Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất

Chương 15: Cửa hàng Bokin. Bock




Translator: Waveliterature Vietnam

"Có thể phát triển tính năng của cây đũa phép thuật, thì cần hoàn thành nhiệm vụ gì?"Ellen thực sự rất mong chờ, hệ thống sẽ dành cho anh điều tốt đẹp gì.

"Nội dung của nhiệm vụ: Giải trừ lời nguyền trên cơ thể người và có được sự biết ơn của người đó.

Bởi vì độ khó của nhiệm vụ tăng lên, bên bạn có thể sử dụng cây đũa phép thuật. Hệ thống sẽ cung cấp cho bạn một bản đồ chỉ đường, để bạn dễ dàng tìm được người đó. Thời hạn của nhiệm vụ còn 15 giờ đồng hồ, hãy cố gắng lên nào!"

Hệ thống vừa dứt lời, thì một luồng khói màu vàng xen kẻ chút phấn hồng tạo thành sương mù biến thành một tấm bản đồ xuất hiện trước mặt Ellen, và tất nhiên mọi người xung quanh hiển nhiên cũng không phát hiện ra điều đó. Biểu tượng hình con quạ đại diện cho vị trí của Ellen vào lúc này.

Đường ngắm của Ellen tiếp tục di chuyển trên bản đồ và một hình dạng giống Tích Dịch Nhân đang nhấp nháy. Điều đáng ngạc nhiên hơn là biểu tượng này di chuyển rất nhanh trên bản đồ.

"Ellen, đừng ngây người ra, hãy nhanh lên một chút. Bây giờ chúng ta phải đến cửa hàng của bà Malkin để chọn để chọn một vài bộ quần áo, nãy giờ đã tốn không ít thời gian." Mẹ Ellen, Morgan Lefey Harris, hối thúc.

Sau khi rời khỏi cửa hàng Ollivander được một khoảng, bà Harris liền kéo Ellen bước thật nhanh về phía tiệm của bà Malkin. Bà Malkin là một phù thủy thấp, mập, mặc áo khoác màu tím và mỉm cười:

"Chào buổi sáng, lại gặp lại bà Morgan Lefey thân mến, tôi có thể giúp gì cho bạn không?"

"Bà Malkin, xin hãy làm cho con trai út của tôi một bộ đồng phục Hogwarts, nó tên là Ellen. Cứ sử dụng nguyên liệu cho tốt, hãy làm một cách nhiệt tình." Bà Harris chỉ vào Ellen, trong như đang suy nghĩ viển vông nhưng thật ra là đang nghiên cứu bản đồ.

"Morgan Lefey, con trai út của bạn cũng đến tuổi đi học sao? Thời gian thật là nhanh quá đúng không." Không đợi Ellen mở miệng nói, bà lại nói tiếp, "Yên tâm, ta luôn là nơi lựa chọn mua sắm tốt nhất dành cho học sinh Hogwarts. Mọi thứ được tạo ra bằng sự nhiệt tình... Nói như vậy Ellen có một tài năng phù thủy rất tốt? Ta rất hiểm khi gặp một đứa trẻ như vậy."

Ellen không hề nhìn thấy được vẻ đẹp từ bộ đồng phục màu đen, những chiếc áo choàng Hogwarts trông không có thẩm mỹ cho lắm, nó kém xa chiếc áo choàng của phù thủy trưởng thành, trang trí rất mảnh khảnh, lỏng lẻo và giản dị, nó hơi rộng thùng thình, phiên bản này thoạt nhìn có ở rất nhiều nơi. Hơn nữa anh đã có một chiếc áo choàng phù thủy rất tuyệt vời – có thể tàng hình, phòng thủ, biến hóa vẻ ngoài đó là áo choàng phù thủy tuyệt vời nhất.

Bà Malkin để cho Ellen đứng trên bệ đặt chân, sau đó khoác lên cho anh một cái áo choàng màu đen, dùng chiếc ghim ma thuật phù hợp với thân thể anh để giữ nó cố định.

Sau khi đo kích thước, bà Malkin lấy ra một chiếc áo choàng, chỉ huy bằng đũa phép thuật luồn chỉ, xâu kim, may vá trên áo choàng, và sửa đổi chiều rộng dài, ngắn hẹp của chiếc áo choàng.

Và bà Harris, mẹ của Ellen, lúc này đang chọn trang phục và bà đang ở khu chọn quần áo cho nữ phù thủy.

"Mẹ, con có hẹn với Harry đi mua đồ cùng nhau. Hiện tại không có việc gì, con có thể đi tìm bạn ấy được không?" Đối với một đứa trẻ việc tự do hành động thì hoàn toàn không tốt.

"Morgan Lefey, bạ của con trai bà tên là Harry? Không phải là Harry Potter chứ? Tính toàn thì tuổi của nó cũng đến thời điểm nhập học rồi!" Bà Malkin nghe thế cười híp mắt rồi nói, nhưng cũng không nghĩ Ellen muốn gặp chính là Harry Potter người có tiếng tăm lừng lẫy. Bất quá những đứa trẻ phù thủy mua áo choàng từ bà có lẽ có thể nhìn thấy mặt anh ta.

"Đi đi, áo choàng phải được sưởi ấm trong một thời gian dài để ổn định công năng, nhưng con phải nhớ trở lại quán bar Nồi Đồng trước khi trời tối, chúng ta sẽ cùng ăn cơm tối rồi trở về nhà." Bà Harris cũng không trả lời bà Malkin về vấn đề này, mà chỉ lấy ra 5 miếng vàng Kanon, một bạc sickles nhét vào túi của Ellen.

Tất nhiên, Ellen không đi tìm Harry, Bởi vì thời gian có hạn. Mà anh thì có quá nhiều bí mật không thể chia sẻ cho Harry.

"Lời khuyên: Muốn giải trừ lời nguyền trên người bị nguyền rủa, thì bạn hãy vui lòng đi đến con hẻm và tìm quả bóng ma thuật của nữ thần may mắn Foles."

Nữ thần may mắn Foles là ai? Ellen dừng lại sự nghi ngờ, anh dự định khi đến Hogwarts đợi khi có cơ hội sẽ tìm hiểu thêm về lịch sử ma thuật, anh ta lập tức đứng dậy đi theo sự chỉ dẫn của bản đồ đến con hẻm.

Trước khi bước vào con hẻm, Ellen đứng bên cạnh một cửa hàng không ai trong ngõ cụt và biến hóa ra túi, mũ và mặt nạ che lại toàn bộ khuôn mặt của anh, sau đó mở ra sự công năng nguyền rủa huyễn thân của chiếc áo choàng phù thủy, như vậy cho dù ma thuật huyễn thân mất đi hiệu lực. Chỉ cần không bị đối phương bắt lại thì khó có thể điều tra ra thân phận của mình.

Ngõ hẻm là nơi không thích hợp để cho tiểu phù thủy đi vào, bên trong ngư long hỗn tạp, và có rất nhiều những pháp sư đen khác nhau, những thứ không thể tưởng tượng được, kinh khủng nhất tất cả đều ở đây.

Ngay cả khi đó là một pháp sư trưởng thành, nếu không có khả năng tự bảo vệ bản thân thì sẽ bị những pháp sư đen đó biến thành nguyên liệu vật phẩm cho chúng.

Anh cẩn thận từng li từng tí đi qua mụ phù thủy già đang đập phá và lăn lộn, không biết lọ thuốc không rõ màu sắc của bà ta tên gì, sau đó, vượt qua một phù thủy nam khỏe mạnh có một vết sẹo lớn trên mặt, đi xuyên qua một ngõ hẻm tối và hẹp.

Ellen đi đến một cửa hàng tràn đầy bụi bặm trên kính, những vết đỏ sẫm như vết màu của bảng hiệu treo trên mái hiệu, "Cửa hàng Bokin. Bock", một vài chữ màu đen vặn vẹo được sắp xếp trên tấm bảng, cho thấy đây chắc chắn không phải là một cửa hàng bình thường.

Ellen không dám bước vào trong một cách đơn giản. Ngay cả khi đi siêu thị nhỏ ở Muggles cũng có lắp đặt các cảm biến ở lối ra vào, chưa kể đến những người thần bí làm việc trong cửa hàng ma thuật đen. Ellen chọn lặng lẽ chờ đợi trong một lúc. Vận khí của anh cũng không tệ lắm, rất nhanh xuất hiện một phù thủy cao gầy với chiếc mặt nạ xuất hiện trong ngõ, đi đến cửa hàng.

Vài giây sau, Ellen theo đuôi người đàn ông mang chiếc mặt nạ đi vào cửa hàng, cứ thế mà tiến vào trong. Sau khi bước vào, cánh cửa mở ra và chạm vào chiếc chuông được lắp đặt phía trên, phát ra một tiếng chuông dễ chịu nhưng không hợp với cửa tiệm này lắm.

"Thật may mắn, khi ta không tùy ý đi vào bên trong, nhưng thật không ngờ lại cài một tiếng chuông lạc hậu như thế này?" Ellen thậm chí có chút hơi thất vọng, anh ta nghĩ rằng sẽ có một ít "ma pháp" nhắc nhở.

Người phù thủy nam nhanh chóng nhìn xung quanh cửa hàng một vòng, sau đó đi thẳng đến quầy và bấm chuông. Một người đàn ông gù lưng xuất hiện sau quầy và lấy tay vuốt vuốt mái tóc bóng loáng.

"Chào mừng, tôi có thể giúp gì cho cậu?" Giọng ông Bokin mượt mà như tóc của ông, thoạt nhìn ông giống như một dạng láu cá.

"Tôi có một sợi dây chuyền bị nguyền rủa. Đã cướp đi 19 sinh mệnh Muggles, ông có hứng thú với nó không?" Giọng nói người đàn ông đeo mặt nạ ồm ồm như bị khịt mũi nghe qua là biết anh đang ngụy trang.

Ông Bokin nghe vậy liền lấy ra một đôi găng tay da màu rỉ sét từ dưới quầy và mang vào tay, rồi lấy ra hai cây kẹp bạc, kẹp vào hai đầu của vòng cổ, đặt nó trên một cái khay phủ nhung đỏ. Quan sát tỉ mỉ.

Sau đó, ông tháo găng tay ra và tự lẩm bẩm với chính mình: "Bây giờ hãy để tôi xem bí mật của bạn." Ông ta rút ra một cây đũa phép thuật từ bên trong tay áo và chỉ vào vòng cổ nói: "Mau hiện hình." Mỗi viên đá quý bên trong vòng cổ điều lóe lên ánh sáng màu bạc.

Ông Bokin hình đã có phán đoán, ông nói với người đeo mặt nạ: "Vòng cổ bị Eris nguyền rủa, quả thật có tác dụng tước đoạt đi mạng sống. Tôi phải làm một số thí nghiệm khác mới có thể biết được uy lực thật sự của nó. 120 vàng Kanon, có ổn không?"

"đừng giỡn chứ, Bokin, tôi biết giá thị trường, những món đồ bị Eris nguyền rủa là rất hiếm, hơn nữa sự kiểm tra của Muggles cũng không có tác dụng gì với nó, 200 vàng Kanon." Người đàn ông đeo mặt nạ chỉ ra hành vi ép giá của ông Bokin không chút khách khí, và thể hiện rằng mình biết giá thị trường.

"Bạn biết không, bây giờ những vật phẩm ma thuật đen điều được kiểm tra vô cùng nghiêm ngặt.."

Ellen vào đây chỉ để tìm quả bóng ma thuật nên không quan tâm đến việc mặc cả của bọn họ. Mà ra sức tìm xung quanh.

Đây là một cửa hàng rộng lớn và hơi lờ mờ, với những chiếc mặt nạ ranh mãnh nheo mắt trên tường, trên quầy trưng bày đủ loại xương người khác nhau, những chiếc răng sắc nhọn từ trên trần nhà lơ lửng hạ xuống.

Ellen nhìn xuống quầy, hai vật thể được tìm thấy với hình bầu dục, nhưng nội dung ghi trên nhãn lại không phải là thông tin của quả bóng ma thuật mà Ellen đang tìm kiếm. Và hệ thống cũng không đưa ra thông báo rằng anh đã thành công tìm thấy.

Lúc này, giao dịch của ông Bokin và người đàn ông đeo mặt nạ đã thành công ở mức giá 160 vàng Kanon. Sau khi người đeo mặt nạ nhận tiền, anh ta trực tiếp từ chối sự giới thiệu của ông Bokin về những vật phẩm ma thuật đen khác rồi anh nhanh chóng rời đi.

Ông Bokin tâm trạng tốt một tay bưng khay một tay đẩy một cánh cửa bí mật ở bên phải tiền sảnh. Trong cánh cửa thoạt nhìn tối om, Ellen nghĩ về nó và lập tức đi theo.