Ghi Chép Xuống Núi Của Thần Côn

Chương 182: Gặp lại dị năng giả




Edit: OnlyU

Sau đêm qua, bầu không khí nhà họ Lục hơi căng thẳng, có thể nói đêm qua đại thắng nhưng Lục gia bị chết không ít vệ sĩ, dù sao vẫn đang ở trong lãnh thổ nước M, phải lo hậu sự và người thân của họ cũng rất phiền phức.

Nhưng tóm lại bầu không khí không phải quá tệ.

Lúc Giang Thiếu Bạch ăn sáng, hắn phát hiện Đào Lâm đang nhìn hắn đầy kính sợ, giống như nhìn thấy siêu nhân vậy.

Tuy Đào Lâm đã biết Giang Thiếu Bạch rất lợi hại từ lâu, nhưng biểu hiện của huấn luyện viên vẫn nằm trong phạm vi mà hắn lý giải, có điều đêm qua khi Giang Thiếu Bạch đấu với người kim loại, biến hóa ra một lớp giáp quanh người, điều này khiến Đào Lâm hơi khó hiểu.

Hắn biết trên đời này có tồn tại năng lực thần bí, nhưng khi tận mắt thấy được vẫn cảm thấy thần kỳ không thôi.

Độc quả phụ bị Diệp Đình Vân giết nhưng không ai nhìn thấy cậu ra tay, thế nên Đào Lâm hiểu lầm ả chết dưới tay Giang Thiếu Bạch.

Giang Thiếu Bạch thấy Đào Lâm đi vào, vẫy vẫy tay hỏi: “Có tin gì mới không?”

Đào Lâm lắc đầu: “Tạm thời không có.”

Ngày hôm qua đối phương phái đến một cao thủ cấp SSS, dù nước M là một cường quốc đi nữa thì muốn bồi dưỡng được một cao thủ không dễ dàng gì. Thế mà hôm hôm qua chết mất hai người, sợ là đối phương đang đau lòng không thôi.

Sau chuyện xảy ra tối qua, chúng muốn có động tác tiếp theo cũng phải suy tính nhiều hơn.

Giang Thiếu Bạch duỗi người nói: “Xem ra có thể nghỉ ngơi một chút.”

Đào Lâm vẫn khẩn trương: “Tuy nói là vậy nhưng hy vọng huấn luyện viên để ý đến sự an nguy của Lục tiên sinh một chút.”

Giang Thiếu Bạch gật đầu: “Tôi biết rồi.”

Nếu Lục Mậu Vinh chết thì năm chục triệu thù lao của hắn sẽ đi tong, hơn nữa Lạc Kỳ vừa nhắn tin cho hắn, nói là gần đây người nhà họ Lục chủ động tìm anh bàn chuyện hợp tác làm ăn. Nói là hợp tác, kỳ thật chính là muốn đưa tiền mà đi đường vòng.

Lục gia là công ty đa quốc gia, tuy tổng công ty đặt ở nước M nhưng ở Trung Quốc có không ít chi nhánh, nếu muốn so sánh thì tài lực của tập đoàn Thiên Kỳ vẫn còn kém một chút.

Đối phương đã có thành ý như vậy, Giang Thiếu Bạch nghĩ hắn cần phải tận tâm hết sức.

“Giang thiếu.” Tần Sở Long đi đến.

“Có chuyện gì à?”

Đêm qua khá đông người tấn công, Giang Thiếu Bạch đã thấy được Tần Sở Long và Chu Lợi Minh ra tay, hai người tu tập cổ võ nên năng lực chênh lệch khá nhiều so với người bình thường, cả hai đều rất mạnh.

“Giang thiếu, tối qua cậu dùng bùa ngũ lôi, đúng không?” Tần Sở Long vô cùng tò mò hỏi.

Giang Thiếu Bạch gật đầu: “Ừ, có vấn đề gì sao?”

Y lắc đầu nói: “Không có gì, bùa đó là Giang thiếu tự tay vẽ sao?”

“Đúng vậy.”

“Giang thiếu thật lợi hại!” Tần Sở Long xuất thân cổ võ thế gia, cũng có tiếp xúc một chút với huyền thuật.

Theo hiểu biết của y, trong giới huyền thuật chỉ có vài nhà truyền thừa về vẽ bùa, người có thể vẽ bùa được gọi là phù sư, đi đến đâu cũng được coi trọng.

Tuy trên thị trường có không ít bùa chú, nhưng đa số là đồ giả.

Bùa ngũ lôi là loại bùa tương đối cao cấp, Tần Sở Long nghe cha y nói, bùa này có uy lực kinh người, có điều đã thất truyền. Y không ngờ có thể nhìn thấy “thứ trong truyền thuyết” trong nhiệm vụ lần này.

Giang Thiếu Bạch cười nói: “Tàm tạm mà thôi, không giỏi gì lắm đâu.”

“Có thể bán cho tôi hai lá không?” Tần Sở Long ngượng ngùng hỏi.

Hắn liếc mắt nói: “Anh cần thứ này làm gì?”

Y lúng túng đáp: “Tình hình trước mắt khá phức tạp, cho nên…” Hôm qua y có giao đấu với Christo, suýt nữa bị lưỡi dao của gã chém đứt cổ.

Giang Thiếu Bạch lắc đầu nói: “Không còn bùa ngũ lôi, chỉ còn mấy loại bùa khác thôi.”

Tần Sở Long vô cùng kinh ngạc: “Cậu còn vẽ được loại khác?” Theo hiểu biết của y, giới huyền môn có ít phù sư giỏi, cùng lắm chỉ am hiểu ba bốn loại bùa, mà đa số phù sư còn là người lớn tuổi.

Giang Thiếu Bạch không để ý lắm nói: “Tôi còn vẽ được mấy loại bùa khác, bộ kỳ quái lắm hả?”

Tần Sở Long vội lắc đầu lia lịa: “Không có không có.” Y nhìn Giang Thiếu Bạch, thầm đoán xem hắn là vũ khí đặc biệt do huyền môn nào bồi dưỡng.

***

Hiệp Hội Dị Năng Giả.

Mấy dị năng giả đang ồn ào bàn bạc gì đó.

“Christo chết rồi.”

“Thằng ngu, nó chết vì quá khinh địch.”

“Độc quả phụ vẫn chưa về, cô ta xảy ra chuyện luôn rồi sao?”

“Có vẻ Trung Quốc phái người khá thú vị tới!”

“Cô ả xấu xí chết rồi à?”

“Tuy ả xấu như ma nhưng bản lĩnh không tồi. Chết thật hay là trốn đi đâu rồi?”

“Có tiếp tục ám sát lão già họ Lục không? Christo chết rồi, cái giá quá lớn.”

Delice nghe đồng bọn nói chuyện mà không nói gì.

“Delice, cô vui lắm nhỉ, Christo chết rồi.” Jack bỗng lên tiếng.

Delice cười lạnh: “Vui cái khỉ gì? Thằng ngu đó chết rồi, sau này nhiệm vụ của tôi sẽ tăng gấp đôi. Không ngờ dị năng kim loại của Christo cũng có lúc thất bại. Mà tên Trung Quốc kia còn rất trẻ, thú vị đây.”

Delice không thích Christo, nhưng gã chết, cô ta cũng không vui.

Jack cau mày nói: “Christo ngạo mạn chết thì thôi đi, không ngờ độc quả phụ cũng chết?”

Delice nghe vậy hỏi lại: “Xác định là ả đã chết?”

Jack gật gật đầu: “Tôi nghe lén cấp trên nói chuyện, con chip trên người độc quả phụ đã bị thiêu hủy, chắc chắn chết rồi.”

Jack có dị năng tâm linh, mấy người trong viện nghiên cứu cho rằng năng lực này của hắn ta là vô dụng, chỉ tương tự với thôi miên, nhưng họ không biết dị năng này có thể nghe được suy nghĩ của người khác.

Delice híp mắt, buồn bực nói: “Độc quả phụ cũng chết, đúng là khiến người ta bất ngờ.”

Cô ta không lấy làm lạ Christo bị giết, nhìn cách gã ngạo mạn như vậy, lực chiến toàn dựa vào thiên phú, sớm muộn gì cũng rớt xuống hố. Nhưng cô ta khá ngạc nhiên độc quả phụ cũng bị giết, vì cô ả kia như một con rắn độc âm u, luôn tìm cơ hội hành động, nếu tình huống không ổn, cô ả sẽ bo bo giữ mình.

Jack cũng buồn bực không thôi: “Không ngờ nhiệm vụ tưởng đơn giản mà lại chết một dị năng cấp SSS và một dị năng cấp SS. Xem ra sau này đối đầu với bọn chúng phải cẩn thận hơn.”

***

Tuy khó có thể đánh giá Lục Mậu Vinh có giá trị thế nào, nhưng suy cho cùng ông ta chỉ là một người bình thường, lần lượt bị ám sát mấy lần nên vô cùng bất an, Giang Thiếu Bạch đành phải đi theo ông bảo vệ.

Suốt vài ngày không xảy ra chuyện trên, cấp trên lại phái người khác đến hỗ trợ.

Giang Thiếu Bạch thừa dịp buổi tối đi xung quanh biệt thự kiếm ăn. Hắn đã đến nước M nhiều ngày rồi, ngày đầu tiên ăn được một ác linh, sau đó vẫn không tìm được cơ hội lấp đầy bụng.

Hắn tìm một vòng xung quanh biệt thự, cuối cùng đành thất vọng.

Giang Thiếu Bạch chuẩn bị quay vào biệt thự thì bỗng cảm nhận được nguy hiểm. Hắn theo bản năng nghiêng người qua một bên, một tia thình lình lửa xẹt qua, ngay sát người hắn. Giang Thiếu Bạch nhìn lại, vách tường đã bị chọc thủng một lỗ.

“Ồ.” Delice thấy Giang Thiếu Bạch né được đòn tấn công của cô ta, trong lòng cảm thấy mới lạ.

Giang Thiếu Bạch nhìn về phía người mới tới, một người phụ nữ tóc đỏ xuất hiện trong mắt hắn, lại là một dị năng giả, là hệ hỏa.

Delice giơ hai ngón tay, lập tức hơn mười tia lửa bắn về phía Giang Thiếu Bạch.

Hắn phát hiện mỗi tia lửa này có nhiệt độ cực cao, nếu bị đánh trúng rất có thể sẽ trực tiếp cháy thành than, người phụ nữ này rất nguy hiểm!

Hắn vội vàng dựng vòng bảo hộ, đối phương tấn công như mũi khoan, hắn có cảm giác vòng bảo hộ sẽ bị lửa ăn mòn tạo ra vết rách nhỏ.

Giang Thiếu Bạch nhận ra thực lực của Delice và Christo ngang nhau, nhưng nếu Christo chỉ dùng búa tấn công vòng bảo hộ của hắn thì Delice dùng cái mũi khoan nhọn. Nếu so sánh thì khó xử lý Delice hơn.

“WTF!” Delice kinh hô một tiếng, cô ta phát hiện hình như chân bị thứ gì đó quấn lấy.

Cảm nhận được mộc khí quen thuộc, Giang Thiếu Bạch lập tức hiểu ra Diệp Đình Vân vừa ra tay.

“Đi!” Hắn ném một lá bùa hàn băng ra.

Delice bị lá bùa Giang Thiếu Bạch ném tới đóng băng trong chớp mắt, nhưng hiệu quả của lá bùa hàn băng nhanh chóng bị cô ta dùng lửa triệt tiêu.

Hắn thấy đòn tấn công có hiệu quả, lúc này dây leo đang quấn lấy Delice biến ra gai nhọn đâm vào người cô ta. Cả người Delice phát ra ngọn lửa hừng hực, dây leo bốc cháy, thình lình sương mù từ đâu kéo tới dày đặc.

“A!” Delice bỗng kêu thảm một tiếng.

Giang Thiếu Bạch có cảm giác hai mắt bị che đi, sương khói mù mịt, sau khi sương mù tan đi thì không còn thấy bóng dáng Delice đâu nữa.

Diệp Đình Vân nhẹ nhàng nhảy xuống cạnh Giang Thiếu Bạch, cậu lên tiếng: “Vừa nãy có thêm một dị năng giả tới, cứu người phụ nữ tóc đỏ đi rồi.”

“Bọn nước M còn chưa từ bỏ ý định sao?”

Diệp Đình Vân lắc lắc đầu: “Tôi nghe nói bên đó đã từ bỏ rồi, có lẽ hai người này tự chủ động đến.” Nếu mục tiêu của chúng là Lục Mậu Vinh thì đã trực tiếp đi tìm ông ta mà không phải ở đây dây dưa với Giang Thiếu Bạch.

Dị năng giả nước M rất kiêu ngạo, Christo lại chết dưới tay Giang Thiếu Bạch, có lẽ mấy người bạn của gã không phục nên muốn đến thử sức với Giang Thiếu Bạch.

Hắn đảo mắt nói: “Dị năng giả, đúng là rất thần kỳ.”

Diệp Đình Vân gật đầu tán thành.

Giang Thiếu Bạch tò mò hỏi tiếp: “Trong nước chúng ta có người như vậy không?”

Cậu lắc đầu: “Tôi không biết, nhưng chắc là có.”

***

Giang Thiếu Bạch và Diệp Đình Vân quay về phòng, Tần Sở Long nhìn thấy hắn lập tức nói: “Giang thiếu, vừa nãy bên vách tường phía đông có dị năng lạ dao động, camera giám sát bị ai đó phá hỏng rồi.”

Giang Thiếu Bạch nghe thế thầm nghĩ khoa học kỹ thuật ngày nay phát triển thật hiện đại, năng lượng dao động một chút là phát hiện ra ngay.

“Vừa rồi có hai dị năng giả đến, nhưng chúng chạy rồi.” Giang Thiếu Bạch đáp.

Tần Sở Long lập tức cảnh giác: “Hai dị năng giả nào?”

Hắn suy nghĩ rồi nói: “Một người phụ nữ giỏi dùng lửa, còn người kia vừa xuất hiện là sương mù dày đặc.”

Tần Sở Long ngạc nhiên nói: “Người dùng lửa là Delice, còn người điều khiển sương mù là Gucci.”

Giang Thiếu Bạch nhìn y hỏi: “Anh biết họ à?”

Tần Sở Long gật đầu đáp: “Delice giỏi dùng lửa, cô ta có thể ngưng tụ lửa thành tia, nháy mắt xuyên thấu cơ thể người. Cô ta có ngoại hình xinh đẹp nhưng lòng dạ vô cùng độc ác, là một nhân vật nguy hiểm cấp SSS. Còn Gucci, hắn có thể phóng sương mù, trong màn sương mù thì hắn nắm quyền chủ động, nguy hiểm cấp SS.”

Giang Thiếu Bạch hơi tò mò: “Cấp SSS là sao?”

“Nhân vật cấp SSS vô cùng nguy hiểm, cứ mặc kệ chúng làm càn thì sẽ gây ra tai họa ngầm cho xã hội.”

“Nói vậy nhân vật SSS không nhiều lắm?”

Tần Sở Long gật đầu: “Đúng vậy, toàn bộ nước M không quá tám người cấp SSS, người điều khiển kim loại lần trước cũng là SSS.” Christo đã chết dưới tay Giang Thiếu Bạch, vậy nước M đã mất một nhân vật cấp SSS.

“Anh nhìn xem tôi thuộc cấp nào?”

Tần Sở Long cười nào: “Ít nhất cậu cũng là nhân vật nguy hiểm cấp SSS.”

Giang Thiếu Bạch liếc mắt, thầm nghĩ hắn thế mà chỉ có 3S, cùng cấp với tên kim loại đã ngủm kia, với thực lực của hắn thì phải 4S mới đúng.

***

Hiệp Hội Dị Năng Giả.

Delice đang nằm trên giường, từng tia sáng trắng phóng ra từ đầu ngón tay một cô gái tóc trắng, tất cả đi vào hai chân Delice.

Miệng vết thương trên hai chân Delice nhanh chóng khép lại.

Anna cau mày, nhìn Delice nói: “Không phải boss không cho hành động sao? Sao cô còn đi?”

Delice khẽ hừ một tiếng: “Tôi muốn xem kẻ giết chết Christo là người như thế nào.”

“Có thu hoạch gì không?”

Cô ta híp mắt đáp: “Tin tức cấp trên điều tra sai rồi, gã kia chắc chắn không chỉ là dị năng giả, gã còn sử dụng đạo cụ kỳ quái tấn công tôi, còn có thể ngưng tụ vòng bảo hộ như trứng gà. Còn nữa, ngoại trừ gã còn có một tên dị năng hệ mộc, chính là dị năng giả hệ mộc, rất nguy hiểm.”

Anna cau mày: “Bọn Trung phái dị năng giả hệ mộc đến?”

Delice gật gật đầu: “Chắc chắn là dị năng giả hệ mộc.”

Anna bất mãn nói: “Người của Cơ Quan Tình Báo quá vô dụng, chuyện gì cũng không làm rõ, hy sinh Christo và độc quả phụ vô ích.”

Delice cũng bất mãn nói: “Bọn chúng toàn là lũ ăn hại.”

***

Bên này, Giang Thiếu Bạch tiếp tục đi theo Lục Mậu Vinh hai ngày. Tài chính Lục thị bắt đầu chuyển đi quy mô lớn, mấy ngày tiếp theo không có chuyện gì xảy ra.

Buổi tối, Giang Thiếu Bạch và Lục Mậu Vinh về đến Lục gia, phát hiện bầu không khí không thích hợp. Hắn đến gần Diệp Đình Vân hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

“Hôm nay chú Lục Thế Huy gặp tai nạn xe, không có vấn đề gì lớn nhưng vẫn mời bác sĩ đến khám.”

Diệp Đình Vân thầm nghĩ hai dị năng giả nước M đều chết vì nhiệm vụ ở nhà họ Lục, có lẽ bên kia không chịu nổi mất mặt nên thỉnh thoảng ra tay làm chút hành động nhỏ, dù sao bồi dưỡng dị năng giả không dễ.

Giang Thiếu Bạch: “…” Bọn chúng nghĩ Lục Mậu Vinh không tiện ra tay nên dời mục tiêu?

Lục Anh từ trên lầu đi xuống, chạy đến gần Giang Thiếu Bạch nói: “Anh Giang, anh còn bùa bình an không?”

Hắn hơi bất ngờ: “Đã bán cho em hai mươi lá rồi mà?”

Lục Anh gật đầu: “Đúng vậy, nhưng xài hết rồi.”

Lần trước Lục Anh mua bùa bình an xong đã đưa cho người nhà, vài nhân vật quan trọng trong nhà họ Lục đều mang một lá bùa trong người. Kỳ thật họ không tin lắm, một tờ giấy nho nhỏ thì có tác dụng gì lớn chứ.

Tuy Lục Anh nói lá bùa đã bảo vệ cô bé tránh thoát khỏi ma trảo của nữ quỷ, nhưng Lục Anh còn nhỏ, mọi người chỉ nghĩ cô bé sợ đến hoa mắt.

Lần này Lục Thế Huy gặp tai nạn, chiếc xe bị đụng đến biến dạng, vì Lục Thế Huy có mang bùa bình an trên người nên không xảy ra vấn đề gì lớn. Lúc này từ trên xuống dưới Lục gia mới thừa nhận uy lực của bùa bình an, sôi nổi muốn có thêm nhiều bùa để dành, lo trước khỏi họa.

Giang Thiếu Bạch chớp mắt, thầm nghĩ hai mươi lá mà nhanh vậy đã dùng hết rồi, một triệu dollar một lá bùa thì hắn kiếm lời nhiều rồi, nếu cô bé muốn mua thì hắn bán thôi.

Cuối cùng Lục Anh mua ba mươi lá bùa bình an với giá ba mươi triệu dollar.

“Đứa nhỏ này đúng là phá của! Nếu nhà chúng ta mà có đứa con phá của như vậy, tôi nhất định đá ra khỏi nhà.” Giang Thiếu Bạch càm ràm.

Diệp Đình Vân: “…”

Có lẽ nước M thấy chèn ép cũng vô dụng nên cuối cùng đã từ bỏ. Lục thị dời tổng công ty về nước vô cùng thuận lợi.

Hết chương 182