[Quyển 1] Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên Nhanh

Chương 117: Quay ngược thời gian




Edit: cầm thú

Bởi vì Lăng Hiểu thất thần cho nên bị Lưu Tử Thông đẩy mạnh, cả người thiếu chút nữa té ngã.

Lúc này, Lưu Tử Thông không dừng lại tiếp tục chạy xuống lầu, mà Lăng Hiểu vừa mới đứng vững lại, còn chưa hồi phục tinh thần, liền thấy một bóng dáng từ lầu trên đang bay xuống.

Ừm không sai, không phải đi cũng không phải chạy, người ta bay đó.

Bóng dáng màu hồng, hai chân trần không chạm đất, mái tóc đen nhánh.

Tạo hình này, rất khí thế.

Lăng Hiểu chỉ có thể nói bốn chữ: Xã hội, xã hội!

Lăng Hiểu không động đậy, trợn to mắt, cũng không hề nháy mắt nhìn chằm chằm cô gái áo hồng.

Khuôn mặt cô gái áo hồng che dưới mái tóc, căn bản không nhìn thấy mặt cô ta.

Bước tiếp theo, có phải hay không liền bung xỏa, à không, là mở ra hình thức trốn tìm hả?

Lăng Hiểu: Hiện tại tôi nên tung quyền bằng tay trái, hay là tay phải thì tốt? Hay là phải dùng chân quét đường?

Lăng Hiểu chưa kịp làm bước tiếp theo để ứng phó, khóe mắt liền nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Là Ngô Hữu Vi!

"Đừng..."

Lăng Hiểu muốn bảo Ngô Hữu Vi dừng lại, đừng tới đây, tránh cho máu bắn tung tóe, nhưng mà ai ngờ đâu, lúc này Ngô Hữu Vi đột nhiên giơ cổ tay lên, xoay đồng hồ hắn đeo trên cổ tay.

Trong nháy mắt, thời gian giống như dừng lại một chút!

Đây là...

Ngưng đọng thời gian sao?

Không, không đúng!

Lăng Hiểu cảm thấy có chút hoảng hốt, cô vẫn đứng ở chỗ cầu thang, nhưng cô gái áo hồng và Ngô Hữu Vi đã biến mất, một loạt tiếng bước chân dồn dập vang lên.

Đây là...

Quay ngược thời gian!

Thứ kia của Ngô Hữu Vi chính là một trang bị, hơn nữa còn là một trang bị quá mức nghịch thiên, có thể quay ngược thời gian mười giây trước!

Lúc này, Lăng Hiểu từ từ ngẩng đầu lên, quả nhiên cô nhìn thấy gương mặt chật vật của Lưu Tử Thông, cùng với trang phục bị phá hoại.

"Hi!"

Lăng Hiểu mỉm cười chào Lưu Tử Thông một tiếng.

Sắc mặt Lưu Tử Thông có chút khó coi.

Vì để sống sót, vừa rồi Lưu Tử Thông lừa gạt đồng đội của chính mình Thẩm Lương Thiên, nhưng vẫn bị cô gái áo hồng đuổi theo không ngừng, rất không dễ dàng gì mới đẩy được Lăng Hiểu, ai ngờ...

Thời gian đột nhiên chảy ngược rồi!

Có người sử dụng trang bị đặc biệt sao?

Lưu Tử Thông không còn thời gian suy nghĩ nữa, bởi vì giờ phút này, phía sau là cô gái áo hồng, mà trước mặt là Lăng Hiểu, vẻ mặt cô kì dị nhìn hắn.

"Thật ra.."

Khát vọng muốn sống của Lưu Tử Thông rất mãnh liệt, đang muốn giải thích gì đó với Lăng Hiểu.

Một giây sau, Lăng Hiểu trước mặt giơ chân, dùng lực đá hắn một cước.

"Oa!" một tiếng, Lưu Tử Thông kêu thảm bay ngược về phía sau, vừa hay rơi xuống trước mặt cô gái áo hồng.

"Tạm biệt, không tiễn."

Lăng Hiểu nhanh chóng xoay người, đi về hướng của Ngô Hữu Vi.

Hai người rất nhanh liền tụ họp một chỗ.

Ngay sau đó, tiếng tổ tiết mục vang lên trên radio: "Tổ đội Thẩm Lương Thiện, Lưu Tử Thông bị loại! Bây giờ sẽ ngẫu nhiên trừng phạt một khán giả may mắn!"

Hóa ra, Thẩm Lương Thiện đã sớm bị loại, mà Lưu Tử Thông rõ ràng cũng khó tránh khỏi một kiếp.

Lăng Hiểu bĩu môi, mặc dù thể loại đẩy người đi chết là việc không tốt, nhưng đây chính là nhân quả tuần hoàn, nhất báo trả nhất báo mà thôi.

Cô cũng không phải người quá lương thiện, cũng không trở thành người lấy ơn báo oán.

So với Lăng Hiểu khá bình tĩnh, Ngô Hữu Vi một bên cả người căng thẳng, đồng hồ của hắn sử dụng một lần thời gian phục hồi 3 giờ, mà mỗi ngày chỉ có thể sử dụng hai lần!

Hiện giờ hắn chỉ có thể âm thầm đề phòng, hi vọng bản thân không bị ngẫu nhiên trừng phạt...

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, chung quanh vẫn là bóng tối và lạnh lẽo, nhưng không có chuyện quái dị gì xảy ra.

"Xem ra lần này tôi gặp may mắn rồi."

Ngô Hữu Vi thở dài nhẹ nhõm một phen, cười khẽ.

"Đúng vậy, cực kì may mắn."

Lăng Hiểu thâm sâu nhìn Ngô Hữu Vi một cái, vừa nãy Ngô Hữu Vi không cần thiết phải cứu NPC như cô mà sử dụng trang bị quý giá như vậy.

Tuy là Lăng Hiểu không biết đồng hồ của Ngô Hữu Vi có thể sử dụng tiếp hay không, nhưng 'ân cứu mạng' này, cô ghi tạc đáy lòng.