Hành Trình Đi Tìm... Bạn Trai

Chương 11




Khi nghe tôi gọi tên,dường như…….thầy vẫn chưa biết tôi là ai,nên chỉ cười “qua loa”.Khiến tôi……khá thất vọng!!!

“Thầy………..không nhận ra em hả???Em là học trò của thầy nè,bên lớp thiết kế đó thầy!!!”

“À……..ừm………có lẽ thầy mới dạy hôm nay,nên………chưa quen mặt học sinh cho lắm!!!Em…….thông cảm nha!!!”

“Không sao………….ngày mai vào lớp thế nào thầy cũng nhận ra em mà!!!ha ha ha……..”

Tôi cố gắng cười thật tươi,nhằm lấy lại thể diện……sau cú hố to vừa rồi!!!

“Thôi…………em…………..đi về bàn nha thầy!!!Tạm biệt thầy há!!!”

“Ưm………..tạm biệt em!!!”

Tôi trở lại bàn ăn với những câu hỏi vu vơ trong đầu!!!Thầy không nhớ tôi cũng là chuyện bình thường thôi……

“Sao rồi???”

“Sao sao cái gì???Bực mình quá!!!”

Tôi bỗng to tiếng với tên Tiến khiến hắn giật mình và biết chắc rằng hắn đang nghĩ xấu về tôi!!!

**************

Tít…tít……….tít

Tiếng chuông điện thoại của tôi bỗng reo lên khi tôi đang nằm xem chương trình game show dở dang!

“A lô……..”

Khi nhấc máy lên tôi mới biết rằng đó chính là mẹ của tôi.Bà ấy đang gọi điện từ dưới nhà lên.Không biết có chuyện gì đây nữa???

“Mẹ hả???... .......Vâng,con vẫn khỏe………Dạ có,thằng Tiến cũng ở đây với con nè………..Nói với cô Nga đừng có lo,con sẽ trông chừng nó mà…………Mà có chuyện gì mẹ gọi tối vậy???”

Tôi chợt như muốn buông cái điện thoại xuống vì biết tin rằng………..ngày mai,ba tôi sẽ lên thành phố để khám bệnh,và tất nhiên………sẽ ở lại nhà của tôi(hay nói đúng hơn là nhà của tôi và thằng Tiến).

“Mẹ……….ba….ba lên đây……khám bệnh rồi về liền hả???”

Tôi nghe giọng nói to rõ vang lên torng điện thoại:

“Không……ba mày sẽ ở đó một tuần để theo dõi bệnh của ổng!!!Có chị hai mày đi cùng nữa!!!Ba lên trên đó,nhớ chăm sóc ổng nghe chưa???”

“Vâng……con….con biết rồi!!!Thôi nha mẹ……”

Tôi không muốn ba tôi lên đây chút nào cả!!Tính tình ông ấy rất khó chịu,hơn nữa cũng hơi………nói nhiều và nghiêm khắc một chút!!!Nếu ông ấy ở đây lâu dài.mọi hành động và việc làm của tôi sẽ bị ông ấy kiềm cặp.Như vậy……….lên thành phố để có một cuộc sống tự do dành cho tôi còn ý nghĩa gì nữa chứ???

“Mẹ mày gọi hả???Có chuyện gì không???”

“Chết tao rồi mày ơi!!!Ngày mai………..ba tao lên đây!!!”

“Có gì đâu mà chết…….chú Quyền lên đây thì mày phải mừng chứ??Lâu lâu mới gặp lại gia đình một lần mà???”

“Vui cái gì mà vui???Ba tao mày cũng biết tính ổng rồi đó!!!Ngày mai……..tao làm sao đi chơi với mấy đứa bạn ngoài giờ học đây???”

“Uhm……cũng đúng há!!!Nhưng……đây là chuyện của mày,đâu liên quan đến tao!!!Tao đi ra ngoài mua chút đồ,canh nhà đàng hoàng nghe chưa???”

“Mày đi đâu thì đi đi………tao không có thằng bạn vô tâm như mày!!!”

Chỉ còn vài tiếng nữa thôi,tôi……..sẽ phải đối diện với một người mà tôi không muốn gặp trên thành phố này tí nào!!!Nhưng…….biết làm sao được…………đành phải cắn răng chịu đựng một tuần lễ thôi!!!

****************

“Lâm………..đi ăn sáng thôi!!!”

“Tụi bây đi đi………….tao hok thấy đói!!!”

“Sao vậy???Bình thường…mày ăn dữ lắm mà???”

Cả 3 đứa bạn đều thắc mắc vì sao từ sáng đến giờ,tôi luôn ủ rũ như vậy!!!Giờ chắc có lẽ……..ba tôi đã đến nơi rồi!!!Biết đâu chừng………đang nằm ở nhà tôi xem ti vi nữa??Nghĩ đến đó thôi……..tôi đã chẳng muốn về nhà!!!Không phải vì tôi bất hiếu,nhưng………..tôi chỉ thích mình về dưới quê thăm gia đình,chứ không muốn mọi người lên đây thăm tôi!!!

“Đi đi……..đừng có nằm dài trên bàn!!!Hôm nay đến lượt con Đào bao đó,lần trước mày trả tiền nó ăn dữ lắm!!!Giờ mày phải ăn nhiều cho nó cạn kiệt tiền bạc chứ???”

“Đúng rồi…………hôm bữa mày là đứa ăn nhiều nhất………hôm nay,tao phải ăn cho đã!!!”

*************

Vừa bước xuống căn-tin thì tôi đã thấy cảnh “chướng tai gai mắt”.Tên “hot boy”đang đứng tán dóc với mấy con nhỏ nhìn mặt trông khờ khờ.Mà cũng đúng thôi,chỉ có mấy đứa khờ mới bị hắn dụ!!!

“Ê…………anh Tâm kìa!!!”,con Mi lấy tay khều tụi tôi.

“Ghê thật….mới đây mà đã có thêm mấy fan hâm mộ nữa rồi!!!”

“Tụi bây có ăn không???Hay đứng tán dóc chuyện tào lao hả???”,câu nói của tôi liền phá vỡ cuộc tranh luận của bọn chúng!!!

“Dì ơi……cho tụi con 4 tô bánh canh đi!!!

“Hết bánh canh rồi con ơi……còn hủ tíu không hà!!!”

Tiếng gọi với ra của bà chủ tiệm khiến tôi khác thất vọng,vì…….tôi không thích ăn hủ tíu cho lắm!!!

“Nè……….ăn không Lâm???”,con Đào chợt hỏi tôi.

“Thôi……tụi bây ăn đi….tao đi lấy mấy cái bánh snack ăn tạm vậy!!!”

Vừa đứng lên và ngoảnh mặt lại,tôi liền thấy……cái tên chết tiệt đó kèm thêm…….2 tên khác nữa!!!

“Gì……gì đây???”,tôi ấo úng hỏi bọn chúng.

Hắn không nói gì cả!!!Chỉ tự nhiên……ngồi xuống cái ghế của tôi và nói:

“Mấy em gọi bánh canh hả???3 tô cuối cùng tụi anh lấy hết rồi…..”

Tôi nhìn thấy vẻ mặt đầy”mãn nguyện”của 3 đứa kia mà trong lòng…….thấy tức tối!!!

“Tiếc……….tiếc quá nhỉ???Nhưng……..không sao.tui em….ăn hủ tíu cũng được mà!!!”,con Oanh nói giọng ngọt như đường với bọn chúng.

“Thôi………như vậy ngại lắm!!Dù sao 3 bọn anh cũng chưa ăn,hay….tui anh nhường lại cho ba em đó!!!”

“Thật….thật không anh???Cảm…..cảm ơn anh nha!!!”,con Mi ríu rít lên tiếng.

“Hai anh lấy ghế lại đây ngồi chung cho vui!!!Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện!!!”

Tụi bây giỏi lắm mấy đứa kia!!!Biết nắm bắt cơ hội nhỉ???Ngồi ăn với bọn chúng…..coi chừng tụi bây bị bội thực đó!!!Tôi tức tối vì cái đám bạn kia rồi bỏ đi một nước!!!Ấy thế mà chúng cũng không gọi tôi lại!!!Chẳng biết làm bạn với bọn này…..tôi lời hay lỗ cũng không biết được!!!