đầy cả áo.

- Tha cho người ta đi chứ ! - Minh Khánh bước vào

- Mày sao dám xen vào chuyện của tao ?- Quang Minh nhìn

- Haha...mày muốn đánh thì lôi con em của mày mà đánh ... tụi bây đưa 2 đứa nó đi bệnh viện ! - Minh Khánh nhìn mấy đứa đàn em đằng sau

- Mày có ý gì ? - Quang Minh nhìn

- Chính đứa em gái ...mà mày cho là ngoan hiền đã gây ra sự việc hôm nay ..không tin mày đi hỏi cô ta thử xem ! -Minh Khánh nói

Quang Minh lập tức đứng dậy đi , Minh Khánh nhìn 2 tên bị đánh máu ra lên láng mà lắ đầu nếu Chi Linh không gọi điện bảo phải cúu 2 tên này thì dù có chết thì anh cũng không quan tâm , nhanh chóng đi lên lớp . Quang Minh nhanh chóng đi về lớp gặp ngay Huyền Nhi đang vui vẻ ân ái vói Vũ Phong.

- Dương Huyền Nhi ..có phải em làm không ?- Quang Minh bước tới tức giận

- Gì thế anh hai ? Việc gì ? - Huyền Nhi nói

- Là việc cô đánh Lam Phương ..còn cho 2 tên đàn em của anh mình ..ra lệnh cưỡng bức Lam Phương mà ..cô mau quên vậy sao ? - Minh Khánh bước vào

- Cái gì ? - Vũ Phong bật dậy

- Mày dám làm việc này ... tao sẽ kêu mama cho mày về Sing !- Quang Minh bỏ đi

Vũ Phong cúi mặt , quanh anh khí sắc lạnh lùng bu lấy , Huyền Nhi run sợ .

- Tao đi trước ..bệnh viện Angela-White đó !- Minh Khánh bỏ đi

- Cả lớp ra ngoài ! - Vũ Phong lạnh lùng ra lệnh

Cả lớp quay lại nhìn sắc thái cậu biến sắc đi , lạnh lùng vô cùng liền co giò chạy đi thế là chỉ có Huyền Nhi và Vũ Phong trong lớp.

- Vũ..Vũ Phong ! - Huyền Nhi nói

- Có phải không ? Em làm việc như thế phải không ?- Vũ Phong nói

- Hức...chỉ tại em tức giận khi anh cứ quan tâm tới nó ...Vũ Phong..anh hết yêu em rồi đúng không ? -Huyền Nhi rơi nước mắt

- Em mù quáng vậy à .... anh không muốn nhìn mặt em nữa .. tốt nhất là cô ta bình thường đi thì em bình yên không thì em đi Sing một mình đi ! -Vũ Phong bỏ đi

Huyền Nhi nhìn nước mắt rơi ra, cảm giá bất an này 2 năm trước cũng đã có bây giờ nó lập lại sao .

----------- Tại bệnh viện --------

Chi Linh , Trâm Thảo nhìn Lam Phương gương mặt trắng bệch nằm trên giường. Minh Nhật nhìn mà cũng đau xót

- Sao em không nói cho mọi người biết? - Minh Nhật nói

- Em ..không..muốn mọi người lo loắng..hứa với em đi !- Lam Phương khó nhọc nói

- Lam Phương ...không còn thời gian đâu cậu phải nhanh chóng phẫu thuật thôi!-Chi Linh rơi nước mắt

- Không sao đâu ...tớ biết bệnh của mình mà..nhưng thực sự tớ rất muốn ở bên cạnh Vũ Phong ! - Lam Phương nói

- Cậu khờ quá ... Phương Phương à !-Trâm Thảo nói nghẹn

Minh Khánh đi từ ngoài vào cùng với Vũ Phong .

- Nè chuyện gì mà mọi người khóc vậy ? - Minh Khánh hỏi

- A...ơ..nè tụi mình đi mua đồ ăn đi sẵn mua cháo cho Phương Phương luôn ! -Chi Linh nói

- Ờ..đi thôi ! -Trâm Thảo nói kéo Minh Nhật

- Gì thế ?- Minh Khánh cũng bị Chi Linh kéo đi

Trong căn phòng , 2 ngưởi khác nhau về quan điểm nhưng họ có một tình cảm chung là yêu nhau .

- Xin lỗi ! Vì tôi mà cô bị như thế ! - Vũ Phong nói

- Không..không sao ! Tôi đáng bị thế ! - Lam Phương nói

- Huyền Nhi ..tôi sẽ nói chuyện với ô ta sau ...còn cô nhất định đừng để bị vậy nữa ..ai ăn hiếp cô hãy nói tôi sẽ không tha cho họ ! -Vũ Phong nói

Cánh tay của Lam Phương bất chợt nắm lấy tay Vũ Phong làm cậu quay lại ngạc nhiên nhìn .

- Cám ơn anh..Vũ Phong ! - Lam Phương nói

- Nếu muốn bên cạnh tôi thì phải cố gắng sống cho dai vào ..hiểu chứ ? - Vũ Phong nói

- Ừm ..!-Lam Phương gật đầu

Vậy cậu nghe sao ..cậu không ngăn cản sao ..nước mắt không tự chủ rơi xuống .. Vũ Phong nhẹ lau đi nước mắt ..cảm giác thật tuyệt vời êm ái lắm ...Lam Phuong bắt đầu chìm vào giấc ngủ .. Phía ngoài Quang Minh nhìn mà ghen tị ...sao cậu có thể làm cho Lam Phương muốn bên cạnh mà như thế chứ .. quả thật bất công ...