Hận Thù

Chương 41




Nó vừa bước vào lớp, Liss chạy lại kéo tay nó trở ra. Cô kéo nó đến khu vườn trường. Cô hỏi:- Chuyện thách đấu là thật sao ?

Nó không trả lờ, chỉ khẽ gật đầu. Cô nói tiếp vẻ lo lắng:

- Sarina không phải hạng tầm thường, chỉ trong vòng 1 năm cô ta đã lên đến vị trí rất cao, chỉ xếp sau cậu thôi.

Nó không nói gì, ánh mắt ra ý bảo cô nói tiếp:

- Sarina còn được một số người gọi là tân nữ hoàng nữa.

Nó nhếch môi:

- Không sao

Cô hơi ngạc nhiên bởi thái độ bình tĩnh đó của nó:

- Không sao ư ? Cô ta ko hề dễ đối phó đâu đó

Nó cười nhẹ:

- Cô ta .. vẫn còn rất kém

Cô chưa kịp nói gì thì nó nói tiếp:

- Tớ sẽ cho cậu thấy .. sức mạnh thực sự của một nữ hoàng tg đêm

Khuôn mặt của nó trở nên đầy sát khí, đôi mắt màu tím ánh lên tia chết chóc. Liss hơi bất ngờ vì vẻ mặt này của nó. Kể từ khi gặp nó, mặc dù nó có hơi lạnh lùng nhưng khuôn mặt vẫn ánh lên nét lương thiện và hiền lành. Còn bây giờ, cô có thể chắc chắn rằng: " Nữ hoàng của tg đêm đã thực sự lộ diện "

Nó trông thấy gương mặt hoảng sợ của cô thì vội mỉm cười thân thiên:

- Cậu không cần lo, giờ thì về lớp thôi.

Cô lặng lẽ đi theo sau nó. Bây giờ thì cô đã chắc chắn phần thắng thuộc về ai rồi. Nhưng cô vẫn không quên nhacws nhở:

- Phải cẩn thận, Sarina là một con rắn độc ... không hề đơn giản đâu.

Nó quay lại véo má Liss, khuôn miệng chu chu lên dễ thương vô cùng:

- Biết rồi, bà cụ non.

Nhìn nó bây giờ thật đáng yêu, hiền lạnh, khác hẳn với bộ mặt sát khi hồi nãy. Cô tự hỏi Đâu mới là khuôn mặt thật của nó. Cô đưa tay lên véo lại má nó, giọng mang nét giận dữ:

- Ai là bà cụ non hả, cậu chết với tớ ?

Nó cười xòa buông tay và chạy đi, không quên để lại câu nói:

- Á, sư tử hà đông xuất hiện

Cô rượt theo nó, miệng ko ngừng la hét + chửi mắng nó. Hai người cứ đùa vui vẻ mà không biết rằng, ở một góc khuất gần đó, nhỏ đưa ánh mắt buồn rầu nhìn họ. Bàn tay nhỏ siết chặt lại:

- Cô cướp ba mẹ tôi, anh Rio, giờ còn lấy đi cả người bạn thân thiết nhất của tôi sao.

Từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp, đôi bàn tay nhỏ khẽ lau đi những giọt nước đó, ánh mắt nhỏ hiện lên sự căm phẫn:

- Cô muốn đấu ? Tôi chiều.