Em Ngửi Thấy Hương Thơm

Chương 8: Ultraman




Số Pi giống như biến thành một người khác.

Tiếc là Châu Châu hoàn toàn không có thời gian suy nghĩ, Số Pi đã hôn cô đến đầu óc choáng váng.

Có một bàn tay lành lạnh từ cổ áo ngủ rộng thùng thình chui vào, Châu Châu không kịp ngăn cản co người về sau một chút, Số Pi dễ dàng dùng một tay sờ được một bên ngực tròn đầy kia.

Trơn bóng như sữa, đầu ngực vừa mềm vừa lạnh chậm rãi nở to trong lòng bàn tay, Số Pi ngậm cằm dưới của Châu Châu không ngừng gặm cắn, tiếng thở trầm thấp cứ thế truyền ra ngoài.

Phía dưới cứng đến phát đau.

“Ôi!” Số Pi đột nhiên xé toang cổ áo, áo ngủ nhăn nheo trong nháy mắt biến thành hai mảnh vải rách.

Châu Châu không mặc nội y, tầng áo ngủ duy nhất ngăn cản biến mất, cô cứ trần trụi như vậy mà xuất hiện trước mặt Số Pi.

Cũng không hẳn là trần trụi, còn có quần lót vải bông màu trắng, dưới ánh trăng có thể thấy hình gấu nhỏ trên quần lót.

Số Pi nhìn Châu Châu không chút kiêng dè đến tận khi Châu Châu bị nhìn cả người đỏ bừng, cô che mắt mình lại, biết trước đã không mặc cái quần lót chết tiệt này!

Cô bịt tai trộm chuông kêu lên: “Anh đừng nhìn nữa!”

Sau đó liền có hai ngón tay kẹp lấy đầu ngực của cô.

“Ừm…” Bàn tay che mắt của Châu Châu căng thẳng nắm lại thành quyền, nhìn qua giống như Ultraman.

Cơ thể đè lên người Châu Châu chậm rãi rời đi, bên tai cô truyền đến tiếng xột xoạt, là Số Pi đang cởi quần áo.

Cô ngại ngùng không dám nhìn lén.

Tiếp theo có một luồng khí lạnh đột kích, Châu Châu bị lạnh đến nổi da gà, ngay cả đầu ngực màu hồng cũng biến thành màu đậm, chậm rãi lớn thêm.

“Châu Châu, em đẹp quá.”

Châu Châu nghiêng đầu, cần cổ thon dài trắng nõn: “… Anh ngậm miệng lại.”

Lúc Số Pi cười hơi thở đều phả lên ngực Châu Châu, anh há miệng ngậm chặt nụ hoa trước ngực, dùng sức vừa mút vừa liếm đồng thời không quên dùng tay nghịch bên còn lại khiến Châu Châu không ngừng thở dốc.

Châu Châu đè nén tiếng thở làm Số Pi càng khó nhịn, anh vừa mút vừa xoa, tay còn lại tiến vào bên trong quần lót đáng yêu, xuyên qua lớp lông thưa thớt mềm mại, đầu ngón tay lưu luyến trước cửa hoa ấm áp.

Lòng bàn tay lành lạnh, còn cửa hoa thì nóng.

Châu Châu nắm chặt drap giường, liều chết cắn môi nhưng tiếng thở dốc vẫn truyền ra ngoài.

Số Pi vừa nghe thấy tiếng Châu Châu, ngón tay run rẩy đẩy hai cánh hoa rồi đâm vào khe nhỏ, trong nháy mắt ngón tay bị vách hang ướt át bao trùm, ngón cái xoa nắn hạt châu đang lớn dần, càng giày vò càng nhiều nước, trên tay anh đều là mật dịch đặc dính.

“Nhiều nước thật…” Nói là đùa giỡn, còn không bằng nói Số Pi đang lầm bầm một mình.

Có điều… Châu Châu muốn đánh anh — bây giờ là lúc cảm thán hả!

Ngón tay chìm trong lối đi ra ra vào vài, mật dịch trong suốt theo ngón tay chuyến động mà không ngừng chảy ra hai bên cánh hoa, lấp lánh một mảng.

Châu Châu nhịn không được kẹp chặt hai chân, cổ tay Số Pi khẽ chống, lại đẩy chân ra, “Châu Châu đừng cử động chứ.”

“…” Trong tình huống thế này không cần dùng kiểu nói chuyện với trẻ con dỗ cô được không hả.

Lại thêm một ngón tay, hạ thể bị ra vào càng lúc càng nhanh, hô hấp của Châu Châu cũng càng lúc càng gấp, cặp núi đôi không ngừng lắc trái lắc phải, Số Pi hận không thể dùng cả tay cả chân, anh rất muốn nắn bóp ngực cô….

Nghĩ như vậy, Số Pi rút ngón tay từ hoa động ra, Châu Châu đột nhiên cảm thấy trống rỗng, ngón chân cong lại, “… Anh… ừm…”

Số Pi bò lên hôn Châu Châu, bàn tay tùy ý giày xéo ngực cô, giữa hai chân đột nhiên có một thứ đã dựng đứng xông vào…

Thậm chí Châu Châu còn cảm nhận được thứ kia trơn nhẵn, lành lạnh, cứng rắn, đầu tròn đâm vào phía trước cửa động.

Cô hơi sợ, muốn bỏ của chạy lấy người, “Số Pi…”

“Không được.”

Vừa nghe tiếng cô liền biết cô đang nghĩ gì, Số Pi trực tiếp ngắt lời Châu Châu, nâng hai đùi cô quấn lên eo mình, đỡ lấy vật đàn ông đang dựng đứng, đỉnh đầu to lớn vừa di chuyển vừa trêu đùa hạt châu ẩm ướt, lúc thì ma sát lúc thì rời đi đâm vào một xíu xíu.

Châu Châu chỉ cảm thấy toàn thân tê dại ngứa ngáy, khó chịu giống như có người đang cầm lông vũ quét qua cơ thể của cô vậy.

Huống hồ cơ thể Số Pi rất lạnh, còn cơ thể cô lại rất nóng.

Băng hỏa giao nhau, cô sắp chịu không nổi rồi.

Mật dịch bởi vì Số Pi không ngừng lề mề mà tuôn nhiều ra ngoài động, Châu Châu nhấc mông muốn nghênh hợp anh, anh lại nâng eo tránh né.

Châu Châu nhíu mày, “Anh nhanh lên…”

Số Pi nghiêm mặt: “Đợi chút, anh sợ em đau.”

Châu Châu bất ngờ kéo anh xuống, hai người dính chặt vào nhau, cô nghiến răng nghiến lợi, “Em không sợ.”

Động hoa sớm đã bị anh thỉnh thoảng chọc vào mà mở ra, nơi đó đã làm xong công tác chuẩn bị, nhưng Số Pi cứ sợ, sợ Châu Châu sẽ đau, sợ cô sẽ khóc.

Châu Châu chờ không nổi không thể nghi ngờ chính là sự khích lệ to lớn đối với anh, mút lấy bả vai Châu Châu, mông anh bỗng nhiên trầm xuống, cả thanh cứng rắn đâm nút cán vào trong Châu Châu.

Bởi vì thứ đó rất lạnh, sau khi đâm vào trong giống như thanh băng tan ra trong động hoa, chỉ còn lại vui vẻ và thỏa mãn, không hề cảm thấy đau chút nào.

Lúc rút ra mang theo tơ máu và mật dịch chảy xuống giường, Châu Châu chỉ đỏ mặt rên rỉ mà không hề kêu đau, Số Pi cũng yên lòng, bắt đầu chậm chạm dùng sức chuyển động.

Số Pi rất quan tâm đến cảm thụ của Châu Châu, cô nhanh chóng dung nạp sự to lớn của anh, ngay sau đó ánh sáng trước mắt như nổ tung, khoái cảm vô tân…

Tiếng róc rách vang lên bên tai không dứt, Châu Châu đặt tay đằng sau lưng Số Pi, nâng cao eo để anh tiến vào sâu hơn, “Ừm… vào bên trong một chút…”

Số Pi tăng nhanh tốc độ, nghe lời đẩy vào sâu hơn, sau khi cuồng dã đâm vào không ngừng liền khiến Châu Châu nghênh đón lần lên đỉnh đầu tiên trong cuộc đời!

Anh vội vã rút vật đàn ông ra khỏi động hoa, nhịn mười mấy giây mới nén được khoái cảm muốn bắn, lúc này Châu Châu đang hơi đờ đẫn, Số Pi lật người cô nằm úp xuống giường, nâng cao mông cô lên, “Ướt quá.”

Động hoa ướt át ngượng ngùng đối diện với thanh cứng rắn, anh nắn bóp cặp mông căng tròn của Châu Châu, eo trầm xuống, thuận theo dòng nước tiến vào từ phía sau.

Tư thế này khiến thanh cứng rắn đi vào sâu hơn, Số Pi càng đâm càng hưng phấn, đẩy quy đầu chạm đến tử cung!

Châu Châu nằm ì trên giường nhanh chóng thở hổn hển, lưng uốn thành độ cong khó có thể tượng tượng, cả cơ thể như biến thành một vòm tròn.

Số Pi mạnh mẽ đâm vào điểm nhảy cảm của cô, hai túi trĩu nặng đập vào cửa hoa yếu ớt, mỗi lần thanh cứng rắn lui ra đều mang theo một ít nước.

Mùi xạ hương tràn ngập khoang mĩ, Châu Châu vừa lạnh vừa nóng.

Lạnh chính là phát ra từ vật đàn ông đang bừng bừng khí thế, nóng chính là dịch hoa từ sâu bên trong không ngừng chảy ra.

Cô tùy ý để mặc Số Pi điều khiển, tiếng rên rỉ chưa từng gián đoạn, kết hợp với tiếng va chạm giữa cơ bụng của anh và bờ mông của cô, cảnh xuân tràn ngập căn phòng.



Trận hoan ái kéo dài gần 1 tiếng mới kết thúc.

Số Pi nằm úp sấp trên người Châu Châu, mà hai chân Châu Châu dạng to, tinh dịch từ trong động hoa tràn ra ngoài.

Châu Châu khó chịu động đậy, “Dính quá…”

Số Pi ngồi dậy ôm cô, “Để anh tắm cho em!”

Châu Châu: “…” Vô sự hiến ân cần, không phải kẻ gian thì cũng là phường trộm cắp.

Quả nhiên, sau khi bọn họ vào phòng cắm lại bắt đầu thêm một đợt cày cấy.

Trước khi ngủ mất Châu Châu nghĩ đến một câu —

“Đừng đi, quyết chiến đến hửng đông.”

Editor: Làm chương này mất 50% linh lực.