[Quyển 1] Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên Nhanh

Chương 125: Người xem tiết mục, là ai?




Edit: cầm thú

Lăng Hiểu vừa vào cửa liền nhìn thấy màn hình lớn trên tường, trên màn hình đang chiếu tất cả quá trình nhiệm vụ ba ngày qua.

Dường như rất thú vị.

Lăng Hiểu nghiêm túc xem một chút, nghi ngờ của mấy hôm trước bây giờ rốt cuộc cũng được lý giải.

Ví dụ như, tổ đội Phùng Ngọc Mai và Mạnh Dương bị loại ---

Trên hình ảnh, cô gái áo đỏ bay trước mặt hai người, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: "Các người cảm thấy tôi có đẹp không?"

Vẻ mặt Mạnh Dương lúc ấy cứng lại.

Mà bác gái Phùng Ngọc Mai cực kì nhiệt tình chân thành mở miệng trả lời: "Không đẹp."

Lời thật lòng lời thật lòng, không phải muốn nói cảm nhận thực sao?

Đúng là...

"Bộ dạng của tôi thế nào các người còn chưa thấy đã nói không đẹp, con người thật là dối trá!" Cô gái áo đỏ nổi giận.

Bác gái Phùng Ngọc Mai: ...

Còn có thể đùa giỡn vậy sao?

Bác gái thành thật cứ như vậy bị loại....

Lăng Hiểu cảm thấy bác gái này cũng rất tức giận, nhưng hiện tại người cô muốn xem không phải là Phùng Ngọc Mai, mà là Lưu Tử Thông.

Thời điểm làm nhiệm vụ ngày hôm sau, Lưu Tử thông chủ động đi chung tổ đội với nhóm Lăng Hiểu, hóa ra hắn không đi tới phòng âm nhạc tìm manh mối, ngược lại đứng bên ngoài quan sát Ngô Hữu Vi và Lăng Hiểu.

Lúc ấy Lăng Hiểu cảm thấy rất kì lạ, cô cảm thấy Lưu Tử Thông nhất định có gì đó khó nói, nhưng nghĩ hắn chỉ số thông minh không cao, không đoán ra suy nghĩ của Lưu Tử Thông.

Bây giờ coi lại ghi hình của tổ tiết mục, Lăng Hiểu mới hiểu ra.

Hóa ra Lưu Tử Thông là kẻ gian xảo thời điểm ban ngày nhân lúc mọi người không chú ý liền lén lút đi tới phòng chứa đồ của tòa B cầm đi chìa khóa phòng 414.

Đoán chừng trải qua nhiệm vụ đầu tiên, hắn phát hiện phòng 414 không đơn giản, cho nên mới ra tay trước chiếm lợi thế.

Coi đến đây, Lăng Hiểu hiểu rõ rồi.

Chẳng trách nhiệm vụ ngày hôm sau bọn Lâm Loan sốt ruột đi tìm manh mối, Lưu Tử Thông lại không hề vội vàng chút nào, thậm chí còn làm ra vẻ sợ hãi muốn đứng đợi tại chỗ, bởi vì hắn đã sớm lấy được chìa khóa.

Không thể không nói, con người Lưu Tử Thông cực kì gian.

Hắn đã sớm đoán được chìa khóa có thể là đạo cụ quan trọng, thậm chí hắn còn cố ý tặng nơi quan trọng như là phòng âm nhạc cho Lăng Hiểu và Ngô Hữu Vi, mục đích tất nhiên là kiểm chứng coi suy đoán của bản thân có đúng hay không.

Lăng Hiểu im lặng nhìn xem, trong đáy lòng cô vẫn còn một nghi hoặc ---

Tấm thẻ chỉ định là ai lấy được?

Là ai chỉ định trừng phạt Ngô Hữu Vi?

Cũng là thằng nhãi Lưu Tử Thông làm sao?

Tổ tiết mục còn đang chia cắt video, Lăng Hiểu nhìn sang mấy màn hình khác, rốt cuộc cô cùng nhìn thấy cái kia chớp lên rồi biến mất ---

Một bàn tay thon dài, từ từ mở ra tấm phiếu của chính mình.

Không phải giấy trắng, cũng không phải thẻ miễn trừ.

Ánh mắt chủ bàn tay kia chợt lóe lên ánh sáng, rất nhanh liền khôi phục bình thường.

Cô ta lặng lẽ cất đi tấm thẻ chỉ định ngẫu nhiên.

Người lấy được tấm thẻ chỉ định ngẫu nhiên, là Ngô Hân Di.

Vì sao Ngô Hân Di lại ra tay với Ngô Hữu Vi?

Điểm này cô biết, có lẽ cô ta cảm thấy bị uy hiếp.

Lưu Tử Thông thông minh bị thông minh hại, hắn vẫn cho rằng tổ đội Lăng Hiểu và Ngô Hữu Vi là yếu nhất, định lấy bọn họ làm vật hi sinh.

Mà Ngô Hân Di lại khác với hắn, cô ta vẫn luôn cảm thấy tổ Ngô Hữu Vi cực kì mạnh, là một quả bom không ổn định, rất nguy hiểm.

Trên người mang theo trang bị truyền tống nghịch thiên như vậy, khả năng Ngô Hân Di có thể sống đến cuối cùng là rất cao, cho nên đối với cô ta mà nói, những thứ trên người Ngô Hữu Vi và Lăng Hiểu đều không thể đoán được, vì vậy cô phải dùng tấm thẻ chỉ định vào Ngô Hữu Vi.

Tất nhiên, những điều này, đều do cá nhân Lăng Hiểu suy đoán.

Cô không dám khẳng định mình đoán đúng.

Dù sao thì những nhiệm vụ giả này gặp thời điểm sắp chết cũng sẽ biến thành tội phạm cầm đao chạy trốn, Lăng Hiểu cảm thấy bản thân là người kế thừa chủ nghĩa xã hội, thật sự không thể phân tích tư tưởng của bọn họ.

Qua hơn một tiếng cắt sửa, tổ tiết mục rốt cuộc cũng chế tác thành công <<Cùng nhau điên cuồng chạy đi>>.

Ở phía sau, Lăng Hiểu cũng hoàn thành nhiệm vụ, phải rời khỏi thời không này.

Khoảnh khắc rời khỏi thế giới, trong đầu Lăng Hiểu chợt lóe lên hai vấn đề ---

Tiết mục ghi hình thực tế này sẽ được phát sóng sao?

Nếu như thật sự được phát sóng, như vậy, khán giả coi là thể loại tồn tại gì?

Nhiệm vụ trong thế giới vô tận, thật sự quá thần bí, đáp án của mấy vấn đề này, Lăng Hiểu không biết, cũng không dám theo đuổi...