Giao Tiên Đại Nhân Của Tôi

Chương 19




Thật là kỳ quái, giọng vừa rồi vẫn còn rất dễ nghe, thế nào chớp mắt đã có chút tức giận.

Tôi khiến anh ấy tức giận?

Tôi lại nhắm mắt mờ mịt lắc đầu, không nhớ rõ cơn giận này của anh ấy từ đâu ra, tôi đã sắp chết, anh ấy không thể vui vẻ nói lời tạm biệt với tôi sao?

Thấy bộ dáng mờ mịt của tôi, Giao lập tức càng giận hơn, ánh mắt anh ấy lộ vẻ muốn đánh người. Nhưng tay còn chưa đưa lên đã thấy anh ấy thở đốc, giống như đang cực kì kìm chế cơn giận, cuối cùng anh ấy thật sự không nhịn được, cúi đầu hung bạo hôn vào môi tôi!

Tôi sững sờ, sau đó trong lòng rất vui vẻ, đã sớm biết anh ấy không phải là người thường nhưng không ngờ anh ấy ngay cả quỷ cũng dám thân mật!

Tôi cũng nghênh đón nụ hôn nồng nhiệt của anh ấy!

Chỉ là một giây sau tôi liền hối hận, một nụ hôn lãng mạn trong tưởng tượng không đến, mà đến lại là một trận cuồng bạo cắn xé.

Đầu lưỡi tôi vốn đã bị tôi cắn nát lần nữa bị Giao cắn, đau đến mức tôi muốn chửi thề.

Tôi kêu lên một tiếng, đau đớn đẩy anh ấy ra.

Thế nhưng ở trước mặt Giao tôi liền yếu ớt như con sâu cái kiến, mặc kệ tôi dùng sức thế nào anh ấy đều chăm chú kéo tôi, dùng miệng cắn xé tôi.

Trong chớp mắt cả miệng tôi và Giao đều tinh hồng, mùi máu tươi lan tràn toàn bộ yết hầu, đều là máu của tôi.

Có điều, tôi là quỷ, tại sao lại còn có máu?

Mà cảm giác dòng máu ấm áp này, cảm giác đau quá chân thực này… chẳng lẽ tôi chưa chết?

Tôi bỗng nhiên mở mắt ra lần nữa, mơ hồ gọi một tiếng Giao.

Giao đã mất đi lý trí, nghe thấy tôi gọi nhưng anh ấy cũng không để ý tới, vẫn điên cuồng cắn xé miệng tôi, đem tất cả nuốt hết. Đây là anh ấy đang trả thù tôi!

Tôi đột nhiên kịp nhớ ra, rốt cuộc biết tại sao Giao tức giận.

Anh ấy nói tôi không được mở cửa cho bất kỳ kẻ nào, tôi lại bởi vì cứu con sóc con cho nên trúng kế, khiến mẹ chồng cùng Giang Hải vào được bên trong.

Nhưng chuyện này có thể trách tôi được sao?

Anh ấy đúng là bắt tôi hứa không mở cửa cho bất cứ người nào, nhưng không nói ngay cả động vật cũng không được mở?

Nghĩ đến cái này tôi lập tức thấy ấm ức, liều mạng giãy giụa trong ngực anh ấy, giãy giụa không được tôi liền lấy răng cắn ngược trở lại.

Vẫn thật sự không ngờ được, sau khi tôi từ cõi chết trở về chuyện đầu tiên làm lại chính là cùng Giao làm việc chó cắn chó này.

Sau khi bị tôi cắn đau Giao mới khôi phục một tia lý trí, ánh mắt tức giận dần dần tập trung, cuối cùng rơi trên người tôi.

“Em dám cắn anh?” Giọng Giao lần nữa khôi phục sự lạnh lùng, cúi đầu nhìn tôi.

Tôi lập tức sợ hãi đến run rẩy: “Không dóm, không dóm!”

Mẹ kiếp, đầu lưỡi bị cắn quá đau khiến tôi nói không được bình thường.

Cũng may Giao có thể hiểu lời tôi nói, gương mặt đẹp trai đến mức ông trời thật không công bằng đột nhiên mỉm cười: “Người miệng nói không dóm nhưng thân thể lại rất thành thật!”

Nói rồi anh ấy đưa nói tay đẹp đẽ lên miệng mình lau một chút, lau đi vết máu, sau đó đưa về phía miệng tôi.

“Ăn hết nó.” Giao nói.

“Sao?” Tôi ngây ngẩn cả người, anh ấy bảo tôi…

Ăn máu của anh ấy?

Không phải vừa rồi anh ấy còn đang cười nhạo tôi sao, còn cố nhại lại giọng khó nghe của tôi.

Tôi lập tức không vui vẻ, nghẹo đầu, cố ý nói: “Không ăn, chuyện lần này là bởi vì…”

Tôi còn chưa kịp nói hết lời thì Giao lại lần nữa cúi đầu, đôi môi anh ấy chắn ở miệng tôi.

Tôi sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy. Lúc đối diện với mẹ chồng, thấy sắp chết cũng không sờn, vậy mà trước mặt Giao tôi lại trở nên rất sợ, cầu anh ấy đừng cắn tôi…

Mẹ nó, quá đau.

May lần này Giao hạ miệng lưu tình, sau khi môi anh ấy chạm vào môi tôi, đầu lưỡi tinh tế cậy mở môi tôi ra, lưỡi đem theo máu cưỡng ép nhét vào trong miệng tôi.

Tanh tanh ngọt ngào.

Mắt tôi mở trừng nhìn anh ấy, trong lòng thầm mắng anh ấy bá đạo nhưng thế nào cũng không nỡ đẩy anh ấy ra.

- --

Sant: Chỗ ở của Sant chưa ổn định, 2 hôm tới không có chương mới nha các bạn:(.