Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 281: Định Luật Họ Phan




“Không được.” Phan An mắt không hề chớp chắc chắn nói.

“Đây không phải là công việc trước đây của ngươi ư?” Vân Thăng chả hiểu nổi tên này sao cứ trước sau mâu thuẫn đến thế.

“Việc phân ly và luyện năng lương từ đá bay cần những thiết bị tinh vi, còn ta chỉ phụ trách thao tác. Nếu không có máy móc, thủ công không thể làm được.” Phan An bình thản giải thích.

“Có sự phối hợp của Thiên Hành Giả cũng không cách gì ư?” Vân Thăng vẫn không bỏ cuộc.

Hắn không có máy móc thiết bị tinh vi, nếu không thể luyện năng luyện từ đá bay, vậy cái đóng đá bay chất đóng trong thành thì có khác chi đá thường? Trừ khi hắn dùng Vật Nạp phù chứa chúng, không thì còn không biết để chúng chật đất đến năm nào!

“Không được, ta chưa từng thử và gặp cách như thế.” Thái độ Phan An vẫn cứng nhắc.

Vân Thăng chỉ thấy nói chuyện cùng tên này thật mệt, cậu ta cứ như một con robot, hỏi và trả lời, khô khan không một chút biểu cảm. Theo nghiên cứu của hắn năng lượng trong đá bay khác xa với nguyên khí thiên địa. Thôi thì giờ câu chuyện đã nói đến nước này, có nói thêm vài câu cũng chả sao.

“Ngươi vừa nói năng lượng của đá bay gọi là năng lượng phức hợp? Là chùm đa hạt tự do? Ta là một Thiên Hành Giả, quen thuộc với năng lượng ở xung quanh, nhưng vẫn không thể hiểu được ý ngươi. Năng lượng loại đá bay này khác gì so với Ám năng lượng bên ngoài?” Vân Thăng vừa nói vừa châm điếu thuốc.

“Là thế này,” Bạn Phan An cũng vẫn giọng điệu máy móc nhanh chóng trả lời: “Trong tình trạng bình thường, cái thế giới mà ngài và những Thiên Hành Giả khác tiếp xúc là thế giới tự nhiên, hay nói cách khác đấy chính là Ám năng lượng trong vũ trụ. Trong mô hình phân tích của ta thì nó đến từ năm loại hạt tự do đơn tính, chúng độc lập nhau nhưng đồng thời cũng hút nhau, hay đẩy nhau mà tạo thành những dãy mã có trình tự. Năm loại hạt đơn tính này chính là Băng, Hỏa, Thổ, Mộc, Kim mà mọi người được biết đến. Đấy chỉ là cách gọi căn cứ theo tính trạng và hình dạng ngoài của chúng, nên ngài cũng có thể gọi chúng la 12345 hay ABCDE chẳng hạn.”

“Thế còn trong đá bay?” Vân Thăng gật đầu. Các giáo sư trong thành Kim Lăng cũng từng giải thích giống thế, chỉ khác nhau mỗi cách gọi nên Vân Thăng cũng chẳng lạ lẫm chi.

“Ám năng lượng tự do trong thế giới tự nhiên bình thường, tổ hợp các của năm loại hạt tự do đơn tính là ổn định, và đồng thời chúng sẽ tiến hành phân ly hoặc rạn nứt trong tình trạng an toàn nhất. Ít ra trước mắt ta vẫn chưa quan sát thấy chúng phân ly trong tình hình quá khích. Còn năng lượng tụ trong đá bay không chỉ có hai. Thông qua giao diện vật chất đặc biệt của loại đá này, hạt tự do thuộc năm loại thuộc tính khác nhau sẽ tiến hành xếp hàng chuyển hóa. Tổ hợp thứ tự năm loại hạt này sẽ phát sinh ra sự thay đổi rõ rệt, từ ổn định đi vào trạng thái ổn định thường. Đồng thời, biểu hiện tính trạng bên ngoài cũng vô cùng năng động. Một trong những đặc trưng đó là tác dụng trôi nổi lơ lửng. Ngài xem nguyên lý tất cả núi treo trong khu vực Hoành Sơn này cũng dựa theo cơ chế này.”Phan An vô cùng tự tin tường thuật lại phát hiện của mình.

Vân Thăng trầm ngâm một hồi: “Nói như vậy, các người rút loại năng lượng nổi trôi ở trạng thái thông thường là để bổ sung cho vật thể bay ấy sử dụng ư? Hay nói cách khác, vật thể bay của các ả đã dựa trên loại năng lượng này để bay?”

“Đúng mà cũng không đúng.” Phan An nghiêm túc nói: “Vật thể bay của Băng tộc, cũng tức là đĩa bay mà người ta thương gọi quả thật nhờ loại năng lượng để khởi động. Nhưng dùng nó để làm năng lượng dự trù hay làm gì khác không nữa, thì ta cũng không rõ lắm.”

Lòng Vân Thăng chợt rói lên một tia sáng. Mô hình trước đấy hắn từng vô tình vẽ cho hai vị giáo sư Thôi, Tôn cũng tựa như khung ngũ năng, chỉ là hắn chưa từng đi sâu vào nghiên cứu. Những kiến thức ứng dụng trên Cổ Thư, hắn chỉ kịp nghiệm ra được một số nhỏ nhoi, cá loại nguyên lý hay định luật cơ bản, hắn căn bản không có thời gian quan tâm.

Tự nhiên hắn lại liên tưởng đến một vấn đề khác: “Có phải ta có thể đặt ra một giả thiết thế này, năm loại hạt tự do mà ngươi nhắc đến, nếu ta thay thế nó bằng một trạng thái ổn định thông thường thì có khả năng xuất hiện những loại năng lượng khác, như là hình thành một loại năng lượng thuần chẳng hạn? Tức là thay đổi tính trạng biểu hiện bề ngoài như người nói.”

Lần này Phan An không trả lời liền, cậu thận trọng suy nghĩ một chốc rồi nói: “Về mặt lý thuyết đúng là có khả năng, nhưng mô hình này quá phức tạp, nếu yêu cầu biểu hiện định hình cục bộ thì lại càng cao siêu hơn. Ta trước mắt vẫn chưa thể hình dung ra mô hình của nó. Hơn nữa, để tạo thành một tổ hợp đa hạt bao vệ chưa chắc tính phòng ngự sẽ mạnh và ổn định hơn các hạt đơn. Hạt Thổ tính đúng là có thể hay gặp nhu cầu như ngài nói.”

Vân Thăng nghĩ đến Huyền Ba Trảo. Không gian hình cầu do nó sinh ra tuy chỉ kéo dài hai ba giây nhưng hắn cũng từng tường tận cảm nhận nó. Với độ nhạy cảm với tất cả các loại nguyên khí, hắn có thể đoan chắc đấy tuyệt đối không phải Thổ nguyên khí, nếu không hắn đã tìm Thổ nguyên khí tiến hành thí nghiệm từ đời nào.

Vì nghe giải thích của Phan An nên hắn cực kỳ cảnh giác với loài năng lượng mà chiếc hộp này đã sử dụng. Có thể nó không phải là loại nguyên khí đơn nhất thuộc tính nhưng cũng không phải là bổn thể nguyên khí thuần ổn định, mà là chùm năng lượng tổ hợp được biến dạng nào đấy.

Hắn còn có một chứng cứ để chứng minh cho luận điểm này. Huyền Ba Trảo đoạt được từ Thần Vực, nhưng đá bay, núi treo của loại năng lượng phức hợp phức tạp này lại có mối quan hệ mật thiết với Thần Vực. Vậy rất có thể chính Thần Vực là cao thủ vận dụng năng lượng phức hợp.

Vân Thăng rút Huyền Ba Trảo ra đặt trên bàn nói: “Chờ ta làm một lần, ngươi xem đấy có phải là tổ hợp năng lượng da hạt.”

Nói xong, không đợi Phan An trả lời hắn đã truyền nguyên khí vào chiếc hộp nhỏ. Một không gian hình cầu yếu ớt được hình thành, chỉ chừng hai giây lại biến mất.

“Thế nào?” Vân Thăng mặt mũi kỳ vọng quay lại nhìn Phan An.

“Xin lỗi, ta cũng không biết đấy là gì. Hơn nữa, ta không phải Thiên Hành Giả, nếu không có sự giúp đỡ của thiết bị sẽ không thể phán đoán sự thay đổi thuộc tính của năng lượng.” Phan An nghiêm túc nói.

“Do ta đã sơ ý. Ngươi không phải Thiên Hành Giả, căn bản không cảm nhân được sự giao động năng lượng.” Mắt hắn hơi có phần thất vọng.

“Ta tuy không phải Thiên Hành Giả nhưng đối với công tác nghiên cứu, trên thực tế lại là một việc tốt. Vì trên người ta không có loại năng lượng thuộc thuộc tính bất kỳ, mới không bị chúng đánh lừa cặp mắt của mình. Có thể đứng ở vị thế trung lập, kết hợp với thiết bị hiện đại càng dễ phát hiện ra cơ chế vận động của chúng.” Phan An hoàn toan không thỉu não vì minh không phải Thiên Hành Giả, ngược lại, cậu rất ư lạc quan.

Nhưng Phan An lại nói thêm: “Đương nhiên nếu ta cùng lúc sở hữu năng lượng có sự bằng bởi năm loại thuộc tính thì lại là đằng khác. Đấy là một đỉnh điểm khác. Nhưng tốt nhất vẫn là năng lượng trạng thái ổn định của giới tự nhiên. Đấy là trạng thái hoàn thiện nhất. Nhưng đấy là điều không thể nào. Cả bọn dị tộc cũng không làm nổi, đó là điều không hợp lý, ngay từ trên lý thuyết đã mâu thuẫn.”

Phan An đã dùng từ “nhất ” để diễn ta ý nghĩ trong lòng minh. Trên mặt cậu còn đọng lại một tia thất vọng hụt hẫng.

Nếu cậu biết được rằng trên mình lão già đang ngồi trước mặt mình sỡ hữu loại nguyên khí thuần nhất Thiên Địa, thậm chí là loại bổn thể nguyên khí cực hiếm tạp chất, không biết cậu sẽ càng kích động đến nhường nào!

“Nếu ta cho ngươi Thiên Hành Giả năm thuộc tính khác nhau, ngươi có thể dùng chúng thiết kế một căn phòng thí nghiệm kiểm tra xem tình trạng năng lượng trong chiếc hợp này không?” Vân Thăng vẫn còn giữ một tia hi vọng hỏi, hắn không muốn để Huyền Ba Trảo biến thành cục gạch vô ích.

Phan An không lập tức trả lời. Sau chừng mươi phút suy ngẫm, đến độ Sở Vân Thăng sắp nổi quạu thị cậu mới mở miệng: “Ta có thể thử nhưng không dám đảm bảo được. Dù có được, kết quả thí nghiệm thủ cộng thì số liệu chỉ có tính chất tham khảo, không có bất kỳ ý nghĩ lý thuyết nào.”

Vân Thăng “hài lòng” cười nói: “Chỉ cần có được số liệu! Khoa học không phải từ cái không đến có ư? Để ta đi sắp xếp người, công việc đầu tiên của ngươi là giúp tả giải đáp câu đố về năng lượng trong chiếc hộp này!”

“Vâng, ta nhất định sẽ cố gắng.”

Vân Thăng thấy sự việc có biến chuyển trong lòng vui mừng khôn xiết. Tuy vấn đề đá bay vẫn phải nghĩ cách, nhưng Huyền Ba Trảo ít ra vẫn còn hi vọng, hắn liền mở miệng nói đùa: “Định luật ngươi đưa ra rất hay, hay cứ gọi cho nó cái tên ‘định luật Phan’ đi…”

Không ngờ cậu học sinh Phan An cứng nhắc mọi khi lại mặt sáng lên trả lời: “Vâng!”

Phen này đến lượt Vân Thăng bất ngờ…

Sau khi Phan An đi ra, Vân Thăng liền tìm Tào Chánh Nghĩa và La Hằng Thâm đến bàn bạc sự thể.

Thiên Hành Giả Hỏa năng thì thành Liệt Hỏa đầy, cứ tự do lựa chọn. Nhưng Thiên Hành Giả ba thuộc tính khác lại khá rắc rối.

“Nói như thế, trong thành cả một Thiên Hành Giả Thổ tính cũng không có ư?” Vân Thăng nghe Tào Chánh Nghĩa nói xong có phần hơi bất lực. Kim năng và Mộc năng có thể tìm ra, nhưng Thổ năng thì đành vô phương.

“Đúng, nhưng nghe nói trong thành Thôi Tuyết có một người.”La Hằng Thâm mở miệng nói. Tình hình tình báo nắm trong tay gã, nên việc bên thành Thôi Tuyết, không ai rõ bằng.

Nghe thế, mắt Vân Thăng sáng lên: “Vậy tốt, lão La, dù bất cứ giá nào ngươi cũng phải lôi kéo tên này qua đây! Cần gì thì cho nấu, chỉ cần hắn chịu đến thành Liệt Hỏa!”

Tác dụng của Thiên Hành Giả Mộc năng không đơn thuần là dùng làm thử nghiệm, người đấy còn có thể giúp gia tằng khả năng phòng ngự. Nói chung, việc có thể làm thì lắm vô cùng!

“Ngài quản sự, việc này hơi khó. Bắt đầu từ ngày hôm này thành Thôi Tuyết cũng bắt đầu nâng cao thù lao, hơn nữa cũng bắt đầu truyền công pháp Băng tộc. Hơn nữa chúng khắp bắt đầu tuyên truyền khắp nơi, truyền chúng ta…” La Hằng Thăng khựng lại không biết nên nói tiếp thể nào.

“Truyền gì?” Vân Thăng thấy gã ấp úng mà sinh nghi hoặc.

“Họ nói lương thực trong thành chúng ta đều là thịt người!” La Hằng Thâm cười khổ tâm.