Em Là Niềm Kiêu Hãnh Của Anh

Chương 56: PN 14: Hôn lễ




Nơi ghi danh kết hôn ở văn phòng đoàn.

Hôm sau đi làm, Vu Đồ phong trần mệt mỏi mà xuất hiện ở cửa văn phòng Đoàn. Người phụ trách ghi danh là một chị hơn 40 tuổi vừa hay quen biết Vu Đồ, thấy anh thì vô cùng kinh ngạc, "Tiểu Vu? Cậu tới đây làm gì?"

Vu Đồ lên tiếng chào hỏi, nói, "Em tới báo danh hôn lễ tập thể."

Chị gái nhất thời im lặng.

Từ sau trận bóng rổ kia, bạn gái Vu Đồ là ai thì toàn bộ Bát viện có ai không biết, cậu báo danh tham gia hôn lễ tập thể?

"Tiểu Vu." Chị gái suy đi nghĩ lại, ngữ khí trầm trọng, "Cậu... đổi bạn gái?"

Vu Đồ: "Không đổi."

"À." Chị gái bình tĩnh gập đầu, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa... dừng ở trên mặt anh... ít nhất ba phút, sau đó tay chậm chạp đưa cho anh một tờ giấy ghi danh.

Báo danh xong, mới vừa đi ra khỏi phòng, Vu Đồ liền nhận được điện thoại của giáo sư Trương, "Tới phòng làm việc của thầy một chuyến."

Đến phòng làm việc, Vu Đồ ngồi xuống, giáo sư Trương cũng suy đi nghĩ lại mãi, mở lời: "Cái kia, có phải cậu..."

Vu Đồ nói: "Không đổi."

Giáo sư Trương sửng sốt: "Gì cơ?"

Vu Đồ nghiêm túc nói: "Không đổi bạn gái."

Đến đây giáo sư Trương mới phản ứng lại được, dở khóc dở cười, "Ai hỏi anh chuyện này, cậu muốn đổi thì người của viện gọi cho thầy làm gì?"

Bị cậu ngắt lời, giáo sư Trương cũng đi thẳng vào vấn đề, "Thầy muốn hỏi cậu một chút, có phải phương diện kinh tế việc chi tiêu gặp vấn đề? Nếu có khó khăn, thầy và cô có thể giúp một tay."

" Cảm ơn thầy và cô, nhưng không có vấn đề gì cả. Em và Tinh Tinh chính là muốn làm một hôn lễ đơn giản."

"Tiểu Kiều cũng đồng ý rồi?"

"Là cô ấy đề xuất."

Giáo sư Trương không khỏi kinh ngạc, "Con bé đề xuất?"

"Vâng." Vu Đồ cười, "Cô ấy vẫn... tương đối tinh nghịch."

Vu Đồ nhớ tới tối hôm qua sau khi anh hỏi lại cô, nếu như tham gia hôn lễ ở đơn vị cũng không ngừng có người tới tìm cô chụp ảnh chung thì làm thế nào?

Cô giống như đã sớm cân nhắc kỹ, vô cùng vui vẻ nói: "Chúng mình làm xong nghi thức rồi bỏ chạy nha, nếu hôn lễ tự mình tổ chức thì không thể bỏ chạy."

Giọng nói thực sự tràn đầy chờ mong từ cõi lòng.

"Chẳng qua cô ấy nghĩ cũng quá đơn giản." Vu Đồ nở nụ cười, "Cô ấy cho rằng sẽ làm trong viện, cho nên không cần quan tâm truyền thông, nhưng chuyện này nhất định không có khả năng. Cho nên tối qua chúng em thương lượng qua, nếu như không thể bảo mật, đại khái là sẽ ảnh hưởng đến những đồng nghiệp khác, chúng em sẽ không tham gia. Vừa rồi em cũng nói như vậy với đoàn ủy trong viện."

Giáo sư Trương lại hứng thú, "Bảo mật trước hôn lễ không thành vấn đề, giữ bí mật thì chúng ta đứng đầu. Thầy đi chào hỏi trước, hai năm qua đều là thầy đảm nhiệm người chứng hôn, mặt mũi lần này họ phải cho thầy. Đến lúc đó hai đứa có thể ở thời điểm hôn lễ bắt đầu mới ra ngoài." Giáo sư Trương vừa nói đã bắt đầu giúp họ bày mưu tính kế.

"Nhưng nếu lỡ như một phần nghìn khả năng là bí mật bị lộ mất, hai đứa định làm như thế nào?"

"Xem bị lộ ở lúc nào." Tối hôm qua bọn họ thật ra cũng nói chuyện rất nhiều, Vu Đồ nghiêm túc nói, "Nếu như sớm lộ, chúng em sẽ đổi cách khác, nếu như lộ lúc tổ chức hôn lễ, chúng em liền lập tức bỏ chạy, đợi thầy chủ trì xong bên đó, lại tìm một nơi khác để thầy chủ trì lần thứ 2 cho chúng em."

Giáo sư Trương thực sự nghẹn họng nhìn trân trối: "Hai đứa đây là làm hôn lễ hay đánh du kích, đúng là nói bậy."

Đây không phải là Kiều tiểu thư nói bậy sao?

Vu Đồ không nhịn được cười.

Giáo sư Trương lúc này mới phát hiện mình bị dẫn dụ, không khỏi vừa bực mình vừa buồn cười, nhìn học trò của mình bây giờ đắc ý thần thái phấn chấn, trong lòng ông cũng cảm thán một hồi, "Cậu cuối cùng phải hoàn thành chuyện lớn trong đời, thầy rất vui mừng. Tiều Kiều là cô gái tốt, phải đối xử tốt với người ta."

Vu Đồ thu lại nụ cười, vô cùng trịnh trọng nói: "Em đã biết."

Tháng 3 mùa xuân, khí trời quang đãng, xuân về hoa nở.

Sáng sớm, ở khách sạn 5 sao mới xây ở vùng ngoại thành (nào đó) đã dựng lên bảng hiệu "Tình hệ hàng thiên", ngày hôm nay, hai mươi đối vợ chồng mới cưới của Tập đoàn Hàng không Vũ trụ Thượng Hải* cử hành hôn lễ tại đây.

* Tập đoàn Hàng Thiên. Người của Hàng Thiên= Người của Viện HKVT Thượng Hải.

9 giờ sáng, trong đại sảnh nghỉ ngơi được bố trí lãng mạn tươi vui, cô dâu chú rể dưới sự sắp xếp của các tình nguyện viên đang được hóa trang tạo hình, cùng đợi tham gia hôn lễ được cử hành trên bãi cỏ lúc 10 giờ 10 phút.

Trong bận rộn ồn ào, chắc chỉ có phía trong cùng của phòng khách, một đôi vợ chồng mới cưới đặc biệt an tĩnh trước cửa sổ sát đất. Họ đưa lưng về phía cửa phòng, nhìn ra phía bãi cỏ ngoài cửa sổ sát đất ngồi xuống, nhàn nhã uống trà, xem điện thoại, phần lớn thời gian xúm lại thì thầm.

Tinh nguyện viên trẻ tuổi tiểu Lý nhìn bọn họ vài lần, không nhịn được chạy tới, hơi xấu hổ nói: "Sếp Vu, cô Kiều, nếu cần gì hai người cứ gọi nhé."

"Được." Cô dâu cách một tầng sa đầu thật mỏng, khách khí nhìn cô bé cười cười.

Tiểu Lý cảm thấy rất đẹp, áo cưới màu trắng của cô ấy không biết may từ chất liệu gì, liền làm cho cả người dường như tỏa sáng dưới ánh mắt trời nơi này.

"Nhưng anh chị cũng chuẩn bị xong rồi." Cô dâu nhỏ giọng nói, "Hôm nay dậy từ rất sớm, vừa nãy còn ở bên ngoài chụp không ít ảnh cưới đâu. Lúc nữa ba mẹ bọn chị từ phòng triển lãm trở về, cùng anh chị đi ra chụp thêm ảnh."

Hôn lễ tập thể lần này Tập đoàn Hàng Thiên bố trí vô cùng chu đáo, nhóm người thân bạn bè đều được đón đi xem triển lãm hàng không vũ trụ rồi, đại khái tầm 9h30 mới có thể đến khách sạn.

"Họ cũng sắp tới rồi." tiểu Lý nhìn cô, không tự chủ liền hạ thấp giọng, "Hôm nay chúng em cũng mới biết hai người cũng tham gia hôn lễ, thực sự quá khiếp sợ luôn. Hai người yên tâm, tất cả nhân viên làm việc chúng em sẽ giữ bí mật."

"Cảm ơn, làm phiền mọi người." Lúc này là chú rể anh tuấn nhìn cô nói cảm ơn.

"Không cần khách sáo không cần khách sáo, nên làm ạ." Tiểu Lý vội vàng xua tay, quan tâm hỏi, "Vừa rồi hai người đến không có ai chú ý đến hai người sao?"

"Chúng tôi từ cửa bên kia lặng lẽ đi vào." Cô dâu chỉ một cái cửa chếch bên kia, "Họ đang bận hóa trang, hơn nữa bản thân kết hôn sẽ không quan tâm người khác."

Tiểu Lý nghĩ thầm như vậy cũng chưa chắc, dù sao hai người cũng nổi bật như vậy. "Hai người không tham gia diễn tập, lúc nữa sẽ đi thế nào, có cần nói lại quy trình ra sao với mọi người không?"

"Không cần, chị nhớ rồi, phương diện này chị rất có kinh nghiệm, sẽ dẫn dắt sếp Vu của mấy người." Cô dâu cười gian xảo.

Chú rể vì vậy cũng cười, nói với cô bé: "Anh có BDS, em cứ yên tâm."

Emma, nếu cô không phải người của viện hàng không vũ trụ, cẩu lương này quả thực nghe không hiểu, tiểu Lý bị hai người họ làm cho mặt đỏ rực.

"Em đi làm việc khác, có một tổ thợ trang điểm không rõ sao giờ vẫn chưa tới." nói xong cô bé liền chạy đi.

Bầu không khí trong phòng khách đã dần bị lo lắng bao trùm, thợ trang điểm của bốn cô dâu vẫn chưa xuất hiện. Họ cùng chú rể đều không ngừng nhìn về phía cửa.

Một tình nguyện viên thở hồng học chạy vào phòng khách, dáng vẻ lo lắng chạy tới trước mặt người phụ trách hôn lễ: "Vừa rồi điện thoại đã gọi được, xe của nhóm thợ trang điểm xảy ra va chạm với xe khác."

Người phụ trách lại càng hoảng sợ: "Người không sao chứ."

"Không sao, nhưng đều bị thương, chắc chắn không thể đến được."

Người phụ trách vừa yên tâm, nhưng lại vừa lo lắng, đột nhiên thiếu 4 thợ trang điểm, vậy giải quyết kiểu gì. Bọn họ tổ chức hôn lễ ở vùng ngoại thành, hiện giờ lại tìm cũng không đến kịp.

Cô quyết định nhanh chóng, "Tiểu Hoàng, cậu đi hỏi khách sạn có biện pháp nào không."

Tình nguyện viên vừa báo tin lập tức chạy ra ngoài. Người phụ trách vỗ tay một cái, thu hút sự chú ý của mọi người trong đại sảnh.

"Có một chuyện, tổ trang điểm chúng ta hẹn hiện giờ không thể tới, hiện tại chúng ta thiếu bốn thợ trang điểm. Tôi muốn hỏi một chút, trong nhóm tình nguyện viên của chúng ta có người biết trang điểm không? Cô dâu có thể tự mình trang điểm không?"

Nhóm tình nguyện viên nhìn nhau, nhóm cô dâu thì lập tức nóng nảy.

"Tôi bình thường đều không trang điểm."

"Cho dù có trang điểm thì trình độ cũng kém, sao có thể so với thợ trang điểm."

Các cô tủi thân sắp khóc, có ai không muốn lúc kết hôn đặc biệt xinh đẹp đâu.

Người phụ trách cũng lo lắng: "Các thợ trang điểm khác nhanh chóng sang bên này kịp không?"

Một thợ trang điểm khó xử nói: "Chúng ta hóa trang tạo hình giống nhau, chắc chắn không kịp."

( editor cho rằng: ý là một người phụ trách một người, đều nắm chắc thời gian vừa khớp)

Tiểu Lý đứng một bên, lúc này cũng bó tay, nóng nảy, cô thoáng nhìn thầy chú rể anh tuấn trong góc phòng bỗng nhiên đứng lên, gật gật đầu ra hiệu với cô.

Cô không kịp nghĩ nhiều, lập tức chạy tới.

Đến trước mặt họ, cô dâu nhìn cô cười xán lạn, nói: "Bên đó thiếu thợ trang điểm sao? Đoàn đội của chị đều ở trên tầng."

- -------------------------

Editor: Vâng, vừa dịch vừa nghe "Cưới nhau đi" của BAT và Hiền Hồ các bạn ạ.

Vừa nghe vừa bất giác mỉm cười ấy!

Cơ mà chẳng có ma nào yêu chứ đừng nói cưới xin, huhu, tôi cũng muốn cưới!!!!!!!!!!!!!

https://www.youtube.com/watch?v=o_lN37OAJ9U

- ---------