Em Thích Anh

Chương 4: Lại làm lớp trưởng




“Tùng…tùng…tùng…Ào …ào…ào….Rầm rập…rầm rập…rầm rập” .Cả lớp bất đầu ổn định chỗ ngồi.Thầy giáo bước vào.Chúng nó đứng lên chào thầy.Thầy gật đầu : “Các em ngồi xuống”.Thầy giáo ngồi xuống ghế,đưa mắt nhìn chúng nó rồi điểm danh.Thấy đủ người thầy bắt đầu giới thiệu:

-Chào các em.Thầy là Lê Văn Anh, 25 tuổi, phụ trách môn tiếng anh,là chủ nhiệm của các em.Hoan nghênh các em đến với 10C10.Từ nay về sau chúng ta là một tập thể,các em phải đoàn kết,giúp đỡ lẫn nhau.Thầy rất vui khi được làm chủ nhiệm của các em và các em là khóa đầu tiên thầy chủ nhiệm.Nếu thầy có gì thiếu sót mong các em góp ý giúp thầy.Thầy xin cảm ơn.Đây là số điện thoại của thầy.Thầy cầm phấn viết lên bảng.

-Có gì thắc mắc các em cứ gọi cho thầy nhé.Thầy tuy mới vào trường nhưng cũng có kinh nghiệm nha.Trước đây thầy cũng là học sinh nên những suy nghĩ của các em thầy đều biết hết.Nếu gặp khó khăn hãy chia sẻ với thầy. Đảm bảo nhận được những lời khuyên chân thành và giải pháp tốt nhất.

   “Rào…rào…”Một tràng pháo tay nồng nhiệt của 36 nhân khẩu vang lên.

-Tuy nhiên... thầy chưa có bạn gái nên đừng hỏi kinh nghiệm yêu đương nha.

Cả lớp cười rộ lên .Tiếg xì xào khắp lớp.Nào là thầy trẻ và đẹp trai quá;nào là thầy thân thiện ,đáng yêu quá; nào là giọng thầy hay quá…Tóm lại là thầy cái gì cũng tốt.

Như Ý quay sang nó:

-Thầy lớp mình dễ thương ghê.

Nó gật đầu:

-Giáo viên chủ nhiệm mà hiền thế này thì chỉ tội để học sinh bắt nạt thôi.

Tiết đầu tiên chúng nó làm quen với thầy,làm quen với cả lớp, sau đó chia tổ, phân chia chức vụ trong lớp.Nó được phong làm lớp trưởng (ghê chưa). Lí do là kinh nghiệm lâu năm ( Em nó 9 năm đi học đều làm lớp trưởng ) .Nghe thì oai thế thôi chứ cán bộ là nô bộc của dân.Chuyện gì cũng đến tay nó.Tưởng lên cấp ba thoát nạn thì lại dính.Đúng là nó có số làm lãnh đạo mà.Con bé mặt nhăn nhó xin thầy đổi người nhưng thầy cứ kiên quyết chọn nó.Kết quả nó nhận chức với một gương mặt rất ư là biểu cảm.Nhìn như kiểu khỉ ăn ớt vậy.

Hai đứa kia cười ngặt nghẽo:

-Đừng cáu nha cưng.Số trời nó thế rồi.

-Chúng mày có thôi ngay không.Nó gắt lên.

-Nè,mày có biết là có bao nhiêu đứa mong được như mày không hả?

-Đấy ai mong tao nhường cả.Mà hai đứa mày ai thích tao cho.

-No no no,chúng em là không có đủ năng lực.Chị là hàng vĩ nhân rồi, nên ngôi vị này chị cứ giữ lấy mà dùng.Hải xua tay.

………………

  “Tùng…tùng…tùng…Ào…ào…ào…Rầm rập…rầm rập…rầm rập”.Lũ trẻ ùa ra ngoài lớp học như ong vỡ tổ,như bộ đội gặp giặc xông ra chiến đấu.