Gia Sư, Em Yêu Chị

Chương 3: Ai hơn ai?




*Cạch* Cánh cửa phòng anh ở ra, đập vào mắt cô là căn phòng quá sức đẹp đẽ, sang trọng. Cái tivi màn hình lớn, chiếp laptop apple màu xám, cái bàn làm việc bằng gỗ mun đen huyền pha chút màu tìm quí phái, cái giường gấp 5 lần cái giường cũ của cô, cái kệ sách to, một nửa là chứa chi chít sách kinh tế, chính trị, khoa học và văn học. Nửa còn lại là những chai rượu có từ rất lâu đời. Cái cửa sổ có 2 chậu cây hoa oải hương tím. Trong phòng giường như không có dấu vết của hạt bụi hay sự xuất hiện của con ruồi, muỗi, kiến. Cô khá ngạc nhên khi căn phòng của tên hách dịch, sát gái mà lại ngăn nắp như vậy, đã thế toàn sài đồ hàng hiệu.

- Ngậm mồm lại đi không rớt hàm răng đấy - anh cười đểu nhìn cô

- Kệ tôi, bây giờ chúng ta bắt đầu học được chưa? - cô liếc anh, xấu hổ và bực mình nói

- Anh muốn làm gì thì làm, tôi thông minh đến mức không cần có người kèm tôi - lại cái giọng hống hách, anh nhếch mỏ lên nhìn cô, cô ghét nhất loại người như vậy

- Cậu dám chắc cậu thông minh bằng tôi? - cô nói bằng giọng lạnh lùng, buốt tim người nghe.

- Rồi sao? Xin lỗi chứ tôi thông minh nhất trường đấy, còn về sức khỏe khỏi phải lo luôn, tôi vẫn không hiểu tôi khỏe mạnh, thông minh mà mẹ vẫn thuê gia sư, vệ sĩ về làm gì nhỉ? - Anh vừa nới vừa liếc cô

- Vì có người tài giỏi hơn anh! 

- Ai?? - anh ngạc nhiên khi nghe cô nói

- Tôi! - cô dõng dạc tuyên bố

- Anh coi thường tôi ư? - anh tức giận

- Phải! tôi cực kì khinh bỉ loại người như cậu chủ - cô cười, nụ cười lạnh lẽo đến buốt lưng.

- Hừ! Anh được lắm, nếu vậy anh có dám đọ sức thông minh với tôi?? - Bảo nói giọng khinh thường

- Tôi dám chắc 100% cậu chủ sẽ thua tôi về mặt sức khỏe cũng như trí thông minh. Tôi cũng tự tin để tuyên bố rằng tôi, Nguyễn Lê Minh Thiên này sẽ không bao giờ thua cậu!

Anh bị cô nói làm tức đến sôi máu, kế hoạch của anh là làm hạ bệ cô vì lời nói của anh khá cay độc, nhưng không ngờ rằng cô lại là người hạ bệ anh vì cô khá bướng và có khả năng trở thành luật sư tương lai.

Anh gọi ông quản gia lên và nhờ ông ra đề. Cuộc thi thứ nhất về trí tuệ và người ra đề không ai khác ngoài quản gia. 1 tiếng 30 phút trôi qua, anh và cô cùng nộp bài. Cô đươc 100 điểm tròn còn chỉ chỉ 98, anh tức đến lộn ruột nhưng còn phần thi cuối, chắc chắn anh phải thắng. Anh cười khẩy và nghĩ thầm " tướng tá ẻo lả thế kia thì đánh đấ gì được, hôm nay bổn thiếu gia sẽ cho gia sư đây thấy thế nào là Dương Gia Bảo này ".Phần thi thứ hai là đấu võ, anh và cô cùng thủ thế. Cô tung ra 3 chiêu đầu để thám thính đối thủ rồi cười nhạt " Đánh thế này biết vậy cho 1 chiêu K.O từ đầu rồi" Không nghĩ nhiều, cô tung cước vào bụng anh thật mạnh để kết thúc  nhưng đâu ngờ anh giỏi nhất về thủ và khóa chiêu. Anh né được chiêu của cô một cách dễ dàng làm cô hơi ngạc nhiên vì rất ít người né được cước của cô. Anh cười khẩy:

- Chà, tướng vậy mà đánh cũng ngon nhỉ, nhưng tôi đây chuyên về thủ cơ, để xem 1 bên thủ và 1 bên tấn công bên nào thắng nhé.

- Gihi, nóng máu rồi - Cô cười đầy mãn nguyện, đây là lần đầu có người nói thách cô như vậy ( trước giờ em ấy toàn đánh người đến bầm dập thôi =)) )

Cứ thế người đánh người thủ. Sau gần 1 tiếng cả 2 đã thấm mệt cơ mà anh là con trai, sức bền hơn cô, thấy cô đã gần đến giới hạn, anh lên gối vào người cô.

//Tg: thứ con trai đánh co gái >"""