Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 40: Hoàng đế tức giận




Nếu là ngày xưa, Triệu Tử Hằng cam đoan sẽ làm Triệu Thiên Dương cao hứng, nhưng hôm nay, giờ phút này, hắn làm thế nào có thể tin tưởng lời nói của Triệu Tử Hằng!?

Lời trong lòng Triệu Tử Hằng tuy rằng chưa nói ra, nhưng Triệu Thiên Dương mẫn cảm làm sao có thể không biết, kỳ thực hắn căn bản không xem Triệu Tử Tu là huynh đệ.

Thất vọng, vô cùng thất vọng!

Triệu Thiên Dương thế nào đều không ngờ, đứa con lớn nhất, người thừa kế trong lòng hắn vậy mà lại là người như vậy, hiện tại hắn đã biết bộ mặt thật, Triệu Thiên Dương làm thế nào yên tâm đem quốc gia giao cho Triệu Tử Hằng.

Nếu hắn làm như vậy, chỉ sợ trừ bỏ Tử Việt, nam nữ hoàng gia không một người nào giữ được tính mệnh, không, có lẽ Tử Việt cũng sẽ không ngoại lệ.

"Ngươi trước đi xuống đi, để trẫm yên tĩnh một chút."

Đối với đứa con trai này, Triệu Thiên Dương là thất vọng xuyên thấu, cho nên hiện tại hắn cũng không muốn nhìn thấy Triệu Tử Hằng, bởi vì nhìn đến hắn Triệu Thiên Dương đều sẽ cảm thấy vô cùng mỏi mệt.

"Nhi thần cáo lui."

Biết hiện tại Triệu Thiên Dương không có khả năng nguôi giận nhanh như vậy, bản thân hiện tại ở trong này chỉ có làm Triệu Thiên Dương thêm buồn phiền, cho nên, hiện tại rời đi có lẽ là một chuyện tốt.

"Để Bạch Hiểu Tình lại, không phải là người của ngươi, tốt nhất không cần mang đi."

Hơi hơi mở mắt ra, xem Triệu Tử Hằng chuẩn bị mang theo Bạch Hiểu Tình rời đi, Triệu Thiên Dương trong mắt thất vọng càng thêm rõ ràng, hắn thế nào đều không ngờ, đã đến lúc này, Triệu Tử Hằng vậy mà vẫn chưa từ bỏ ý định muốn mang Bạch Hiểu Tình rời đi

Chẳng lẽ hắn không biết có một số người không phải của mình thì nhất định không thể có được sao, Bạch Hiểu Tình đối Tử Tu duy hộ chỉ sợ cũng không phải vì nàng là hộ vệ của Tử Tu.

Trong đó tuyệt đối có nội hàm, nhưng Triệu Thiên Dương cũng không muốn biết, vì hắn có thể xác định Bạch Hiểu Tình đối Tử Tu cũng không có ác ý, mà Tử Tu đối Bạch Hiểu Tình cũng rất đặc biệt, qua nhiều năm như vậy, nàng là nữ tử đầu tiên khiến hắn có sắc mặt tốt.

"Dạ, phụ hoàng!"

Xem bóng lưng Triệu Tử Hằng có chút cô đơn, Triệu Thiên Dương đồng thời phẫn nộ, có chút đau lòng, mặc kệ nói như thế nào, Triệu Tử Hằng cũng là nhi tử của mình.

Nếu không phải sự tình lần này hắn hơi quá đáng, hắn thậm chí đã nghĩ muốn mở một mắt nhắm một mắt, dù sao đều là con trai của mình, tuy rằng hắn hi vọng Bạch Hiểu Tình có thể ở lại bên người Triệu Tử Tu, nhưng nếu nàng thật sự có thể phụ tá Triệu Tử Hằng, cũng không phải chuyện xấu.

Nhưng sự tình như thế này, Triệu Tử Hằng vậy mà vì có được Bạch Hiểu Tình mà muốn giết huynh đệ, cuối cùng sát hại không thành, vậy mà còn hãm hại Bạch Hiểu Tình ám sát thái tử, người tâm kế như vậy làm cho người ta không khỏi không rét mà run, giờ khắc này, ngay cả Triệu Thiên Dương đều đối Triệu Tử Hằng sinh ra phòng bị.

" Sự tình hôm nay, đa tạ phụ hoàng."

Triệu Tử Tu là thật tâm cảm kích, bởi vì hắn biết, hôm nay nếu không có Triệu Thiên Dương trợ giúp, Bạch Hiểu Tình nhất định sẽ thật sự bị mang đi.

Không chiếm được liền hủy diệt, luôn là thói quen của Triệu Tử Hằng.

"Không cần nhiều lời, hoàng nhi mang Bạch Hiểu Tình trở về đi, hôm nay nàng hẳn là cũng nhận đến không ít kinh hách đi."

Tuy rằng nói Bạch Hiểu Tình là hộ vệ, có võ công, nhưng bản thân nàng vẫn là một nữ tử, giáp mặt loại chuyện này, sẽ chỉ làm cho nàng lo lắng cùng khủng hoảng.

Cuối cùng, có thể nói năng rõ ràng như vậy, đã đủ khiến Triệu Thiên Dương nhìn với cặp mắt khác xưa.

“ Dạ, phụ hoàng, Tử Tu về trước, phụ hoàng cũng phải bảo trọng thân thể, không cần bởi vì thái tử hoàng huynh mà tổn hại thân thể." Xem biểu cảm Triệu Tử Tu quan tâm, Triệu Thiên Dương trong ánh mắt nhàn nhạt ấm áp.

So với Triệu Tử Hằng, Triệu Tử Tu đứa nhỏ này thật làm cho người ta vừa lòng, "Đi thôi, không cần vì phụ hoàng lo lắng."

Sau khi Triệu Tử Tu rời khỏi, Triệu Thiên Dương sắc mặt lạnh xuống, trong thần sắc thậm chí mang theo một tia tối tăm, càng mang theo phẫn nộ.

Cùng là con hắn, hắn đồng dạng yêu thương, tuy có chút bất công, thế nhưng tuyệt đối không có khả năng làm bọn hắn thất vọng, nhưng không nghĩ tới, Triệu Tử Hằng vậy mà sẽ như vậy.

Sẽ vì một thị vệ mà không tiếc tay tàn sát huynh đệ.

Hắn lý giải, ở hoàng cung âm u này, gặp được Bạch Hiểu Tình ấm áp như vậy, là ai đều sẽ muốn chiếm trụ, nhưng vì lý do này mà tàn sát người thân là không đúng!

“ Ám vệ, ngươi luôn luôn đi theo Tử Tu, ngươi là ám vệ của hắn, ta cũng không muốn hỏi nhiều, đã hôm nay Tử Tu cho ngươi nói, như vậy liền đem hết thảy toàn bộ những gì ngươi biết nói ra đi."

Bởi vì đem Ám vệ giao cho Triệu Tử Tu, ở trong mắt Triệu Thiên Dương, hắn chính là người của Triệu Tử Tu, nếu bản thân hỏi nhiều vậy cùng giám thị không có gì khác nhau, cho nên cho tới nay, Triệu Thiên Dương không có hỏi gì cả.

Bất quá hôm nay Triệu Tử Tu để hắn xuất hiện, như vậy hắn nên hỏi một chút, trong lòng cũng có chút bất an, không biết mấy năm nay Tử Tu đến cùng đã nếm qua khổ cực gì.

Do dự mãi, ám vệ vẫn quyết định đem chuyện đã xảy ra nhiều năm Triệu Tử Tu toàn bộ nói ra. Đương nhiên, vẫn đem việc Triệu Tử Tu biết võ công cùng việc làm thế nào quen Bạch Hiểu Tình che giấu, bởi vì hắn nhớ được, hiện tại ai mới là chủ tử của mình.

Mà hắn sở dĩ nói những lời này, hắn biết chủ tử hẳn là hi vọng bệ hạ có thể biết.

Triệu Thiên Dương đã biết con trai bản thân thương yêu nhất nhiều năm như vậy chịu khổ, hắn thật dị thường phẫn nộ, hắn vốn cho rằng sự tình hôm nay chẳng qua là lần đầu tiên, thật không ngờ đã không chỉ một lần!

Triệu Thiên Dương không phải là ngu ngốc, đã có thể ngồi lên vị trí hoàng đế, đầu của hắn tự nhiên không phải thông minh bình thường, ám vệ nói, cho dù là không có chứng cớ, hắn cũng có thể biết là do Triệu Tử Việt cùng Triệu Tử Hằng làm.

" Thời điểm ở bên người Tử Tu chú ý Tử Hằng một chút, nếu hắn có hành động gì không lý trí, lập tức trở về nói với ta, nếu hắn làm ra việc gì không tốt, như vậy thái tử vị này của hắn không cần tiếp tục làm nữa!"

“ Dạ, bệ hạ, thuộc hạ hiểu."

Xem biểu cảm phẫn nộ của Triệu Thiên Dương, hắn cung kính hành lễ sau đó rời khỏi hoàng cung về tới Lệ Vương phủ, hắn tin tưởng bản thân hôm nay nói ra những lời này, đối với bệ hạ mà nói nhất định là ảnh hưởng không nhỏ, như vậy, thái tử liền phải cẩn thận!

Mà từ khi rời đi hoàng cung, Triệu Tử Hằng trở lại trong phủ, cũng không có biểu hiện sa sút, mà là hùng hùng hổ hổ tìm mười vũ cơ sạch sẽ, mang bọn họ tới Lệ Vương phủ.

Vũ cơ tuy rằng không có xinh đẹp bằng Bạch Hiểu Tình, cũng không có võ công, nhưng là thắng ở việc hầu hạ nam nhân, chỉ cần được bọn họ hầu hạ qua một lần, tự nhiên sẽ nhớ mãi không quên.

Mà mục đích của Triệu Tử Hằng cũng phi thường đơn giản, hắn muốn Bạch Hiểu Tình, nếu cứng rắn không được, như vậy hắn không để ý dùng chút thủ đoạn.

Trên xe vũ cơ biết được bản thân bị đưa đến Lệ Vương phủ, toàn bộ đều trắng mặt, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng.

Nhưng là bọn hắn không có biện pháp, bởi vì đây là thái tử điện hạ mệnh lệnh, cho dù các nàng không muốn đi, cuối cùng cũng khó thoát khỏi cái chết, bởi vì thái tử điện hạ không thích quân cờ không nghe lời.

"Các tỷ tỷ, chúng ta làm sao bây giờ, thái tử vậy mà đem chúng ta đưa cho Lệ Vương, chẳng lẽ thái tử điện hạ không biết..."

"Câm miệng! Đây là chủ tử quyết định, chúng ta xen vào là không còn đường sống!"

Các nàng sao lại không biết lần này đi Lệ Vương phủ nhất định là dữ nhiều lành ít, nhưng có biện pháp gì, các nàng có thể không đi sao? Nếu là nói ra, chỉ sợ các nàng ngay cả phủ thái tử đều không về được

Tuy rằng người người đều nói thái tử điện hạ khiêm tốn ôn nhu, nhưng chỉ có các nàng chân chính tiếp xúc mới biết được, thái tử điện hạ trên thực tế là vô tình cỡ nào.

"Nhưng là, tỷ tỷ..."

"Ngươi câm miệng cho ta!"

Hiện tại các nàng cái gì đều không thể nói, nếu nhiều lời, khả năng chiếc này xe ngựa này sẽ "Xuất hiện việc ngoài ý muốn", đến lúc đó cho dù là không còn người sống thì như thế nào, dù sao các nàng chỉ là một đám vũ cơ mệnh tiện mà thôi.

" tỷ tỷ, ta hiểu rồi."

Đúng vậy, trong lúc này các nàng cho dù không suy nghĩ cũng hiểu, các nàng có thể thế nào, chỉ có thể nhận mệnh, hiện tại các nàng chỉ có thể hy vọng vị Lệ Vương điện hạ này là người thương hương tiếc ngọc.

"Tỷ tỷ, ngươi có biết Lệ Vương điện hạ là dạng người gì không?"

Tuy rằng nàng đã vô số lần nghe nói qua uy danh Lệ Vương điện hạ, nhưng hiện tại cũng hi vọng đó chỉ là lời đồn, chỉ có như vậy mới có dũng khí đi vào Lệ Vương phủ.

Nhưng không có một người trả lời vấn đề này, tất cả mọi người đều cười khổ.

Nửa canh giờ sau, hai chiếc xe ngựa, một trước một sau tới Lệ Vương phủ.

Triệu Tử Hằng đi ra xe ngựa, nhìn đại môn Lệ Vương phủ, khóe miệng gợi lên mỉm cười, hắn tin tưởng, chỉ cần Triệu Tử Tu thích sắc đẹp, tuyệt đối sẽ chọn vũ cơ bản thân mang đến, dù sao các nàng mỗi một người dung mạo đều không thua Bạch Hiểu Tình.

Tiêu sái từ trên xe theo thái tử điện hạ đi xuống, thiếu nữ cảm thấy tâm bản thân đều nhanh nát, vì sao nam tử tao nhã ôn hòa như vậy lại không thích bản thân.

Hơn nữa chỉ cần không thích liền quên đi, hiện tại vậy mà còn đem các nàng đưa vào hố lửa.

"Xuống xe, sau đó đuổi theo thái tử điện hạ."

Xem ánh mắt thiếu nữ si mê, thị vệ đi theo thái tử trong mắt hiện lên một tia khinh thường, khó trách thái tử điện hạ căn bản không thích những vũ cơ này.

Nguyên lai bởi vì bọn họ căn bản nhận thức không rõ thân phận của bản thân, không tự mình hiểu lấy, thân phận vũ cơ như các nàng làm sao có thể xứng với thái tử điện hạ.

Nghe thị vệ nói xong, mười thiếu nữ toàn bộ cúi đầu, đi theo bước chân thái tử, bước chân các nàng có chút trầm trọng, từ đây liền đi vào địa ngục, các nàng làm sao có thể không trầm trọng, có lẽ một hồi các nàng sẽ mất mạng, Lệ Vương kia nổi danh thị huyết người nào không nghe nói qua.

"Không biết thái tử hoàng huynh hôm nay đến quý phủ của ta lại muốn gây nên chuyện gì?"