Hai Thế Giới

Chương 40





Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 40
Chương 40: Ngày cuối (Author: Kagi)
Key hơi ngỡ ngàng một chút, vừa rồi cô nàng Anna nhút nhát này quả thật có phần rất dễ thương, hơn nữa khi cô cúi người xuống thì mặt cũng hơi tiến lại gần hắn một chút, đâm ra mặt Key cũng hơi hồng lên, tuy nhiên Anna có vẻ không để ý lắm, chỉ ngồi xuống cạnh hắn rồi nhìn ra ngoài mặt hồ thôi. Lúc này Key mới nhớ ra mình hơi thất lễ, bèn nói:
-Cũng không có gì, ra hít thở không khí một chút thôi.
-Hì, vậy mà mình tưởng cậu có tâm sự chứ. Anna cười khẽ, nói, dạo này cô đã hoạt bát hơn, không còn nhút nhát nữa, cô nàng đã dần dần thay đổi, giống như Key vậy.
-Không có gì đâu, chỉ là nhớ lại vài chuyện cũ thôi.
-Vào ngày này bên Terra Scientia hình như gọi là lễ giáng sinh đúng không? Anna nghiêng đầu hỏi.
-Đúng vậy, ngày 24 và 25. Chỉ là mấy chục năm nay thường được gộp chung vào lễ giao thoa luôn rồi.
-Vậy sao, mình nghe nói vào ngày này ở các nước bên kia thường tụ họp gia đình bên lò sưởi và ăn một bữa cơm chung đúng không?

-Ừ, thường là như vậy. Giọng Key có vẻ hơi ảm đạm.
-Rồi có cả trang trí cây thông với đổi quà nữa đúng không? Anna càng hỏi càng hào hứng.
-Đúng vậy.
-Rồi còn cái gì mà Santa gì nữa phải không.
-Ừ, là Santa Claus.
-Vậy có lẽ trước đây cậu hay chơi giáng sinh lắm nhỉ? Anna chợt hỏi.
Key hơi im lặng, không biết nghĩ gì, Anna nhìn một hồi có lẽ cảm giác được gì đó hơi lạ, nói:
-Key, không lẽ cậu ....
-Mình chưa bao giờ tận hưởng một lễ giáng sinh đúng nghĩa cả. Key nói, giọng hơi trầm thấp.
-Không thể nào? Vậy xin, xin lỗi. Anna có lẽ hơi hoảng, lại nói lắp. Tuy nhiên Key cũng chỉ cười khẽ, rồi từ từ kể:
-Khi mình tỉnh lại thì đã không còn nhớ được gì rồi, từ đó mình bắt đầu lang thang khắp nơi vài tuần lễ, cho tới khi được cha nuôi nhặt về. Từ đó đa số thời gian mình cùng ông ta đi khắp nơi trên thế giới, không vượt núi thì cũng băng rừng. Những ngày giáng sinh thường chỉ là ông ta chửi thầm cái khí trời quá lạnh rồi có chăng là cả hai làm một ly rượu xong thì ai làm việc nấy. Có lẽ khi mà ông ta nhận thêm một đứa em gái thì tối giáng sinh cả ba có ăn chung một bữa cơm, miễn cưỡng coi như là có ăn giáng sinh vậy. Key nói không có bất kì điểm nào không tự nhiên, cuối cùng hắn còn tự giễu một cái. truyện cập nhật nhanh nhất tại chấm
-Vậy, vậy cậu không có người thân sao? Anna hỏi, nhận được một cái gật đầu của Key, cô nàng che miệng nói:
-Xin, xin lỗi, mình không, không biết.
-Không sao, cũng không cò gì to tát, dù sao mình cũng có bất kì kí ức nào đâu, đến tuổi cũng là tự nghĩ ra cơ mà.
Rồi cả hai bỗng rơi vào một khoảng yên lặng, ai nấy cũng chìm trong suy nghĩ của riêng mình. Key có phần hơi ngượng ngùng, bèn mở lời:
-Thôi đừng nói chuyện này nữa, lúc nãy cậu có thấy Graham và Ashley không?
-Có chứ, thật mừng cho bọn họ. Anna cũng hơi vui lên một chút.
-Tên Graham cũng thật tốt số, Ashley là một cô gái tốt. Key nói.
-Ừm, cô ta thật hòa đồng, rất tuyệt vời, không nhút nhát như mình. Anna thở dài.
-Mình thấy cậu cũng rất tuyệt mà. Nghe vậy Key liền an ủi cô nàng, thật ra hắn nói cũng có phần thật lòng, vì trong cách nhìn của một con người khép kín như Key, Anna đã là rất tuyệt rồi.

-Vậy, vậy sao, không phải đâu. Mặt cô nàng hơi đỏ lên một chút.
-Thật đấy, so với mình thì tuyệt hơn nhiều. Key cười.
-Không đâu, cậu cũng rất tuyệt mà, nhờ có cậu mà .... Anna nói ngay lập tức, tuy nhiên càng về sau càng nhỏ.
-Mà sao? Key nghiêng đầu hỏi.
-Thôi không có gì. Anna nói.
"Thật ra cậu rất tuyệt đấy, nhờ gặp cậu lúc trước mà mình mới quyết định được vài việc, mà chắc cô ta cũng không nhớ đã từng gặp mình trước đây đâu nhỉ." Key nghĩ thầm.
"Thật ra nhờ có cậu mà lúc trước mình mới thông hiểu nhiều điều, mà chắc cậu ấy cũng chả nhớ là đã từng gặp mình trước đây đâu nhỉ." Anna nghĩ.
Thế là cả hai lại chìm trong những suy nghĩ của nhau, cho tới khi tiếng loa vang lên khắp trường, giọng một giáo viên nào đó thông báo:
-Đề nghị toàn bộ học sinh tập trung lại sân đối luyện để tham gia hoạt động cuối cùng của ngày lễ năm nay, ai không đến sau này đừng hối hận nhé.
-Đi thôi. Key đứng dậy vươn vai, rồi cùng Anna đi tới sân đối luyện, hắn rất tò mò hoạt động cuối cùng của ngày là gì.
Ở phía sau hắn, Anna vừa đi vừa nhủ thầm chỉ đủ ột mình cô nghe:
-Mình sẽ cho cậu một cái giáng sinh thật sự trong tương lai, Key à.
Khi hai người tới nơi thì sân đối luyện đã kẹt kín người, học sinh tất cả các năm học đều tập trung lại đây, hầu hết đều mặc trang phục dạ hội, rất nhanh Key đã bắt gặp nhóm bạn của mình. Thuận tiện tặng Graham một câu chúc phúc khi thấy hắn đứng cạnh Ashley và được cô nàng khoác tay, tên này y như rằng vui không chịu được, rất niềm nở cười nói với hắn cứ như vừa nhặt được vàng vậy. Will và Fei thì ta một câu, ngươi một câu không ngừng châm chọc Graham, cũng như kể cho Key những diễn biến sau cái hôn kia. Bên kia thì Vanes lại gọi Anna vào hỏi nhỏ, đồng thời còn cười mỉm:
-Hihi, lúc nãy cậu lẻn ra theo anh chàng lạnh lùng kia làm gì vậy.
-Không, không có gì. Anna trả lời, mặt hơi cuối xuống, bệnh nhút nhát lại tái phát. Thế là Vanes được dịp chọc cô nàng thêm vài câu.
Lúc này giọng hiệu trưởng vang lên:
-Với phương châm mỗi năm mỗi đổi mới, bắt đầu từ năm nay trở đi hoạt động cuối cùng của buổi lễ sẽ được diễn ra tại đây. Chỗ này đã được ta phóng thích kết giới rồi, việc các cậu phải làm chỉ là ...
Đợi ọi học viên đều hồi hộp chú ý vào giữa sân tập, Rud mới nói tiếp, giọng ông lớn lên:
-Tận tình phóng thích ma pháp vào trong, càng hoành tráng càng tốt.
Lời Rud vừa dứt thì liền có một chùm sét cực lớn phóng vào trong, bên đối diện là một quả cầu lửa rất to lớn, cả hai va chạm với nhau tạo nên một tiếng nổ to kèm theo ánh sáng vàng đỏ rợp trời, sau đó là hàng loạt ma pháp rực rỡ được phóng thích từ đội ngũ giáo viên. Một quả cầu điện bay vào trong và không ngừng bành trướng, rồi có một lưỡi dao gió cắt ngang, quả cầu chia làm hai rồi nổ tung, bắn ra hàng loạt tia sét vàng rực mĩ lệ. Bốn cột sáng hiện lên bốn góc, phía trong là bốn thiên sứ không ngừng chan hòa ánh sáng của mình ra khắp sân đấu. Càng ngày càng nhiều ma pháp tung ra, tất cả học sinh cũng hào hứng với hoạt động này.

Cảnh tượng mấy chục ma pháp trung cao cấp cùng được thi triển rồi va chạm trên không sẽ hoành tráng đến mức nào, bạn học Key của chúng ta đã được thấy, và đó quả thật là một cảnh tượng suốt đời khó quên. Những đường ma lực đen đỏ xanh vàng hòa quyện vào nhau rồi tóe ra hàng loạt các tia sáng lung linh, một quả cầu lửa bị nổ tung, từng đốm lửa không ngừng lơ lửng, hàng loạt tia ma lực nhỏ đủ màu sắc len lỏi xoáy lại vào nhau xẹt qua lại khắp sân, một bức tường băng bị va chạm nổ tung tạo một màn sương huyền ảo, bên trong không ngừng ánh lên những màu sắc rực rỡ.
Sau này không chỉ ma pháp sư mà gần năm trăm học viên của Minith tất cả các hệ ai cũng phóng thích kĩ năng của mình vào, chỉ cần nó hoa lệ là được, thế là cả khoảng sân ngập tràn trong ánh sáng đủ màu.
Àm ầm ầm hàng loạt tiếng nổ vang lên.
Những học viên hệ quang minh tận lực sử dụng các ma pháp chiếu sáng quy mô lớn càng làm cho cảnh tượng lúc này thêm lung linh, đủ thứ màu sắc sáng lên trong sân đấu làm tất cả nhìn tới ngơ ngẩn, cả đời họ cũng chưa bao giờ tưởng tượng ra khung cảnh lúc này là như thế nào. Từ hoành tráng có lẽ đã không đủ rồi, nó quả thật là một thứ gì đó siêu việt, một thứ phép màu đẹp đẽ nhất cuộc đời.
Vèo vèo bụp bup. Xung quanh cũng hỗ trợ bắn pháo hoa làm nở ra hàng loạt chùm sáng đầy màu sắc trên bầu trời, hòa quyện với những ma pháp trong sân đấu được chan hòa bởi ánh sáng quả là một cảnh tượng mê ly.
Cuối cùng, tất cả ma pháp sư quang minh hệ hợp lực thi triển một cái "thập tự thủ hộ" tạo một cây thánh giá bạc sáng rực rỡ ở giữa sân đấu, không ngừng tỏa ra một tầng gợn sóng ánh sác màu bạc kì diệu, còn mọi học viên còn lại cũng phóng thích toàn bộ kĩ năng lên không trung va chạm nhau tạo thành một vụ nỗ rực rỡ.
Thế là ngay trên cây thập tự bạc ấy, hàng loạt tia sáng đủ màu không ngừng bắn ra, được soi dưới ánh sáng bạc nhất thờ lóe lên chói mắt, bên ngoài không ngừng có pháo hoa được bắn lên trong tiếng hoan hô của toàn bộ học viên của học viên Minith.
Tuyết, cũng bắt đầu rơi, điểm thêm cho bầu trời đẹp tuyệt vời kia một vài điểm trắng xóa.
Thành Rel.
Đâu đó vẫn còn thoang thoảng khói lửa cũng như mùi máu tanh, cộng thêm trời đổ tuyết quả thật rất ảm đạm.
Trên một mái nhà phủ đầy tuyết trắng. Một cô gái tóc đen với khẩu súng của mình ngồi dựa vào ống khói, trên vai gác một cây dù che chở từng hạt tuyết không ngừng rơi kia. Cô ngâm nga một giai điệu nào đó, rồi khẽ cười đưa ly rượu đỏ lên cao, nói:
xem tại
-Merry Christmast.
Ngoài kia hơn ba kilomet, Raizel đón mừng ngày cuối cùng của lễ giao thoa với một tâm trạng hoàn toàn trái ngược. Cách đây tám tiếng hắn đã thực hiện một cuộc tập kích bất ngờ và hiệu quả cũng rất lớn, phản quân cũng như lính đánh thuê nhất thời không phản ứng kịp. Ma pháp sư cũng cầm cự được với mớ trực thăng kia, chỉ còn một chút nữa thôi là hắn đã hủy được cái con nhện to xác kia rồi, chỉ một chút nữa thôi. Nhưng đáng tiếc, cái thứ kim loại lạnh lẽo ấy vẫn tiếp tục thủ hộ góc tường thành kia như cũ. Đối phương có lẽ cũng có một chỉ huy giỏi, ít nhất là giỏi hơn tên Lis mà lúc trước hắn đã giao thủ qua.
Bây giờ, cơ hội để hạ tòa thành này đã trôi qua rồi, thám báo đã nói là có một cánh phản quân đang tiến gần lại.
Lễ giao thoa năm nay đối với Raizel quả thật rất đáng nhớ.