Em Mãi Là Của Anh Ngốc Ạ!!

Chương 13: Bị đánh...!




Sáng hôm nay, trời hơi âm u trông có vẻ là sắp mưa vậy, hôm nay H.anh lười nên ko đi học để cho My phải chạy xe đạp đỡ 1 bửa. Kì lạ thay, hôm nay trên đường đến trường mà mắt của My cứ giựt mãi, My có linh cảm là sắp có chuyện gì ko hay đối với mình. Chợt My nghĩ đến chuyện mà Tuệ Nhi nói hôm qua, cô hơi lo lắng 1 chút nhưng cô đã tự động viên bản thân mình”chắc chắn là sẽ ko sao mà...mày ko cần lo đâu“. Vừa lên đến trường, My để ý là từ nãy giờ, hình như là có nhiều ánh mắt đáng sợ đang hướng về My, nhiều người thì vừa nhìn vừa xì xầm với nhau gì gì đó ấy...Bà đây ko quan tâm, cứ thế mà đi thẳng vào lớp.

- Nè nè...tao thiệt ko ngờ lun đó My à...!__Nhi

- Chuyện gì..?__My

- Mày chưa biết gì sao ? Tin đồn đã lan ra khắp trường rồi đó...

- Tin...đồn...gì...?__My ấp úng

- Thì là chuyện.... mày ở đi về chung với h.anh đó rồi ra chơi mày với h.anh thường hay hẹn với nhau phía sau trường đó rồi chuyện...mày...ở chung nhà với cái tên h.anh đó nửa...Cả trường đã biết hết rồi...Lần này mày ko xong rồi My ạ...Tao đề nghị mày nên cẩn thận tí với bọn con gái lớp kế bên đấy nha...!__Nhi

My nghe như sét đánh ngang tai vậy...my đơ ra hồi lâu rồi bình tĩnh lại. Tiếc là hôm nay, h.anh ko đi học nên cô ko thể nói được, phải đợi đến lúc về thôi...

__________Giờ ra về_______

My đang lấy xe chuẩn bị về thì bị 1 đám con gái khoảng 5-6 người chặn lại....

- Này...cô tên Võ Yến My phải ko ?___Bảo Linh, Người con gái cầm đầu nhóm lên tiếng

- Phải...__My đáp

- Mày cũng gan thật...tụi tao đây còn chưa dám nói chuyện được với h.anh mà 1 đứa nghèo nàn, xấu xí như mày lại có cửa ở chung nhà với h.anh sao...? Mày đã bỏ bùa mê thuốc lú gì cho h.anh phải ko ?

- Cô nói gì vậy...? Tôi ko hề làm gì h.anh cả...tôi chỉ là được cậu ta...__ nói đến đây my bỗng nghẹn lại sợ là khi nói ra sẽ bị lộ tẩy nguyên nhân ở chung nhà.

- Ko nói vậy là đúng rồi chứ gì...Mày gan thật...Tụi bây đâu, nhào vô cho nó 1 bài học cho tao.

Người con gái đó nói xong là cả đám con gái còn lại hùa nhau dô giựt tóc My làm My ngã xuống, cứ thế là tụi nó cứ đấm đấm đá đá vào người My, tát vào mặt My làm cho cô phải đau đớn. Linh nâng cầm My lên nói :

- Bây giờ mày đã chịu chừa cái tội hám trai chưa?

My cô gắng lấy hết sức lực còn lại của mình tát vào mắt Linh 1 cái rồi quát :

- Tôi ko phải là hạng người mà mấy cô nghĩ...!!!

- Con này mày ăn gan trời à...Được lắm, tụi bây đánh nó tiếp cho tao...__Linh la lớn

Cứ thế, cả 6 đứa con gái nhào vô đánh đập My ko 1 chút thương xót....Và...

- Các cô dừng tay lại cho tôi...!!

Thiên Bảo từ đâu chạy tới quát...bọn ả sợ quá nên vlộ rút quân để lại My phải nằm lăn lóc, người thì dính đầy cát bụi, mặt mày thì bằm tím. Bảo chạy lại thấy mà hốt hoảng.

- Cô bị làm sao vậy...?__Bảo hỏi My

- Tôi...tôi...cũng...ko...biết...tại...sao...bọn..họ...lại đánh tôi nửa..!!__My nói với giọng ỉu xìu..

Bảo dường như đã biết được lí do mà My bị đánh nên đã ko nói gì mà chỉ dìu My vào phòng y tế...

- Tôi xin lỗi cô...bây giờ tôi có chuyện nên phải về gấp, cô cứ nằm nghĩ ở đây đi..khi nào khoẻ hẳn rồi về nhé...!__ Bảo nói

- Uk..cảm ơn cậu...à khoan đã, cho tôi hỏi cậu tên gì...? Tôi có quen cậu ko?__ My hỏi

- Tôi là Lâm Thiên Bảo. Vậy là H.anh chưa giới thiệu tôi cho cô biết à?_ Bảo

- Cậu quen hắn..?__My ngạc nhiên

- Tôi là bạn thân của h.anh từ nhỏ và cũng là người biết rõ mọi chuyện giữa cô và cậu ta...!

- Cậu biết chuyện gì giữa chúng tôi?

- Thì là chuyện cô và hắn ở chung nhà đó...tôi biết hết vì tôi là người đã nghĩ kế cho hắn làm hoà với cô mà với lại thấy cô khó khăn như vậy nên hắn cũng muốn giúp đỡ cô đấy...cô nên biết ơn cậu ta...

My nghe Bảo nói vậy nên nghĩ trong bụng:“Cậu ta cũng tốt ấy nhỉ...nghĩ lại thì mình cũng hên thật...!”

- Thôi cũng trễ rồi...tôi về đây...mà cô có thể về được ko hay để tôi đưa về cho...?___Bảo

- Thôi được rồi...nhờ cậu nên tôi cũng đỡ rồi, tôi về được mà...__My

- Uk vậy nha...cô về nhớ cẩn thận đấy nhá..!

- Cảm ơn cậu !

Nói rồi, Bảo chào My 1 cái rồi ra về. My thì vẫn nẵm đó suy nghĩ về những gì T.Bảo nói về cái tính tốt bụng của cái cậu h.anh đó....nhưng trong tận sâu đáy lòng My thì vẫn cảm thấy buồn và hận H.anh rất nhiều..