Dưỡng Thiếu Chủ Đấu Tra Nam

Chương 29: Diễn Võ Trường




Cẩu sư gia cũng không tức giận, chỉ cười nói: "Thiếu chủ xin mời ngồi."

Tần Chích ngồi xuống, Lăng Sương là nha hoàn dĩ nhiên là đứng bên cạnh Tần Chích, Cẩu sư gia nói: "Ngày hôm qua có người tự tiện xông vào Quỷ Cốc, thuộc hạ đã bắt giam hắn ở trong Thủy Lao, chiếu theo quy cũ trong cốc, kẻ tự tiện xông vào phải chết, thuộc hạ và tả xứ chính là đang thương nghị, xử quyết răn đe."

Tần Chích căn bản không quan tâm việc này, Lăng Sương ở một bên thì rất lo lắng, ngày hôm qua nàng đã đến Thủy Lao, người trong Thủy Lao là Nguyễn Cẩm, Cẩu sư gia muốn xử quyết Nguyễn Cẩm, nàng phải làm sao bây giờ? Trước đây nàng không nghĩ rằng Quỷ Cốc lại khủng bố như vậy, Nguyễn Cẩm một thân võ công, với lại ít nhất hắn vẫn còn một cái bùa hộ mệnh, một khi Nguyễn Cẩm đã chết, nàng ở trong Quỷ Cốc chính là tứ cố vô thân, vạn nhất vào một ngày nào đó nàng không còn mới lạ với Tần Chích thì nàng sống sót bằng cách nào đây?

Không được, Nguyễn Cẩm không thể chết được! Nàng nhất định phải nghĩ biện pháp cứu Nguyễn Cẩm!

" Vừa rồi nghe Cẩu sư gia nói người bị bắt là họ Nguyễn? Không biết ngày hôm qua Cẩu sư gia bắt được người nào?" Lăng Sương hỏi.

Cẩu sư gia nhẹ nhàng cười: "Hình như Lăng cô nương khá hứng thú với hắn?"

Lăng Sương không đáp, cúi đầu nói với Tần Chích: "Cả một buổi tối Cẩu sư gia đều không thể làm cho người trong Thủy Lao kia mở miệng, hơn nữa ta nghe nói người kia còn đả thương không ít các đệ tử trong cốc, Thiếu chủ không thích võ thuật sao? Chi bằng đi gặp hắn?"

Nụ cười trên mặt Cẩu sư gia cứng ngắt lại, hắn không nghĩ tới Lăng Sương lại nghĩ ra chiêu này, Tần Chích là một cái vũ si, mặc dù Nguyễn Cẩm võ công không tệ, nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ của Tần Chích, một khi Tần Chích đã xuống tay, Nguyễn Cẩm chắc chắn phải chết, Nguyễn Cẩm một khi đã chết liền không còn chứng cứ đối chứng, vì tự bảo vệ mình Lăng Sương biện pháp gì cũng có thể nghĩ ra.

Tần Chích nghe đối phương có thể đánh nhau, cũng khá hào hứng, ra lệnh với Cẩu sư gia: "Thả hắn ra."

" Thiếu chủ, đối phương lai lịch gì chúng ta chưa tra ra được, lỡ may xảy ra chuyện gì, thuộc hạ khó có thể nói chuyện được với mấy vị Trưỡng lão." Cẩu sư gia đành phải kéo mấy vị trưởng lão vào.

Sắc mặt Tần Chích lạnh lẽo, kẹp chặt cổ Cẩu sư gia, lập tức Cẩu sư gia không thể thở được, cả khuôn mặt đỏ bừng lên, Nguyệt Nương sợ Tần Chích không biết nặng nhẹ, vội vàng nói: "Thiếu chủ, Nguyệt Nương sẽ mang người tới."

Tần Chích buông cổ Cẩu sư gia ra, Cẩu sư gia chưa tỉnh hồn, sờ cổ rồi thở hổn hển vài cái, Tần Chích kéo Lăng Sương đi: "Đi Diễn Võ Trường."

Diễn Võ Trường của Quỷ Cốc chính là nơi dùng cho việc tỷ thí võ nghệ, Diễn Võ Trường là một cái sân bóng lớn nhỏ, bên trái có một cái lôi đài, trên lôi đài có đặt ghế, phía dưới lôi đài có để các loại binh khí, trong cốc đệ tử bình thường đều ở nơi này luyện võ.

Nhóm người Lăng Sương đi vào Diễn Võ Trường, Tần Chích để cho nàng ngồi ở chủ vị, hắn thì đứng ở trung ương của Diễn Võ Trường, chờ Nguyệt Nương mang Nguyễn Cẩm đến.

Không bao lâu sau, Nguyệt Nương mang theo Nguyễn Cẩm đã đến, trên người Nguyễn Cẩm là khóa sắt khóa chặt, trên người vết máu loang lỗ, Lăng Sương cố nén xúc động, chỉ lạnh lùng nhìn Cẩu sư gia, Cẩu sư gia đong đưa quạt lông vũ, cười nói: "Trong cốc có một bộ chuyên môn dùng để thẩm vấn người, người này xương cốt cũng thật cứng rắn, đánh thế nào cũng không chịu mở miệng, đợi lát nữa cùng Thiếu chủ tỉ thí, có thể lưu lại nửa cái mạng thì vận khí của hắn cũng thật tốt đó."

Lăng Sương biết rõ võ công Tần Chích rất thâm sâu, nhưng võ công Nguyễn Cẩm cũng không kém, hơn nữa trong cơ thể Nguyễn Cẩm có một cỗ khí không giống với người thường, chỉ cần Tần Chích giao thủ với Nguyễn Cẩm, thì tuyệt đối cỗ khí cảm hứng sẽ vận hành, Nguyễn Cẩm sẽ có cơ hội sống sót.

Lúc này, trong diễn võ trường, Nguyệt Nương cởi xiềng xích cho Nguyễn Cẩm, Nguyễn Cẩm lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tần Chích, hắn không biết thân phận của Tần Chích, nhưng lại có thể cảm nhận được cổ nội lực mạnh mẽ, người này, thật không đơn giản!