Giang Sơn Có Nàng

Chương 13: ❄ Sợ hãi




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
Thái phu nhân Ngụy thị xuất thân thấp kém, là vợ cả của Hàn Kính, Hàn Kính một đường từ tiểu tướng canh giữ biên cương thành người đứng đầu trong triều. Thân thế của ông ta nước lên thì thuyền lên, làm việc ngày càng quyết đoán. Nhưng xuất thân vẫn là tâm bệnh của bà, thưở còn thấp kém, Hàn Mặc cưới Dương thị, lúc đó Dương thị xuất thân dòng dõi cao, bà sợ không nắm giữ được, vậy nên có làm chút chuyện, bắt trượng phu và nhi tử nghe theo lời bà, ép Dương thị phải thần phục bà, luôn bị bà gây khó dễ.
Ai ngờ chưa kịp giở thủ đoạn, Dương thị gặp chiêu nào phá chiêu đó, dần củng cố địa vị trong phủ. Ngoài mặt Dương thị vẫn tôn kính vị bà mẫu này, nhưng làm việc lại chiếm hết chỗ tốt, mặc dù nhìn thì hòa khí, nhưng ngoài mềm trong cứng, rất khó đối phó.
Mà nay Dương thị coi trọng Lệnh Dung, Ngụy thị không làm gì được, chỉ có thể coi như không thấy.
Đường Giải Ưu lại rối rắm, bức bối ngồi trong phòng, suýt nữa xé rách chiếc khăn trong tay.
Thân thế của nàng ta cũng rất đáng thương.
Đối với Hàn Kính, xuất thân không quan trọng, mặc dù địa vị cao, nhưng ông chỉ có Ngụy thị, không hề có cơ thiếp. Hai người có hai nam một nữ, ngoại trừ Hàn Mặc và Hàn Nghiên đang phụng dưỡng hai người, còn có một nữ nhi tên Hàn Dung.
Khi Ngụy thị mang thai Hàn Dung, con đường làm quan của Hàn Kính mờ mịt, phía trước vô vọng. Ai ngờ vào ngày Hàn Dung được sinh ra, triều đình ban chiếu, điều ông vào kinh làm quan, còn được thăng hai cấp. Phu thê vô cùng vui mừng, cảm thấy Hàn Dung là phúc tinh, huống hồ bà là con út, liền vô cùng cưng chiều yêu thương.
Đáng tiếc Hàn Dung bạc mệnh, khi Đường Giải Ưu lên bảy, bà mắc bệnh qua đời.
Ngụy thị thương tiếc ngoại tôn nữ số khổ, mang Đường Giải Ưu về nuôi nấng bên người, toàn bộ nỗi nhớ thương nữ nhi đều trao hết cho nàng ta, còn cưng chiều hơn cả Hàn Dao, vô cùng dung túng.
Đường Giải Ưu thông minh lanh lợi, cầm kì thi họa đủ cả, đặc biệt là rất giỏi viết thư pháp. Năm mười bốn tuổi, nàng ta đã mô phỏng được ba phần nét chữ của Hàn Kính. Nàng ta thích Hàn Chập từ nhỏ, vì muốn được hắn chú ý, nàng ta luyện tập vất vả, ngay cả Hàn Kính cũng khen, bởi vậy nàng ta cao ngạo nghĩ rằng không ai có thể bằng mình, làm nũng cầu xin trước mặt Ngụy thị, muốn được ở bên biểu ca.
Ngụy thị đã lớn tuổi, có thêm Đường Giải Ưu lại càng vui vẻ, cực kỳ thương yêu sủng ái nàng ta, cũng không muốn gả nàng ta sang nhà khác chịu oan ức, liền đáp ứng.
Ai ngờ Dương thị đứng giữa cản trở, Đường Giải Ưu mong ngóng suốt hai năm cũng không được Hàn Chập đồng ý.
Lúc trước Hàn Chập chưa lập gia đình, nàng ta còn có thể an ủi mình là Hàn Chập chưa quan tâm tới việc thành hôn, bản thân vẫn còn nhiều hy vọng. Nhưng tình thế đột nhiên chuyển biến, Hàn Chập đồng ý cưới nữ nhi Phó gia.
Nghe nói đêm tân hôn Hàn Chập chung giường với nữ nhi Phó gia, Đường Giải Ưu còn khóc thầm hồi lâu.
Hiện giờ Dương thị lại coi trọng nữ nhi Phó gia, Hàn Chập tiếp tục ngủ cùng, không hề có ý làm lơ vắng vẻ. Nếu cứ trơ mắt nhìn, không chừng nữ nhi Phó gia sẽ lấy sắc mê hoặc, khiến Hàn Chập động tâm, Đường Giải Ưu càng nghĩ càng lo lắng, đứng ngồi không yên.
Trưa hôm đó, nàng ta dò hỏi, biết Hàn Chập vẫn chưa xuất môn, liền giả bộ tản bộ, một mình tới Ngân Quang viện.
. . .
Trong viện, Lệnh Dung mang theo Sơn Trà và Hồng Lăng, đang cho thỏ ăn.
Đây chính là con thỏ nàng nuôi ở Tiêu viên trước kia, lỗ tai của nó rất đẹp, nàng gọi nó là Nhĩ Đóa [1]. Lúc trước thành hôn không tiện mang đi, Nhĩ Đóa lại có linh tính, cảm giác không thấy chủ nhân, thường xuyên nằm trong lồng, không chịu động đậy, Phó Ích sợ nó ốm, liền tiện thể mang nó vào kinh.
[1] Nhĩ Đóa: Nhĩ (tai), Đóa (hoa) -> tai đẹp
Nhĩ Đóa nhìn thấy Lệnh Dung, quả nhiên là phấn chấn hơn rất nhiều.
Lệnh Dung sợ tính tình Hàn Chập không tốt, không dám để cạnh mình, đành mang nó sang phòng khác, nhờ Khương cô cô chăm sóc hộ. Sau đó nàng dò xét ý tứ Hàn Chập, thấy hắn không phản đối, mới dám mang vào Ngân Quang viện, lúc rảnh rỗi, nàng lại mang nó đến sương phòng chơi đùa.
Nghe tin Đường Giải Ưu tới đây, Lệnh Dung tạm thời ra ngoài, sợ Nhĩ Đóa không được canh giữ sẽ chạy loạn nên ôm nó vào lòng.
Đường Giải Ưu đứng trong sân, đánh giá phòng ốc, thấy Lệnh Dung thì cười nói: "Biểu tẩu đến, trong này mới có cảm giác khói lửa nhân gian. Bình thường ở đây không có động tĩnh gì, hiện giờ có thiếu phu nhân, náo nhiệt hơn rất nhiều." Dứt lời, liền nhìn Nhĩ Đóa trong lòng nàng, xoay người lại gần, "Đây là thỏ biểu tẩu nuôi? Lông trắng quá."
Tay vừa chạm tới mũi Nhĩ Đóa, nó đang ở trong lòng Lệnh Dung, rụt đầu về sau, há miệng muốn cắn ngón tay kia.
Đường Giải Ưu không ngờ thỏ cũng sẽ cắn người, bất ngờ hét lên, vội rụt tay về sau.
Lệnh Dung cũng bất ngờ, ôm chặt thỏ con, vội vàng hỏi thăm, "Biểu muội có sao không?"
"May mà tránh kịp, không sao, không sao."
Lệnh Dung áy náy, "Nó nhát gan, mới vào phủ nên không quen, đi đâu cũng sợ hãi đề phòng nên mới phản ứng như vậy. Bên ngoài rất lạnh, biểu muội mau vào trong uống trà." Nói xong liền mời nàng ta vào trong, bảo Hồng Lăng tới đây pha trà.
Nàng mới vào phủ không lâu, chỉ biết Đường Giải Ưu là nữ nhi của cô cô Hàn Chập, lão thái gia và thái phu nhân vô cùng yêu thương, nuông chiều sủng ái nàng ta. Lần trước tới Khánh Viễn Đường, hai người đã trò chuyện mấy câu, thậm chí so với thân muội muội - Hàn Dao, vị biểu muội này còn nhiệt tình hơn vài phần, mặc dù nàng ta lớn hơn Lệnh Dung hai tuổi, nhưng gọi 'biểu tẩu' vô cùng thân mật, luôn hỏi han, quan tâm săn sóc nàng.
Tuy nhiên, Dương thị là thật lòng quan tâm chiếu cố, còn toàn bộ nhiệt tình của Đường Giải Ưu chỉ là lời nói bên miệng, đương nhiên Lệnh Dung hiểu rõ sự khác biệt.
Hồng Lăng bưng điểm tâm và mứt hoa quả tới, Lệnh Dung đưa Nhĩ Đóa cho Hồng Lăng, đẩy điểm tâm tới trước mặt Đường Giải Ưu, "Sáng nay phu nhân mới đưa tới, còn ngon hơn cả đồ ăn bên ngoài, biểu muội nếm thử đi."
Điểm tâm mê người, nàng ta cắn một miếng nhỏ, hương vị ngọt ngào, lập tức tan ra trong miệng, vô cùng ngon lành.
Đường Giải Ưu ăn hai miếng, khen không dứt miệng.
Hai người ngồi một lát, Đường Giải Ưu mới nói: "Nghe nói hôm trước biểu tẩu nấu món cá sốt ngũ vị hương cho cữu mẫu, ăn rất ngon, ngoại tổ mẫu nghe được mỹ danh của biểu tẩu, cũng muốn tới đây. Nhưng hai hôm nay trời lạnh, ngoại tổ mẫu ngại ra ngoài, ở trong phòng buồn chán, cũng không thèm dùng bữa. Vậy nên muội mới tới đây, muốn chứng thực danh xưng 'cao thủ' của biểu tẩu, đặc biệt tới thỉnh giáo. Nếu có đường đột, mong biểu tẩu chớ trách."
"Sao lại nói vậy? Thái phu nhân khó chịu, chúng ta là vãn bối, phải quan tâm chăm sóc."
"Vậy biểu tẩu có làm được không?"
Lệnh Dung hỏi khẩu vị ngày thường của thái phu nhân xong, có chủ ý, "Thái phu nhân thích ăn măng tây ,vậy thì làm món măng tây xào nấm hải sản [2] đi, ăn rất ngon, cũng thanh đạm. Mặc dù mùa này không có măng tây tươi, nhưng nấu măng khô cũng được, hương vị không khác lắm."
Đường Giải Ưu đồng ý, nói trong phòng bếp lớn có măng tây khô, vừa lúc mang tới dùng.
Đã là lòng thành của vãn bối, nếu các nàng tự mình tới phòng bếp làm, thái phu nhân sẽ vui mừng, chắc chắn sẽ ăn nhiều hơn.
Lệnh Dung nghe xong lời này, cuối cùng cũng hiểu tính toán của nàng ta.
Đường Giải Ưu là tôn nữ thái phu nhân yêu thích, thái phu nhân lại có thái độ thờ ơ với nàng, lúc này bà bảo Đường Giải Ưu tới đây, đương nhiên là thử thách nàng. Nàng đã xuống bếp nấu món cá sốt cho Dương thị, nếu không làm gì cho thái phu nhân, sẽ bị chụp mũ bất hiếu, vậy thì rất phiền toái.
Chuyện đã phải làm, có trốn cũng vô dụng, chỉ có thể gặp chiêu phá chiêu.
Lệnh Dung liền đồng ý.
Đường Giải Ưu thấy nàng đồng ý, vô cùng vui mừng, dẫn Lệnh Dung rời khỏi Ngân Quang viện, cùng nhau đi tới phòng bếp.
. . .
Thái phu nhân Ngụy thị tin Phật, thời còn trẻ đã làm nhiều chuyện không phải, đến khi về già thì một lòng hướng Phật.
Trong Khánh Viễn Đường có xây một gian phật đường nhỏ, ngày nào Ngụy thị cũng dâng hương quỳ lạy, cứ hai, ba tháng lại trai giới [3] một lần. Khi trai giới chỉ được ăn thanh đạm, ngày thường phòng bếp lớn hay làm đồ ăn mặn, bà liền xây một phòng bếp nhỏ gần Khánh Viễn Đường, ngoại trừ những lúc trai giới, thỉnh thoảng cũng hay làm điểm tâm nhẹ, một năm bốn mùa thường xuyên đốt lửa làm nóng lò.
[3] Trai giới: Ăn chay và theo đúng những quy tắc của việc cúng lễ
Lệnh Dung theo sau Đường Giải Ưu, chỉ thấy bốn gian phòng bên dưới tán cây tùng, hai gian bên ngoài làm nhà kho, hai gian ở giữa thoáng mát, bên trong có dụng cụ nấu nướng: gian bên trái được sắp xếp gọn gàng, không hề có thức ăn mặn; gian bên phải gồm thịt cá đông lạnh, tất cả dụng cụ làm bếp được sắp xếp chỉnh tề, vô cùng sạch sẽ.
Đường Giải Ưu tự mình tới phòng bếp lớn lấy nấm hải sản và măng tây, bảo Lệnh Dung làm món thịt băm thái phu nhân thích ăn trước.
Lệnh Dung nhìn hai gian phòng bếp, một gian chỉ dùng khi bái Phật, còn một gian để nấu thức ăn mặn.
Nàng đi vào tìm thớt gỗ, bảo Hồng Lăng vo gạo, nàng băm thịt. Nàng nhìn xung quanh, thấy gia vị được sắp xếp gọn gàng, vô cùng đầy đủ.
Nàng cảm thấy Đường Giải Ưu hơi lạ, vậy nên ngừng lại, tạm thời chưa đụng tới gì, chỉ nhìn Hồng Lăng bên cạnh đang chặt thịt. Rõ ràng nàng ta chỉ lớn hơn nàng hai tuổi, hai cánh tay lại rất có lực, tay vung xuống, thịt được chặt làm đôi, không hề thua kém đầu bếp.
Nàng đang tán thưởng, cảm giác có gì đó không đúng, quay đầu nhìn, chỉ thấy ngoài cửa có thêm một bóng người.
Hàn Chập?
Lệnh Dung bảo Hồng Lăng dừng tay, chậm rãi đi tới cửa, cung kính nói: "Phu quân, sao chàng lại tới đây?"
"Đi thỉnh an thái phu nhân." Hàn Chập lạnh giọng nói, ánh mắt đánh giá nàng, hình như hơi giận.
Lệnh Dung ngờ vực.
Phòng bếp này cách Khánh Viễn Đường và Tĩnh Nghi viện không xa, hắn tới đây, chắc là tiện thể qua xem Tĩnh Nghị viện.
Nhưng hắn nhìn nàng chằm chằm như vậy là có ý gì?
Đang khó hiểu, liền thấy Đường Giải Ưu vội vàng đi tới, mùa đông khắc nghiệt, nàng ta vừa đi vừa thở ra khói, hai má ửng đỏ.
"Nguyên liệu tới rồi đây. Ôi, biểu ca..." Nàng ta bỗng nhiên hét lên, thấy bóng dáng Hàn Chập, nàng ta hoảng sợ nhìn sang Lệnh Dung, "Biểu tẩu, muội bảo tẩu chờ ở gian bếp của ngoại tổ mẫu cơ mà, sao biểu tẩu lại vào gian này? Mau đi ra, đây là gian bếp của biểu ca, người ngoài không được vào. Tự tiện đi vào, phải phạt nặng." Vẻ mặt quan tâm lo lắng, giống như Lệnh Dung phạm vào tội lớn khó có thể tha thứ.
Đây là gian bếp của Hàn Chập?
Lệnh Dung chưa kịp kinh ngạc, thấy khuôn mặt tối sầm của Hàn Chập và dáng vẻ lo lắng của Đường Giải Ưu, thoáng chốc đã hiểu ra.
_________
[2] Hình ảnh măng tây xào nấm hải sản:

   
Video hướng dẫn cách làm món măng tây xào nấm hải sản

https://www.youtube.com/watch?v=3lpCRm4qab0