Hào Môn Vui Nhộn Vợ Nhỏ Đến Cậy Cửa

Chương 1: Không Đưa Phí Chia Tay Thì Sẽ Đập Nát Chú! (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Ninh thành, khách sạn năm sao KELOO.

“Đi bắt gian với chị!” Mạc Tinh Nhu đưa một bức ảnh tới trước mặt Hứa Mễ Nặc.

Ông chú trung niên trong ảnh, có đôi mắt tam giác Địa Trung Hải, mặt đầy ngấn mỡ, trên cổ đeo sợ dây chuyền vàng to như cái xích chó!

Khuôn mặt của Hứa Mễ Nặc nhất thời trở nên vặn vẹo: “Bắt… bắt gian?”

Hứa Mễ Nặc rất rất không thể thích ứng nổi, cô đột nhiên bị kéo đến cái khách sạn lớn này, lại còn phải đi bắt gian cái tên nhìn như con heo ở trong hình kia nữa, Mễ Nặc cảm thấy không thoải mái chút nào!

“Anh ta tên là Hải Đại Đản, bạn trai mới của chị, nhưng còn chưa tới một tuần anh ta đã lêu lổng ở sau lưng chị!”

Mạc Tinh Nhu mặc bộ sườn xám kiểu Trung Hoa, nhưng lại xinh đẹp quyến rũ như mấy vũ nữ múa cột vậy.

Cô ấy kéo Hứa Mễ Nặc lại: “Mễ Nặc, em là bạn thân nhất của chị, chị biết nhiệm vụ bắt gian này cực kỳ khổ cực và rất nguy hiểm, nhưng đây chính là tình bạn à nha!”

“Chị buông tay em ra!” Hứa Mễ Nặc liều mạng hất tay, thật sự không nói nổi gì nữa!

Hứa Mễ Nặc phàn nàn nói: “Đây là lần thứ tám trong năm nay chị bắt em đi bắt gian với chị rồi đấy, mà khủng khiếp nhất là mùa xuân mới chỉ qua bảy tuần!”

“Chị nào có cách gì, đường tình duyên của mỹ nữ đã được định trước là luôn lận đận rồi.” Mạc Tinh Nhu lại thể hiện dáng vẻ đau khổ vì tình.

Sau đó, Mạc Tinh Nhu lại ném cái ánh mắt quyến rũ về phía bạn, dùng đôi mắt xinh đẹp ngậm nước nói: “Chẳng lẽ em có thể trơ mắt nhìn chị bị tra nam lừa gạt, rồi bị tình yêu làm tổn thương, từ nay về sau mất đi lòng tin với nửa kia của mình?”

“Đây không phải là vấn đề lòng tin hay không có lòng tin!” Hứa Mễ Nặc phồng hai má mũm mĩm nhưng trắng nõn lên, không thể tưởng tượng nổi trợn mắt nhìn Mạc Tinh Nhu.

Hứa Mễ Nặc hít thật sâu, uyển chuyển khuyên can cô bạn học thích nói chuyện yêu đương với những người hơn mình rất nhiều tuổi.

“Tinh Nhu, suốt ngày chị chỉ thích qua lại với mấy ông chú, góp phần giúp mấy ông chú trung niên tìm được mùa xuân của mình, người biết thì sẽ nghĩ chị thay bạn trai, người không biết còn tưởng chị thay đổi cha, cậu có suy nghĩ đến cảm thụ của mẹ chị hay không?”

“Em không biết, mấy ông chú cho phí chia tay hào phóng thế nào đâu.” Mạc Tinh Nhu mỉm cười nói.

“Vậy chị cũng phải chú ý đến an toàn của mình, chị xem mấy ông chú trung niên này ai mà chẳng có nhu cầu cao về chuyện ấy, chị cũng phải cẩn thận...” Uyển chuyển không được, Hứa Mễ Nặc lại nói thẳng!

“Em yên tâm, lão Hải này, anh ta không ngóc nổi lên đâu.” Mạc Tinh Nhu ném cho Hứa Mễ Nặc một ánh mắt quyến rũ.

“Em không nói với chị về cái này!” rốt cuộc thì chị có thể nắm được điểm chính hay không? Hứa Mễ Nặc phát điên.

“1% phí chia tay lần này sẽ thuộc về em.” Mạc Tinh Nhu mỉm cười cầm thẻ mở cửa phòng ra.

“Giết!” Hứa Mễ Nặc cà thẻ mở phòng rồi xông thẳng vào phòng!

Đúng lúc này, màn hình LCD trong khách sạn KELOO vốn đang diễn ra buổi tiệu rượu xa hoa của một tiểu thư, đột nhiên xuất hiện một tin tức trọng án.

Khách sạn KELOO này là khách sạn năm sao lộng lẫy và cao cấp nhất của Ninh thành, nên mấy vụ án kinh tế vụ hình sự không thể quấy rầy đến sự yên lặng và ưu thanh lịch của KELLO.