Đương Nhi Tử Xuyên Thành Lão Tử (Khi Con Thành Cha)

Chương 2




Tòa thành Hogwarts cổ xưa mà thần bí sừng sững được rừng rậm xanh ngắt và núi vây quanh, giống như khẩu hiệu của trường, bản thân Hogwarts giống như một con rồng ngủ say, tượng trưng cho vĩnh hằng. Nơi này là cái nôi của thế giới pháp thuật, Muggle không biết trường học này, trải qua mấy cái thế kỷ, phù thủy ở chỗ này vượt qua cuộc sống vườn trường khó quên nhất trong cuộc đời mình.

Các học sinh đi trong hành lang thảo luận những một gần đây phát sinh. Ngôi sao Quidditch James Potter Griffindor lúc huấn luyện đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cái chổi của cậu bỗng nhiên nổi điên, James từ trên cao rơi xuống. Chổi nổi điên không tầm thường, các học sinh Griffindor đều cho rằng là Slytherin động tay chân lên chổi của James. Đương nhiên, vì không có chứng cớ, chuyện này mắc cạn rồi.

Nói đến chuyện học sinh bị thương thì khó tránh khỏi trong một năm đều sẽ phát sinh mấy lần, sẽ không ai xem nó là một tin tức lớn, nhưng là lần này không tầm thường, thậm chí có nữ sinh rơi nước mắt, đơn giản người bị thương chính là James Potter! Nơi nào có người thì nơi đó có đấu tranh, có giai cấp, có ba bảy loại, mà James Potter hiển nhiên là loại tài trí hơn người. Chuyện phát sinh ở trên người cậu, vĩnh viễn là tiêu điểm mọi người truy đuổi, cho dù là chỉ là buổi trưa cậu ăn salad gì cũng đủ để những học sinh sùng bái hoặc chán ghét cậu thảo luận.

James Potter, Sirius Black, Remus Lupin, Petter Pettigrew bốn người này được gọi nhóm đạo tặc, trên thực tế trái tim của nhóm người lãnh đạo chính là James, đương nhiên, Sirius cũng không thể bỏ qua. Hai người James và Sirius được phong là Vương tử Hogwarts. Bọn họ phân biệt được nữ sinh Hogwarts chia là bạch mã hoàng tử và hắc mã hoàng tử (hạt giống ko lường được), không có quan hệ gì về học viện hay nhân phẩm, thuần túy là vì vẻ ngoài bọn họ xuất sắc, năng lực pháp thuật giỏi, mị lực cá nhân và gia tộc xuất thân cao quý. Đẹp trai, lại giỏi, trong nhà có tiền, nam tính có đủ ba điều kiện này nổi tiếng là bình thường.

Tuy nói James rơi xuống nhưng đối với phu nhân Pomfrey chút thương ấy vẫn bé. Xương toàn thân James đều gãy nhưng rất nhanh được nối, hơn nữa không để lại di chứng gì. Cậu vẫn hôn mê, mắt thấy giải thi đấu Quidditch tới gần, học sinh Griffindor đều rất sốt ruột, nếu như James nếu không tỉnh, âm mưu của Slytherin thành công rồi!

May mà sau một tuần James trở thành vương tử ngủ thì đã tỉnh, một lần nữa trở về! Tin phấn chấn này làm học viện Griffindor hân hoan. Đương nhiên, vui vẻ nhất cũng chỉ có Griffindor. Cái đó có liên quan tới chuyện James bình thường làm, tác phong giống một ông vua, ngoại trừ Griffindor, rất ít người có thể chịu được được James cao ngạo tự đại.

Bất luận có bao nhiêu người ưa thích James chờ mong cậu sớm trở về một chút, cũng không biết có bao nhiêu người chán ghét nguyền rủa James từ nay về sau ngủ bất tỉnh, tóm lại bạch mã hoàng tử đã tỉnh lại trên giường bệnh chất đầy hoa tươi và chocolate con ếch. Sau đó không lâu giải thi đấu Quidditch, không hề nghi ngờ, lại là vật trong túi Griffindor.

Chủ đề vương tử gặp nạn đã trở thành quá khứ, nhưng không cần lo lắng, học sinh Hogwarts vĩnh viễn không lo không tìm thấy chủ đề nói chuyện mới, rất nhanh, mọi người phát hiện hiện tượng kỳ quái, cũng bởi vậy đưa tới một chủ đề mới. James trở về rồi, chỉ là James không giống trước…

Người đến người đi trên hành lang, nữ sinh nào đó cầm cameras hưng phấn đứng đó, thiếu niên anh tuấn có chút xấu hổ và luống cuống.

“Xin cậu đừng chụp nữa, tôi không thích chụp ảnh kí tên, rất… Tôi có bóng ma!”

“Oh, không không không, tôi cũng không muốn lên bìa tập san Hogwarts mỉm cười mê người nhất của của trường… Cái kia tôi càng có bóng ma!”

“Cái gì! Phỏng vấn! Merlin, tôi có bóng ma…”

“Vị này… bạn học, tôi thật sự cần phải đi, thực xin lỗi, hẹn gặp lại!”

Xem! James không giống trước! Ngay cả chụp ảnh kí tên cũng không thích rồi, còn cự tuyệt lên bìa tập san, cũng không muốn nhận phỏng vấn, những điều này đều là chuyện trước kia James thích nhất!

Vì vậy sau đề tài vương tử gặp nạn, chủ đề vương tử biến hình bắt đầu lưu hành, James Potter thay đổi, từ trong ra ngoài. Đầu tiên James sẽ không vuốt tóc về sau sau đó làm loạn, giống như cậu mới xuống khỏi chổi tới, hiện tại kiểu tóc của James rất bình thường, dài ngắn vừa phải, còn có mái che trán. James không còn khoe khoang tùy tiện lạm dụng chú ngữ, cũng sẽ không cười nhạo châm chọc bắt nạt người khác, hiện tại James khiêm tốn có lễ, khi chào hỏi còn có thể mỉm cười. Kỳ quái nhất là James không còn tiếp tục đuổi theo Lily Evans yêu cầu hẹn hò, giống như không còn thích cô ấy! Đây là chủ đề khiến các học sinh Hogwarts vẫn không có thể hiểu, trình độ kinh ngạc có thể so với chứng kiến hiệu trưởng Dumbledore cùng Lord Voldemort khiêu vũ! Chẳng lẽ James ở trong mơ tỉnh ngộ?

Muốn nói chuyện James theo đuổi Lily Evans, ngược dòng tìm hiểu đến năm nhất. Potter như kẹo da trâu cường lực, liều mạng đính vào mông Lily vứt cũng không vứt được, cho dù Lily chưa bao giờ để ý, cho tới bây giờ chưa cho cậu ta một sắc mặt tốt. Đúng vậy, Lily Evans ghét James, rất ghét! Muốn hỏi James một bạch mã vương tử tại sao lại ở chỗ Lily đá trúng cửa, It’ s a long long story, liên lụy đến một người tên là Severus Snape.

Severus Snape, cậu ta là một người ~~ TRÂU BÒ, cũng là một nhất của Hogwarts, chỉ có điều vừa vặn tương phản James, cậu ta được bầu là người không hấp dẫn nhất ở Hogwarts. Có người nói cậu ta Slytherin keo kiệt khó khăn nhất héo rút tối tăm không có tự tin nhất từ trước tới nay, từ khi thành lập trường học đến nay tóc nhiều dầu mũi lớn nhất hàm răng loạn nhất cổ quái nhất Hogwarts. Hơn nữa, Snape nói chuyện không dễ nghe, khi viết mặt cách giấy gần nhất, mặt cách vạc gần nhất vân vân.

James Potter và Severus Snape có ân oán rất sâu, bọn họ chưa bao giờ có sắc mặt tốt khi gặp nhau, không chỉ là tranh luận học viện, càng vì quan hệ đặc biệt của Snape với tình nhân trong mơ Lily Evans của James. Ở trên chiến trường tình yêu, James nhiều lần bị nhục, vì vậy Snape liền trở thành tình địch số một của cậu, chiến tranh giữa hai người kia đã thăng hoa đến cảnh giới đến chết.

Giờ phút này, James Potter trong truyền thuyết đang ngồi ở hàng thứ nhất phòng học, độc dược là lớp học đầu tiên sau khi cậu tỉnh, James đang chuẩn bị bài học, chăm chú lật xem sách vở chuẩn bị bài. Nói thật, cảnh tượng này lại khiến các học sinh chấn kinh, James không học tốt độc dược, cậu ghét nhất từ độc dược.

Sirius tiến tới trước mặt James, thò tay dò xét trán James một chút.

“Không sốt a…” Sirius rung đùi đắc ý nói.

“ James, gần đâu cậu rất không bình thường cậu biết không?” Sirius rất muốn mở đầu James nhìn xem bên trong có bị xấu khi ngã không, sao sau khi tỉnh thay đổi nhiều như vậy?

“Không bình thường sao? Mình cảm thấy hiện tại rất bình thường a.” James cười cười, như bây giờ mới bình thường a.

“Mình thích trạng thái hiện tại.” James không cho là đúng nói.

“Ngày hôm qua nhìn thấy Lily cậu không có phản ứng, vậy còn bình thường!” Remus cũng bu lại, là một trong những người bạn tốt nhất của James, cậu rõ ràng thấy James gần nhất rất quỷ dị.

“Lily cậu nghĩ như thế nào? Chẳng lẽ cậu chuyển mục tiêu?” Sirius thấy hứng thú cái này, Potter gia truyền thống là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ a! James còn không đuổi theo đủ mười năm a, làm sao lại buông tha a?

“Khụ, khụ.” James xấu hổ ho khan một tiếng, con mắt màu nâu nhìn Sirius.

“Mình cảm thấy mình cùng cậu ấy không hợp.” James cúi đầu nói, Merlin, cảm giác này quá kì quái, yêu Lily Evans, A! Da gà nổi lên rồi.

“Nếu cậu không theo đuổi cậu ta, chẳng phải là cậu ta rơi vào trong tay tên Snivellus sao!” Lupin oán giận, tôn chỉ của bọn họ là muốn giải cứu Lily khỏi nước lửa a!

Nghe cái tên kia, tay James cầm bút bỗng nhúc nhích, biểu tình trên mặt cứng đờ, trên giấy có một giọt mực.

“Có lẽ…” James mở miệng nói.

“Có lẽ Snape giáo… bạn học, thích hợp hơn mình a.”

“Merlin đồ lót a! James, cậu làm sao vậy? Đề cao chí khí người khác, diệt uy phong của mình! Cậu bị Snivellus đánh bại sao? Cậu rút lui sao?” Sirius hiển nhiên đem chuyện theo đuổi Lily thành chiến tranh có quan hệ mặt mũi, đối với Sirius, kỳ thật James đuổi theo ai cũng đợc, chỉ cần là đoạt tình yêu của Snape là được.

“Tính mình van cậu a Sirius, đừng nhắc lại Snivellus được không?” Sắc mặt James có chút khó coi, bây giờ nghe vậy cậu giống như bị nổi nốt đỏ, rất khó chịu.

Đang nói, Slytherin cũng lục tục ngo ngoe đi vào lớp, dẫn đầu là một thiếu niên tóc màu nâu mặt mũi tràn đầy ngạo khí, Corey Lestrange, một đám người cười cười nói nói tiến đến. James quay đầu nhìn về phía những Slytherin này, trong phòng học đột nhiên yên tĩnh, không ít người sắc mặt đều lạnh xuống, không khí giương cung bạt kiếm lập tức lan tràn. James cầm đầu tổ đạo tặc bốn người là đầu lĩnh trận doanh Griffindor, từ trước đến nay cùng Slytherin thủy hỏa bất dung.

Trên thực tế, James cũng không chú ý tới thiếu niên phẫn nộ, ánh mắt của cậu qua lại trong trận doanh Slytherin, thẳng đến thấy một Slytherin ở cửa thì mới cười. Cái người kia cao gầy, ôm một đống sách giáo khoa, lưng có chút còng, tóc màu đen thật dài đầy dầu, cúi đầu giống như định tìm con kiến trên mặt đất, một cái mũi to lộ ra.

James tìm được người mình muốn tìm thì không để ý tới những Slytherin kia, cậu quay đầu tiếp tục vùi đầu vào cuốn sách. Cử động này khiến mọi người kinh ngạc, James không khiêu khích Lestrange, đây quả thực là một tin lớn! James cứ như vậy ngó qua chỗ khác rồi, một câu cũng không nói!

Slytherin cũng giật mình, Lestrange đã chuẩn bị phản kích, kết quả Potter hoàn toàn xem cậu là không khí, quay đầu chuẩn bị bài học độc dược mà Potter ghét tới cực điểm, ai tới nói cho cậu biết thật ra cậu còn chưa tỉnh ngủ!

Lestrange cảm thấy sỉ nhục, cậu cảm giác mình bị Potter khinh rẻ rồi, lẽ ra cậu là địch nhân được đối phương coi trọng. Lestrange quyết định chủ động phóng ra, nhất định phải giáo huấn Potter! một chút

“Xem! Potter, mày đổi kiểu tóc rồi, di chứng khi ngã xuống sao? Tao hoài nghi mày còn có thể bò lên cái chổi không, có lẽ đối với mày như vậy rất tốt. Một chút thiên phú Quidditch nho nhỏ có thể cho mày giương nanh múa vuốt, như một tên ngu xuẩn lỗ mũi hếch lên trời, ngã xuống từ không trung như thế nào?” Lestrange vui vẻ nói.

James nhìn Lestrange, cũng chỉ là nhìn thoáng qua mà thôi, rồi sau đó bất đắc dĩ lắc đầu tiếp tục đọc sách. Châm chọc như vậy quá nhẹ, so với cách nói của ‘Người nào đó’ thì không đáng nhắc tới a, giống như gãi ngứa làm cho người ta không có hào hứng phản kích. Nhưng anh là người chìm đắm bảy năm trong lời nói ác độc của ‘Người nào đó’ a, hiện tại đã bách độc bất xâm rồi.

“Potter, mày ngã thành câm sao?” Lestrange lại bị xem nhẹ, trong nội tâm rất oán giận, hôm nay cậu không cho Potter bị trị thảm thì không thể nguôi giận!

“Có lẽ tao nên cạy mở miệng mày, nhìn xem đầu lưỡi của mày còn ở đó không.” Lestrange nói xong rút đũa phép.

“Rửa miệng của mày a.”

“Expelliarmus.”