Giường Trên Ngày Nào Cũng Bị Giường Dưới Chọc Tức Hộc Máu

Chương 18




Vương Tiểu Thiên cho con gái mình mặc bộ đồ sơ sinh, đến cái giáp vải rách cấp 5 cũng không cho nàng, vì thế mọi người vừa nhìn thấy bộ đồ màu trắng trên người nàng là biết đây là acc mới.

Một acc mới cấp 0 xuất hiện ở chủ thành là chuyện rất hiếm thấy, bình thường đến người chơi mới sinh ra ở Minh giới cũng phải qua cấp 15 mới có thể đến Quỷ đô, người đến từ giới khác ít cũng phải trên cấp 30, còn thiếu nữ ngực to xinh đẹp này lại xuất hiện ở đây, chứng tỏ người này phải ngồi xe tham quan suốt mười mấy phút mới đến được.

Cái thứ kia có người ngồi thật à? Người có mặt đều thấy tò mò, còn Vương Tiểu Thiên bị họ nhìn chằm chằm mãi thì hơi ngại, đang định nói gì đó thì một cái quạt lấp lánh bay đến.

“Oa!” Trên đầu Vương Tiểu Thiên cắm một cái quạt, hai chân duỗi thẳng, lại chết.

Người đẹp áo trắng kia lạnh lùng hừ một cái: “Đồ đệ thối chui từ đâu ra vậy, chướng mắt.”

“…” Vương Tiểu Thiên nằm dưới đất chết không nhắm mắt.

“Ê, Diệt Tuyệt, đánh chó phải ngó mặt chủ chứ, đang ngay trước mặt tôi mà dám giết người, trong mắt cô có tôi không vậy?” Tiêu Ngọc Hoành vác lưỡi hái ngồi xổm trên nóc nhà nói, tuy chẳng hiểu sao tự nhiên lại mọc ra một đồ đệ, nhưng nếu trên đầu đối phương đã đội tên hắn, hắn cũng không thể ngồi yên mặc kệ.

Đánh chó? Vương Tiểu Thiên đã chết trợn ngược mắt lên liếc sang.

“Làm sao? Không phục à?” Người chơi ID Tử Hà khiêu khích nhìn nam nhân tuấn mỹ trên nóc nhà, má đỏ hồng: “Đến thịt tôi đi!”

Tiêu Ngọc Hoành sau màn hình thấp giọng cười, con mẹ này đúng là…

Bóng người đang ngồi xổm trên nóc nhà nháng lên, mang một luồng khói đen đánh thẳng về phía cô gái áo trắng, cô gái áo trắng đứng giữa một đống xác chết, giơ quạt định chống lại thôi, mắt thấy đối phương sắp tiếp cận, một nam tử mặc đồ đen bó sát bỗng lặng lẽ xuất hiện ngay trước mặt cô gái, đồng thời vung cánh tay, mấy cái phi tiêu bay thẳng về phía bóng đen.

Bóng đen cũng chẳng lùi, cơ thể thanh mảnh lẹ làng xoay trên không tránh thoát phi tiêu, sau đó bất ngờ nhặt cái xác còn đang xem kịch dưới đất lên, hóa thành khói đen biến mất không còn tăm hơi ngay trước sự sững sờ của mọi người.

“Thần bí, trông em gái anh cho tốt.”

Trên không trung vọng lại tiếng nói trầm thấp và thẳng thắn, người đàn ông đầu đội ID “Thích khách thần bí” lạnh tanh giơ tay cản sự truy sát của em gái mình lại.

“Được rồi, người ta đi rồi.” Người mặc đồ thích khách nói với cô gái yểu điệu, sau đó hỏi cô: “Sao tự nhiên lại rút khỏi môn phái? Bạn bè cũng xóa luôn, hại anh không tìm được em.”

“Chính vì không để anh tìm được nên em mới xóa.” Tử Hà nói, vẫn nhìn chằm chằm theo hướng Tiêu Ngọc Hoành bỏ đi, tiện đà nghi ngờ hỏi người đàn ông bên cạnh, “Người mới kia là ai thế? Sinh tử không phải không bao giờ nhận đồ đệ sao?”

Người chơi Thất giới server 22 đều biết, “Coi thường sinh tử | Không phục thì đánh” là một trong những người chơi top đầu, cũng là môn chủ môn phái F710, không đồ đệ không tình duyên, chỉ có hai anh em kết nghĩa, mà môn phái F710 cũng chỉ có vỏn vẹn ba người này mà thôi.

“Chắc là clone của Đông phương rồi, acc cậu ta bị tẩy rồi mà?” Thích khách thần bí nói, “Đông phương” mà anh ta nói chính là cậu béo, cũng là một người nổi tiếng trong server.

“Vậy à.” Cô gái nghe vậy thì yên tâm, sau đó đi theo thích khách, đám thi thể nằm khắp nơi cũng lần lượt hồi sinh.



Trong một ngôi miếu đổ nát âm u ở Quỷ đô, Tiêu Ngọc Hoành vứt xác Vương Tiểu Thiên sang một bên, sau đó bắt đầu kiểm tra lịch sử game, cuối cùng cũng biết đồ đệ này chui từ đâu ra, hóa ra là nhân lúc hắn đánh nhau gõ skill gửi yêu cầu bái sư, được hắn bất cẩn nhận mất tiêu.

Trong ký túc, Tiêu Ngọc Hoành quay lại hỏi hai người: “BUG tin nhắn tự nhiên nhảy ra vẫn chưa sửa hả?”

Hóa ra game mới cập nhật hôm qua, hồi trước mấy tin nhắn kiểu mời mọc kết bạn đều hiện dấu chấm than trên thanh công cụ bên dưới, phải chọn mở dấu chấm than thì mới có thể nhìn thấy khung thông báo, nhưng bản cập nhật sau đó lại có BUG, cứ thế nhảy thẳng ra luôn.

“Vẫn chưa, nhà phát hành nói một giờ sáng mai mới sửa.” Đoàn Sách vừa chơi vừa hỏi: “Sao thế? Không cẩn thận chấp nhận yêu cầu kết bạn hay là không cẩn thận nhận tình nhân rồi?”

Người chơi nhiều tiền như Tiêu Ngọc Hoành, người muốn câu kéo quan hệ với hắn đương nhiên không ít.

“Là đồ đệ.” Tiêu Ngọc Hoành mở thông tin cái xác ra xem: “Mới cấp 0, nhiệm vụ chính còn chưa làm tí nào, đi xe thẳng từ Tiên giới đến Quỷ đô tìm tôi, còn nhân lúc tôi PK ấn skill mà gửi lời mời bái sư, mùi mục đích rất nồng.”

“…” Vương Tiểu Thiên ngồi giường trên không nói gì, vừa chột dạ vừa căng thẳng, sau đó đột nhiên nhớ lại mình ban nãy vừa nổi sùng chửi hắn hai câu, thế là vội vàng cầm sách bài tập tiếng Anh cấp sáu ra để bên cạnh.

Giả vờ giả vịt như vậy được mười giây, Tiêu Ngọc Hoành mới ngẩng đầu lên nhìn, thấy Vương Tiểu Thiên mặt mày bình thản cầm sách bài tập tìm tài liệu trên máy tính, thế là lại cúi đầu xuống.

“Đừng nói là clone định gây chuyện nhé.” Cậu béo bị tẩy tài khoản, vẫn đang trong giai đoạn nhạy cảm: “Đá đi, chưa biết chừng tiếp cận mày để hack nick đấy.”

Lòng bàn tay Vương Tiểu Thiên đang cầm bút chì đã chảy mồ hôi, tự nhiên không biết nên hành động thế nào, sau đó bất ngờ nghe Tiêu Ngọc Hoành nói: “Inbox cô ta rồi, không thèm care tôi luôn.”

Vương Tiểu Thiên cúi đầu nhìn màn hình, quả nhiên trong khung chat hiện ra tin nhắn của Tiêu Ngọc Hoành:

Coi thường sinh tử | Không phục thì đánh: Nick chính của cô là gì?

Cậu làm gì có nick chính chứ? Vương Tiểu Thiên hoảng, bèn thử dùng giọng con gái nhắn trả lời:

Hàn Tuyết Thiên: Sư phụ chơm chơm ~ trái tim.jpg

Vương Tiểu Thiên chọn giả ngu act cute, tuy bái sư nhầm người nhưng giờ nghĩ lại cẩn thận, cậu phát hiện như bây giờ cũng được, như cậu béo đã nói, thân phận đồ đệ rất thích hợp để tiếp cận Tiêu Ngọc Hoành.

Vương Tiểu Thiên vừa nhắn tin, Tiêu Ngọc Hoành ngồi bên dưới liền nhíu mày: “Buồn nôn, giọng điệu dẹo dặt thế này, còn gửi trái tim chứ, đừng bảo là xăng pha nhớt nhé?”

“…” Vương Tiểu Thiên không chỉ toát mồ hôi tay, đến trán cũng toát mồ hôi rồi.

Mình đóng giả em gái đáng yêu không giống sao???