[Edit,Xuyên Nhanh] Công lược đều là Tu La Tràng

Chương 1




Đường Ninh đột ngột tỉnh dậy vì lạnh, sau khi tỉnh lại, ước chừng một phút đồng hồ mới hồi phục lại tinh thần.

Cô đây là, sống lại sao?

Cô vẫn nhớ như in cảm giác bản thân mình bị một chiếc xe tải không kịp phanh lại đâm lên thiên, dựa vào lực đạo và độ cao ấy, rơi xuống mặt đất thì có tám đến mười phần là không chết cũng tàn phế.

Nhưng hiện tại...

Cô lại không cảm nhận được trên người có chút đau đớn nào.

Nhớ lại trước khi ý thức tiêu tán thì trong đầu vang lên một tiếng động, Đường Ninh thử thăm dò cất tiếng gọi, "Hệ thống?"

Vừa dứt lời, trong đầu lập tức truyền đến một luồng điện vang lên tít tít, tiếng máy móc hỗn loạn không theo thứ tự hồi lâu, rồi trở về im lặng.

Ngay sau đó, tiếng con nít ngây ngô vang lên trong đầu cô.

"Xin chào, hệ thống công tra 54088 phục vụ vì cô."

Giọng trẻ con này, không phải là chưa cai sữa xong liền đến công tác chứ?

Đường Ninh không khỏi nghĩ thầm như vậy trong đầu.

Ai mà biết được ý nghĩ như thế vừa mới xuất hiện trong đầu, bên kia giọng trẻ con nháy mắt trở nên hổn hển, "Cô mới chưa cai sữa! Ta là vĩ đại toàn năng, không gì không biết hệ thống công tra 54088, mới không phải giống thằng nhóc nhân loại nhỏ bé, chỉ biết uống sữa như cô nói đâu!"

Xuất hiện trước mặt Đường Ninh là một con chuột bé như mới sinh, cùng với âm thanh tức giận chỉ có ở trẻ con, hamster mềm trắng như bánh bao, móng vuốt nhỏ chính khí, thở phì phò mà chỉ vào cô, khuôn mặt nhỏ cũng tức giận đến xì khói.

Chợt thấy như vậy, Đường Ninh hơi sửng sốt, nhưng chỉ trong chốc lát liền lộ ra hứng thú dạt dào nở nụ cười, bắt chéo chân, chống cằm, lại gần cúi người đối diện với vật nhỏ.

Đồng thời, ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng chọc vào khuôn mặt mập mạp của hamster, khóe miệng ý cười càng sâu, phát ra sự ôn nhu nhè nhẹ.

Nếu vậy, có thể xin vĩ đại toàn năng, không gì không biết hệ thống công tra 54088 nói cho ta biết một chút, ta đã chết mà sống lại là xảy ra chuyện gì sao? Hệ thống tới tìm ta là có chuyện cần giúp đỡ đúng không?

Mặc dù không thể nhìn thấy biểu tình của mình, Đường Ninh cũng biết bây giờ cô có bao nhiêu vô hại, có bao nhiêu tính lừa gạt, trong nháy mắt, khi biết vật nhỏ trước mặt này có thể nghe được tiếng lòng của cô, ngay cả tiếng lòng cũng bắt đầu tỏa ra thiện ý nhàn nhạt.

Đây là bản năng từ nhỏ của cô, sinh tồn đều dựa vào bản năng!

Chưa từng nghĩ thái độ của cô có thể nhu hòa như vậy, cơ thể nhỏ bé của hamster bị cô chọc nhẹ lập tức run lên.

"Cô..."

Vừa mới nói được chữ đầu tiên, tốc độ của bánh bao nhỏ* lấy mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, nhanh chóng chà xát, cọ một chút liền biến mềm ra, thậm chí cả lông tơ trên đỉnh đầu cũng có hơi bốc lên.

Bánh bao nhỏ*: cũng là con hamster đó nha.

Bộ dáng này, là vô cùng ưng cô đó!

Đường Ninh thấy vậy khóe miệng càng thêm vài phần ý cười, không khỏi quá dễ đối phó ư?

Vì thế rất nhanh, cô lại từ cơ thể xấu hổ, ánh mắt lấp lánh tỏa sáng hamster tìm được tin tức cô muốn.

Công tra hệ thống, ý ở mặt chữ, đó là hệ thống dưới sự trợ giúp, xuyên qua các vị diện, đi tiến công chiếm đóng đủ kiểu tra nam, công lược triệt để, có thể giành được tích phân đủ nhiều để đi đổi các loại đạo cụ tiến công chiếm đóng, chẳng qua hiện tại hệ thống thương thành còn cần một thứ sau khi kết thúc thế giới thứ nhất mới có thể kích hoạt, khi đó mới có thể nhìn bên trong rốt cuộc là thương phẩm trang bị gì.

"...Hơn nữa, hơn nữa, thu thập đủ nhiều tích phân là có thể đổi lấy một cơ hội sống lại, đến lúc đó mỹ nhân tỷ tỷ có thể mang theo tất cả đạo cụ trở lại thế giới ban đầu, vinh quang lấy được cuộc sống mới!"

Bánh bao nhỏ chớp chớp đôi mắt nhỏ đen láy, khuôn mặt hồng hồng đối diện với cô.

Thấy thế, Đường Ninh khẽ đưa mắt, chỉ chớp mắt một cái, sau đó lại không chút gợn sóng.

"Vậy tại sao lại chọn ta?"

Cô cười hỏi.

Trên Trái Đất, mỗi thời mỗi khắc đều có người chết nhiều như thế, cô không cho rằng hệ thống tuyển người ngẫu nhiên, cũng không cho rằng mình đặc biệt đến mức khiến hệ thống lựa chọn mình.

Vừa nghe đến đây, bánh bao nhỏ lập tức kích động, "Mỹ nhân tỷ tỷ, cô không biết sao? Kỳ thật ta đã quan sát cô thật lâu, phát hiện cô là người thích hợp nhất trong những kí chủ. Chỉ có lấy tính cách, kinh nghiệm và mưu kế của cô mới sẽ không bị đám tra nam đạn bọc đường bắt được, cũng sẽ không bị các loại đả kích phản công của họ."

"Cô không biết đó thôi, mặc dù ta đã tìm tám kí chủ, mỗi khi trói định ký chủ nào cũng đều nói là sẽ làm rất tốt, dụng tâm chăm chỉ tiến công chiếm đóng. Đáng tiếc những kí chủ đó không phải lựa chọn ở vị diện nào đó hối cải làm người, cùng tra nam bên nhau cả đời, từ bỏ công lược. Thì cũng là bị nhóm tra nam chỉ số thông minh cao phát hiện thấy điểm khả nghi, phản công hoàn toàn, trong đó có một kí chủ kém hơn bị bắt đi giải phẫu, khiến cho bây giờ công trạng của ta vẫn là 0, đây cũng là cơ hội cuối cùng, bằng không cũng chỉ có thể đổi nhân viên công tác, cho nên lúc này đây ta thật sự nghiêm túc nghiêm túc, quan sát suốt mười năm, mới lựa chọn cô."

"Vốn ta còn nghĩ đợi thêm ba tháng nữa, chờ cô phát bệnh rồi mới tìm cô trói buộc, nhưng không nghĩ tới... Thật kì quái, dựa theo số liệu hệ thống phân tích, cô hẳn là sẽ không lao ra..."

Bánh bao nhỏ có chút nghi hoặc mà thì thầm.

Đừng nói hệ thống này không nghĩ ra, cô cũng không nghĩ ra!

Từ trước đến nay luôn là người đẹp nhưng tư tưởng ích kỷ, vì lợi ích là tối thượng trong lòng cô, nhưng kết cục lại là chết vì hành động xả thân cứu người, điều mà cô luôn cho là ngu ngốc. Cho dù nhận được thông báo bệnh ung thư thì sao? Ở thành phố A có rất nhiều người thích cô, đến nỗi có thể xếp vài vòng quanh thành phố A, chỉ cần cô tùy ý trang điểm ốm yếu, rơi vài giọt nước mắt, vô số những người đàn ông chất lượng tốt đó sợ là một đám sẽ cầm tiền đến xin cô đi chữa trị, dựa vào số tiền đó để sống sót trước khi thay nội tạng hoàn toàn không phải là vấn đề.

Nhưng kết quả thì sao? Cô vì cứu người mà chết dưới bánh xe tải, tinh xảo đẹp đẽ cả đời, chết lại xấu xí khó coi như vậy, chỉ cần nhớ tới điều đó, Đường Ninh lại có chút không vui.

Về phần ở thế giới đó có ai khiến cô luyến tiếc cô không, thật sự là không có!

Có gương mặt của ai có thể làm cho cô đã chết vẫn còn nhớ không?

Đường Ninh khẽ cười lạnh.

Không lẽ là người cha cầm kịch bản nam chính, cửu biệt trùng phùng, cùng mối tình đầu bạch nuyệt quang gương vỡ lại lành, chẳng màng đến vợ con trong nhà, một lòng tìm về chân ái như tiểu thuyết trên Tấn Giang?

Hay là người mẹ cầm kịch bản nữ chính trong kiều thê mang con chạy của tổng tài bá đạo? Mẹ cô trong vai người vợ bị bỏ rơi, nên vào quán bar mua say, cuối cùng lăn qua lộn lại với tổng tài, còn được tăng thêm tam thai nữa chứ, dựa vào những đứa bé đó thành công lợi dụng bá tổng, diễn giả thành thật, liền mang Đường Ninh đi bước nữa.

Hơn nữa người cha kia quá tâm cơ xảo quyệt, còn ba đứa con cùng mẹ khác cha kia ngày nào cũng kiếm cớ bắt nạt cô.

Những người đó, vào ngày mùa đông đều đẩy người chị cùng mẹ khác cha là cô xuống hồ, coi việc đó như một thú vui tao nhã. Không chỉ có thế, mỗi ngày cô đều phải ăn bát cơm trắng khô khan, chẳng khác gì nuốt cát cả, và thứ chờ đợi cô mỗi ngày đều là hành vi của hùng hài tử*. Mỗi ngày cứ lặp đi lặp lại như vậy, cứ như là không biết mệt.

Hùng hài tử*: dùng để chỉ những đứa trẻ nghịch ngợm, không hiểu chuyện (có thể hiểu như nít ranh, ranh con, trẻ trâu các thứ.

Cũng có thể là những cậu ấm ở xã hội thượng lưu bị cô chơi đến xoay quanh, yêu cô đến mức đòi tự sát, tuyệt thực để uy hϊếp cha mẹ vì muốn ở bên cô? Hay là một đám bị cô so với cặn bã, làm bàn đạp, trong đầu thì mắng cô là trà xanh, bạch liên hoa, ngoài mặt lại là khuê mật tốt, chị em plastic?

Chỉ vừa nghĩ đến như vậy, mới thấy được rằng cuộc sống trước kia của cô đúng là nước sôi lửa bỏng!

Chỉ có cô là một đóa hoa sen duyên dáng yêu kiều mọc ra từ bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn thôi!

Cô không khỏi tấm tắc.

Nhưng mà ——

Chỉ cần nghĩ đến những người đó khinh thường cô hoặc ở trong đầu đồng lòng mắng cô đến ra bã, lại biết cô là người như thế nào, cuối cùng đúng là vì cứu người mà chết, nhìn thấy bộ dáng những người đó bị vả mặt, Đường Ninh chỉ cảm thấy sợ rằng cô đã chết cũng có thể cười thành tiếng.

Về phần hỏi cô tại sao lương tâm trỗi dậy mà muốn cứu người?

Đường Ninh lúc đó trong đầu chỉ thấy được chẩn đoán bản báo cáo bệnh, ra viện liền thẫn thờ đi vào công viên, vô tình thấy một đứa bé mặc váy mày hồng phấn, trong tay còn cầm một cây kẹo bông gòn màu hồng nhạt giơ lên cao hơn mặt, được cha mẹ dắt, cười ngọt ngào đi ra khỏi công viên.

Theo bản năng đi theo sau họ, bất ngờ nhìn thấy cô bé đó thình lình giãy giụa tránh thoát khỏi tay cha mẹ vì muốn nhặt một trái bóng ở giữa đường, khi xe tải tới gần, cô bé đó mặt hoảng sợ thừ người ra, còn cha mẹ cô bé thì gào thét trong vô vọng...

Cô nhướng mày.

Cứu thì cứu, làm gì có nhiều cái vì sao như vậy?

Chuyện mà Đường Ninh cô đã làm, trước nay chưa hề thấy hối hận.

Nhưng mà bị chết rất xấu, nên trong lòng khó chịu.

Quên đi, những thứ này đã qua rồi, có nghĩ tiếp cũng vô ích, Đường Ninh bắt đầu đứng dậy đánh giá bốn phía xung quanh.

Thương phẩm phòng chật chội, chín mươi mấy bình, có thể nói từ khi sinh ra đến giờ cô chưa từng đi đến địa phương nào như thế này. Thứ khiến cho cô chú ý tiếp theo là trên người truyền đến một cỗ mùi vị giống như khói dầu khiến người khác buồn nôn, thò tay lên đầu sờ thử, quả nhiên, đầy mùi dầu mỡ chán ngấy.

Đường Ninh nhắm mắt lại, thở ra một hơi thật sâu, đương nhiên không nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của hamster đằng sau, đứng dậy liền bay vọt vào trong phòng vệ sinh, lăn lộn cả buổi, rốt cuộc mới mặc mặc áo sơ mi trắng mà đi ra.

Sở dĩ mặc quần áo như vậy, là bởi vì cả tủ quần áo chỉ có cái này có chút giá trị, nếu không sẽ kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ làn da, khiến cô khó chịu.

Đi ra ngoài, tầm mắt của cô đảo qua nhìn thấy gần đó trên bàn màu trắng có chút thức ăn đọng lại, giữa bàn còn có kem ly và bánh ngọt đã dần tan, cô liền cảm thấy khối thân thể mới này của nguyên chủ là cái bi kịch.

Đúng, là thân thể mới.

Vừa nãy trong phòng vệ sinh cô đã thấy được, cô thay đổi cơ thể, tuy rằng so sánh thì kém hơn với bộ dáng khi cô còn sống, nhưng cũng điềm đạm đáng yêu tới cực điểm.

Dường như có loại sứ mỏng thượng đẳng trên da thịt, vô cùng mềm mịn, môi hồng hào, không hề thấy vân môi, còn hơi nhếch lên nữa, đôi mắt vừa to đẹp lại phát sáng, như chứa cả một biển sao, mí mắt dưới còn có một nốt ruồi lệ màu xanh, chỉ nhìn như vậy, cũng đem lại cho người ta một cảm giác vô luận cô làm ra sự tình gì, đều không phải tại cô cố ý, cô là người vô tội.

Thu hồi tầm mắt, Đường Ninh lúc này mới dời lực chú ý sang một hamster lúc ở trên người, lúc lại bồng bềnh ở không không trung, mỉm cười nói: "Nếu tiến công chiếm đóng, vậy hẳn sẽ có cốt truyện giới thiệu đúng không? Thân thể này chưa lưu lại cho ta trí nhớ gì, ta bây giờ vẫn chưa lần mò được xíu gì đâu."

"Có có, mỹ nhân tỷ tỷ, cô chờ ta chút..."

54088 còn chưa dứt lời, ký ức khổng lồ ngay lập tức đánh sâu vào não, Đường Ninh sắc mặt đột nhiên trắng bệch, sau đó trí nhớ nguyên chủ ở trước mặt cô từ từ hiện lên ——

Không nghĩ tới thân thể mới của cô cũng tên là Đường Ninh, nhưng mà Đường Ninh này nhân sinh so với cô thuận lợi hơn khá nhiều, nhưng cũng giới hạn chỉ trong trong hai mươi năm.

Gia cảnh khá giả, cha mẹ là giáo viên cao trung, ôn hòa có lễ, có tri thức có giáo dưỡng, chỉ sinh một người con gái là cô, nên vẫn luôn nâng niu, dưỡng thành đơn thuần hiểu chuyện còn xinh đẹp nghe lời.

Thành tích học tập không được tốt cũng không bức bách cô, ngược lại thuận theo tâm ý của cô đưa cô vào kinh đô Học viện điện ảnh học biểu diễn.

Có thể là cô gái này quá thuận buồm xuôi gió, ông trời đều nhìn thấy, cho nên, vào trường học cô liền gặp gỡ kiếp nạn lớn nhất cả đời mình.

Cùng tuổi với cô đồng thời là giáo thảo cấp bậc cao lãnh chi hoa tân sinh, Phó Nguyên Khải.

Cao lãnh chi hoa không chỉ hình dung là Phó Nguyên Khải thái độ xử sự lạnh lùng, mà còn hình dung bộ dạng hắn giống như là băng sơn trên cao chỉ có thể xem chứ không thể dâʍ ɭσạи giống tuyết liên, tinh xảo hoàn mỹ đến mức sát vào xem sẽ hít thở không thông, từ đôi mắt đến mũi rồi môi tất cả khí quan đều như được thượng đế đo đạc hoàn hảo, tỉ lệ hoàng kim đến không thể bắt bẻ.

Nếu nói nam thần có khuyết điểm gì thì, đó chính là hắn ta cao nghèo soái.

Nghèo đến mức giống như cô nhi không người thân, lúc trước nhập học chính là một người không vật dư thừa bước vào trường học, trừ bỏ học phí, thậm chí tiền cơm trên người cũng không có.

Lúc ấy xếp hàng cô đứng sau hắn, Đường Trữ thấy hắn đứng ở căn tin chọn một đống đồ ăn lại không có tiền để trả, nhìn bộ dạng quá mức quẫn bách đó nên cô tốt bụng giúp hắn trả.

Vừa thoáng nhìn, đối phương liền đối với Đường Ninh nhất kiến chung tình, giống như theo đuôi hoàn toàn bám dính cô, rước lấy một đám con gái không dám tiến lên các loại đấm ngực giậm chân, sớm biết rằng soái ca dễ lừa như vậy, các cô nên sớm xông lên, không phải chỉ cho hắn tiêu tiền sao? Đến, cho chị hôn một cái, trả hết tiền cho cưng!

Ai có thể nghĩ đến, cái gọi là nhất kiến chung tình, cũng chỉ là cầu mà không được nên tạm thời được an ủi mà thôi.

Phó Nguyên Khải người ta trong lòng sớm đã có người mình thích, không chỉ có thế, người đó còn có liên quan đến tiểu thúc của Phó Nguyên Khải —— bạn gái tai tiếng của Phó Dần Tắc tổng tài giải trí Nguyên thị, kiêm luôn bạn giường, lớn hơn hắn chín tuổi, Diệp Hi hoa đán tuyến một giới giải trí.

Có người nói Phó Nguyên Khải có tiểu thúc là tổng tài, sao hắn lại bần cùng như thế được?

Còn không phải vì hắn thấy được tình nhân trong mộng của mình cùng tiểu thúc thân thiết sao? Như vậy liền không chịu nổi, phản nghịch từ trong nhà chạy đi ra, ngay cả tiền trong nhà cũng không dùng, muốn dựa vào chính mình mà gầy dựng sự nghiệp. Mà hắn thi vào trường Kinh đô học viện điện ảnh, cũng là vì người hắn thích đang ở giới giải trí, nên không để ý người nhà phản đối, một hai phải kê khai.

Lựa chọn Đường Ninh, cũng chỉ bởi vì khi cô cười rộ lên sườn mặt khá giống Diệp Hi mà thôi, nhất là khóe miệng kia có lúm má đồng tiền nhợt nhạt nữa.

Chỉ cười một tiếng, Phó Nguyên Khải liền động tâm.

Trước Phó Nguyên Khải nhiệt tình theo đuổi, Đường Ninh chưa từng có kinh nghiệm yêu đương nhanh chóng đầu hàng.

Hai người ở cùng một chỗ suốt bốn năm, bốn năm này, Phó Nguyên Khải bởi vì một chương trình tuyển tú, dần dần nổi lên, trọng lượng ở giới giải trí ngày càng nặng, còn Đường Ninh...

Đường Ninh vì đối phương đủ loại phản đối, đẩy rớt các loại quảng cáo tổng nghệ điện ảnh và truyền hình mời, mỗi ngày canh giữ ở nơi hẻo lánh để không bị paparazzi nhóm phát hiện chín mươi bình tiểu thương phẩm trong phòng, học xong các loại việc nhà sinh hoạt thường ngày của gia đình, đan khăn quàng cổ; may áo len; giặt quần áo; quét dọn; kỹ năng bố trí phòng...

Mà khi đó Phó Nguyên Khải sớm đã ở giới giải trí cùng nữ thần Diệp Hi gặp mặt, thậm chí chủ động diễn vai liếm cẩu nam nhị trong phim, liếm từ trong phim đến ngoài đời.

Chỉ cần Diệp Hi bên kia ở cùng tiểu thúc có ủy khuất gì, gọi một cuộc điên thoại, bất luận Phó Nguyên Khải đang làm gì hắn đều từ ngàn dặm xa xôi mà chạy đến, bồi cô ta uống rượu, nghe cô khóc lóc kể lể, tiễn cô ta từ từ về nhà.

Lần một lần hai còn chưa xảy ra cái gì, nhưng, Đường Ninh là bạn gái chính quy dù có trì độn đến đâu cũng phát hiện có gì đó không đúng.

Bốn năm rồi, lần này cô trực tiếp báo danh thế thân Diệp Hi trong phim mới, vì muốn cho bạn trai một kinh hỉ.

Nhưng kinh hỉ chưa thành, bạn trai trả lại cho cô một "kinh hỉ."

Cô phát hiện Phó Nguyên Khải cùng Diệp Hi như có như không một sợi ái muội, đồng thời Diệp Hi cũng phát hiện trung thực liếm cẩu của mình thế nhưng còn có bạn gái cùng mình không phân cao thấp, so với cô ta còn trẻ hơn nhiều.

Lập tức, hai nữ nhân đều bắt đầu hành động.

Chẳng qua một người thì khôn khéo, còn một người thì hơi ngốc, Diệp Hi là say rượu nói ra, thêm khóc nức nở ôm chằm chúc hạnh phúc, thủ đoạn trà xanh, còn Đường Ninh lại là tức giận dưới thỉnh cầu thế cho nên uy hϊếp bức bách, thậm chí còn nói phải cho bộ mặt thật của Diệp Hi ra ánh sáng, thủ đoạn kịch liệt tuyệt không làm cho nàng dễ sống.

Hai bên một đối một, có điều Phó Nguyên Khải đương nhiên không do dự lựa chọn dừng chân tại chỗ Diệp Hi.

Cũng tại lúc Đường Ninh xúc động muốn cho bộ mặt Diệp Hi ra ánh sáng, Diệp Hi gặp được một tay ăn chơi tác tráng bị hạ dược, âm dương kém sai đem Đường Ninh đưa đến giường vị ăn chơi tác tráng đó.

Ai có thể nghĩ đến, Phó Tắc Dần tiểu thúc Phó Nguyên Khải cũng ở khách sạn này.

Hoảng không lựa chọn đường, Đường Ninh thượng người trên giường này, đều vào mắt Phó Tắc Dần.

Đáng tiếc, Đường Ninh nào biết quan hệ ba người cắt không đứt, gỡ lại càng rối hơn, chỉ biết điên cuồng lấy lòng vị nhìn qua có dáng vẻ nam nhân và mùi tiền này, đồng thời không từ thủ đoạn đối phó Phó Nguyên Khải và Diệp Hi.

Mà vị Phó tổng này cũng không biết là nhiễm tật xấu gì, thế nhưng đều y chang cô, các loại ngốc nghếch chọn cô, mặc dù là Đường Ninh sai, hắn cũng muốn nói cô đúng, còn các loại sủng cô, đại chế tác điện ảnh, lam huyết đại ngôn, các gì cần đều có cả, còn lấy thân phận bạn gái mang theo cô tham dự các tiệc rượu, thậm chí vào ngày sinh nhật của cô, danh tác bao cả một đảo nhỏ để chúc mừng cô.

Còn đem Diệp Hi ngược đến khổ không chịu nổi.

Đường Ninh là người, không phải tảng đá, huống hồ lần trước bị Phó Nguyên Khải đả kích và thương tổn như thế, đúng thời điểm yếu ớt nhất, Phó Tắc Dần một bộ dáng mặc dù thế giới là địch với bạn, tôi cũng muốn vì bạn chiến đấu, cô làm sao từ chối được, vì thế rất nhanh đã bị hắn làm cảm động, hoàn toàn yêu đối phương.

Ai có thể nghĩ đến ngay tại thời điểm khi Đường Ninh nói từ yêu, Phó Tắc Dần lập tức vô vị lên tiếng "Thật vậy sao? Thật không thú vị, còn tưởng rằng cô có thể chống đỡ được bao lâu chứ. Đây là một ngàn vạn, cầm tiền này, chúng ta xóa bỏ toàn bộ, chia tay đi."

Đúng vậy, Phó Tắc Dần là người như vậy, hắn thích chinh phục và khiêu chiến, mà sau khi chinh phục được rồi, sẽ cảm thấy hoàn toàn không thú vị nữa, cảm tình tới nhanh, đi còn nhanh hơn.

Có thể là vì loại phong cách hành sự này quá thiếu đánh, nên đã bị người ta bắt cóc, vì cứu hắn ta, Diệp Hi cũng không biết làm bằng cách nào thay hắn cản một đạn, cũng là một đạn này, làm cho hắn thấy được Diệp Hi cùng những nữ nhân khác không giống nhau, chỉ có cô ta đáng giá làm hắn yêu thương.

Hai người nhanh chóng HE.

Mà Đường Ninh, thì do Phó Tắc Dần đi rồi, bởi vì đắc tội nhiều người, mà giải trí Nguyên Thị thì buông tay mặc kệ, còn Phó Nguyên Khải không để ý đến cô chút nào, nên bị một người vẫn luôn thầm thương Diệp Hi giới giải trí tiểu thiên vương cố ý tuôn ra hai người dắt tay ôm hôn, ám chỉ võng hữu là bạn gái Phó Dần Tắc chủ động câu dẫn nɠɵạı ŧìиᏂ, cuối cùng Đường Ninh bị tạt bát phở a-xít sun-phu-rit làm cho mặt hủy dung, hoạn nạn sinh hậm hực, thì trùng hợp là ngày đó Phó Dần Tắc cùng Diệp Hi kết hôn, cô hồ đồ muốn tham gia hôn lễ của hai người, chẳng may nửa đường gặp một phú hào say rượu đi siêu xe...

Rầm!