Harry Potter Chi Bạch Kim Bao Tử

Chương 37: The meaning




Harry đã nghĩ nếu như Malfoy không xuất hiện, anh và Scorpio vẫn sống như vậy, có lẽ một đêm nào đó anh sẽ thấy mỏi mệt. Harry cũng nghĩ nếu như Malfoy bỏ đi, con đường anh và Scorpio đi cũng sẽ không dừng lại, chẳng qua ngẫu nhiên không thích đệm chăn trống rỗng bên cạnh.

Thế giới của Harry sẽ không vì Malfoy mà dừng lại không chuyển động, lại càng không thay đổi nhanh chóng vì Malfoy ở lại.

Hôm nay hẻm xéo rất náo nhiệt, bình thường mọi người chỉ mua nhật báo tiên tri khi cậu bé bán báo thét to nhưng hiện giờ ngoài tòa soạn báo có một hàng người xếp hàng dài, thậm chí không kịp đợi báo chuyển đến sạp mà đến trực tiếp chỗ in ấn mua.

Tiệm sách Phú Qúy và Cơ Hàn cũng kín người hết chỗ, 8 9h sáng đã ồn ào. Ngay cả những phù thủy đi ngang qua cũng bị băng rôn tiệm Phú Qúy và Cơ Hàn treo hấp dẫn ánh mắt, gia nhập đại quân xếp hàng.

“Cứu thế chủ trở về mạnh mẽ, con trai độc nhất là thiếu gia Malfoy!” Trên băng rôn là dòng chữ cực lớn và thường biến hóa kiểu chữ màu chữ, bắt mắt, liếc mắt là nhìn thấy giữa những cửa hàng san sát trong hẻm xéo, cuối băng rôn còn ấn dấu hiệu của nhật báo tiên tri, có thể nghe thấy một giọng nữ ra vẻ tao nhã: “Rita Skeeter đại biểu nhật báo tiên tri đưa tin.”

Giá nhật báo tiên tri bị nâng lên một tầm cao mới, tin này chiếm tin đầu của mọi báo chí tạp chí, mọi nhà xuất bản đều vội vàng in nhiều một ít.

“Rita Skeeter, đưa tin về cứu thế chủ Harry Potter trở về.” Phía trên tiệm Phú Qúy và Cơ Hàn đột nhiên xuất hiện một màn hình lớn hấp dẫn ánh mắt mọi người. Trên màn ảnh là một bà lão trang điểm rất đậm, phục trang đẹp đẽ, tóc bị nhuộm thành màu bạch kim kỳ quái, một chút cũng không tự nhiên xinh đẹp giống gia tộc Malfoy.

Bà ta phe phẩy bút lông chim, biểu tình khoa trương nói.

“Buổi chiều hôm qua, Harry Potter đột nhiên trở về thế giới pháp thuật, khi phóng viên của chúng tôi được đến hình ảnh này, anh ấy còn dắt một cậu bé ước chừng 5 tuổi!” Màn hình lập tức chuyển, hình ảnh Rita lập tức biến mất, thay vào đó là hình ảnh hai cha con.

Góc độ chụp ảnh cũng không tốt lắm nhưng không khó nhìn ra nơi đó là Hẻm Xéo, kiến trúc xa xưa, người đi đường mặc trường bào đủ loại kiểu dáng, nhưng tầm mắt mỗi người đều không hẹn mà cùng bị hấp dẫn bởi chàng trai cười vui vẻ chính giữa bức hình.

Cứu thế chủ rất anh tuấn, đó là sự thật tất cả mọi người công nhận, khi chàng trai đó mặc trường bào rút đũa phép ra chỉ vào bạn thì càng làm máu bạn sôi sục, có không ít cô gái dán hình cứu thế chủ ở đầu giường. Đương nhiên anh cũng rất ôn nhu, khi anh cười thì bạn cảm thấy thế giới này tràn ngập hy vọng.

Harry Potter mặc trường bào, dắt một cậu bé cao đến đùi mình, cười nhìn con bước đi lảo đảo.

Vì thế mọi người chuyển tầm mắt qua cậu bé kia.

Cậu bé mặc đồng phục Hogwarts thu nhỏ, nhưng vẫn hơi dài, cậu bé thường dẫm phải cái áo choàng màu đen, lảo đảo suýt nữa ngã sấp xuống, Harry cười nhưng chỉ dắt tay, không có ý giúp đơ.

Cậu bé đành phải càng thêm chú ý chân mình, khuôn mặt nghiêm túc chững chạc, đi từng bước nhỏ, rất đáng yêu.

Cậu bé rất đáng yêu, khuôn mặt cũng tương tự Harry, là con của Harry.

Hình ảnh đột nhiên biến mất, khuôn mặt ghê tởm của Rita lại xuất hiện, bà ta hưng phấn đến gần màn ảnh, giọng nói kích động đến mức run rẩy: “Phóng viên của chúng tôi vội vàng hỏi: ‘Ngài Potter, đây là con ngài sao?’ “ Rita thấp giọng giả giọng nam.

“ ‘A, đúng vậy!’ “ Rita cố gắng giả giọng Harry.

Rita dừng lại một chút, đẩy kính, từ trong mắt phóng ra ánh sáng chói lóa: “Tôi tin là mọi người nhìn thấy màu tóc của cậu bé kia thì cũng đã liên tưởng đến ai! Đúng vậy, màu bạch kim xinh đẹp, tự nhiên, chói mắt! Nhất định có liên quan đến gia tộc Malfoy!”

Mọi người đều nhìn không chuyển mắt khỏi màn hình, lòng hiếu kỳ bị khơi dậy, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm màn hình.

Rita hắng giọng nói tiếp: “Nhưng chúng ta biết gia tộc Malfoy mấy đời đều không có con gái sinh ra, thậm chí đời này chỉ có một con trai độc nhất Draco Malfoy. Xuất phát từ tò mò, chúng tôi để ảnh của thiếu gia Malfoy và ảnh của Harry Potter cùng con trai cạnh nhau, mời nhìn.”

Trên màn ảnh xuất hiện hai bức hình, khuôn mặt ba người đều rõ ràng.

Người xem kinh hô.

“Này! Đây là khuôn mặt hai người kết hợp a!”

Hình ảnh lại biến mất, Rita cười đắc ý xuất hiện trên màn ảnh.

“Chúng tôi cũng đoán giống mọi người, mọi người đều biết, thể chất phù thủy đặc biệt, hai nam phù thủy có hậu đại không khó, vậy quan hệ của cứu thế chủ và thiếu gia Malfoy giống như trong tưởng tượng của chúng ta sao? Một Gryffindor vô số lần trốn thoát bàn tay của Chúa Tể Hắc Ám và thành công giết chết hắn, một Malfoy dốc sức cho Chúa Tể Hắc Ám, mang Tử Thần Thực Tử vào Hogwarts gián tiếp sát hại Dumbledore, hai người đến với nhau như thế nào?”

Rita hôn gió, chớp chớp mắt.

“Muốn biết nhiều hơn, mời đọc Rita Skeeter độc nhất vô nhị phát biểu, Harry Potter yêu và hận. Quyển sách mang ngài tiến vào thế giới nội tâm cứu thế chủ Harry Potter, tìm tòi nghiên cứu tình yêu đau khổ của Harry Potter và Draco Malfoy!”

Khán giả mất hứng, quay đầu tiếp tục xếp hàng.

“Mau nhìn này Harry! Nhìn cái này!” Ron nằm ở trên ghế giơ một quyển sách thật dày, ôm bụng cười to, vội vàng đưa đến trước mặt Harry, tràn ngập tình cảm nói, “Đọc chỗ này: Harry đè Draco lên trên tường phòng rửa mặt, tay chạm vào khuôn mặt ngây ngô của Draco, thâm tình nhìn: ‘Dray, tim anh rất đau, vì anh không thể yêu em.’ Ha ha ha ha, Harry cậu thật sự nói như vậy sao? Sao tớ không biết!”

Mặt Harry xanh mét nhìn Ron cười đến mức ngã xuống đất, tay nắm chặt. Draco ngồi cạnh Harry đột nhiên rùng mình, hung hăng trừng Ron. Không nghĩ tới tên Dray có thể bị gọi đến mức ghê tởm như thế… Draco nhìn Ron, ném một ánh mắt chán ghét.

“Ha ha ha, đây là cái thể loại sách gì vậy…” Ron lau nước mắt, lật xem tên, “Harry Potter yêu và hận… Chậc chậc, tên thật ngắn gọn, thích hợp cất chứa!”

Hermione để nhật báo tiên tri xuống bàn, vỗ vỗ bả vai Harry: “Không cần khẩn trương như thế, ít nhất đến hiện tại còn chưa xuất hiện ngôn luận công kích rõ ràng.”

“Harry mau tới đây xem!” Hai anh em Weasley đột nhiên xuất hiện trước cửa, trong ngực ôm một túi báo tạp chí to đùng. “Tạp chí mới xuất bản, rất buồn cười!”

“Hiện tại còn đoán xem con là ai sinh!”

Ngay cả nhà Weasley cũng cố gắng thoải mái để Harry thả lỏng, mà khi anh nhìn thấy tiêu đề dùng hiệu ứng máu chảy, anh vẫn thấy ghê người.

“Cứu thế chủ là GAY? Không để ý luân lý sinh con cho Malfoy?”

Dòng chữ màu đỏ chiếm nửa trang đầu, đâm vào mắt người đọc, nhất là chỗ nhắn tin, những cái tên xa lạ bàn tán sôi nổi:

“Hình tượng phù thủy Anh biến mất vì anh ta!”

“Không phải là xấu hổ tránh ở thế giới Muggle không về sao?”

… Những tin nhắn công kích chiếm cứ chỗ này, chỉ có mấy người trung lập biểu đạt bọn họ không đồng ý.

“Đừng lo lắng.” Malfoy cố chấp muốn ngồi cùng anh nhẹ giọng an ủi, anh hôn hôn tai Harry, “Sẽ có thay đổi.”

Harry nhìn mọi người ngồi trên ghế và Scor ngồi ở trên đầu gối Hermione nhìn chằm chằm bên này, anh cố gắng mặt không đổi sắc nghiêng đầu sang chỗ khác hỏi: “Ba mẹ anh thấy vậy sẽ không… Để ý sao?”

“Để ý cũng vô dụng.” Malfoy kiêu ngạo nói.

Tin tức mặt trái ngày càng nhiều, mọi người ôm thái độ xem náo nhiệt nhìn chuyện này, nhật báo tiên tri trung lập, không có dấu hiệu phản đối nhưng cũng không có ý tán thành, mặc Rita Skeeter đăng câu chuyện của cứu thế chủ và thiếu gia Malfoy. Mà những tờ báo nghiêm túc thì nghiêm khắc phản đối, đều đưa tin bất mãn về hành vi của Harry Potter. Tạp chí thời thượng thì thủy chung không tỏ thái độ.

Mọi người bị ảnh hưởng bởi báo chí bắt đầu phỉ nhổ bất mãn Harry Potter. Dân chúng luôn dễ dàng bị dư luận truyền thông ảnh hưởng.

Ngôi nhà yên tĩnh trở lại, Weasley ồn ào cũng không có tâm tình ầm ĩ. Harry dần suy sụp làm Draco luống cuống, anh chỉ có thể vươn tay ôm lấy bờ vai của Harry muốn cho Harry thêm lực lượng.

“Đừng quá lo lắng Harry, chúng ta không cần để ý bọn họ.” Draco nhìn Harry nghiêm túc nói.

Harry thả lỏng dựa vào ghế, thấp giọng thì thào: “Em biết.”

“Cha, đừng lo lắng!” Scor ôm lấy đầu gối Harry muốn ngồi lên trên nhưng chiều cao không đủ nên chỉ có thể nằm úp sấp lên đùi Harry. Scor chớp mắt, nghiêm trang chững chạc nhìn cha, “Không cần sợ, ba sẽ làm bọn họ đều nhận lại trăm vạn lần, giống cái dì có cằm thật dài!”

“Nhận lại?”

Malfoy bật người làm bộ cái gì cũng không biết.

“Cám ơn.” Harry đột nhiên cười to, ôm chầm lấy Draco, “Làm tốt lắm!”

Cả nhà Weasley co rút khóe miệng nhìn Malfoy.

Gì?

Anh dạy hư trẻ con!

Đến buổi tối, quan điểm vẫn còn tiếp tục đổi mới.

Dù có người an ủi nhưng tâm tình mất mát vẫn tồn tại. Càng để ý thì lại càng mất mát khổ sở.

“Mau đi ngủ.” Draco nằm đọc sách trên giường nói với Harry.

Harry bò lên giường, trèo qua Draco nằm vật xuống giường.

Draco nghiêng người đầu tắt đèn, chui vào trong chăn, xoay người, ôm lấy Harry từ sau lưng.

“Ngủ đi.” Lưng áp sát vào ngực Draco, theo giọng nói mà chấn động, cảm giác tê dại từ sau lưng rơi vào đại não làm Harry an tâm.

Harry nhắm mắt lại, đầu não lại vẫn tỉnh táo.

Chuyện này không sớm thì muộn đều phải vượt qua, dù cho Malfoy không tìm được bọn họ, không muốn đưa Scorpio trở về, anh và Scorpio vẫn phải về đó. Scorpio cần về thế giới pháp thuật, Malfoy xuất hiện chỉ làm chuyện xảy ra trước mà thôi.

Nếu Malfoy không xuất hiện, anh và Scorpio sẽ sống như trước.

Harry dụi đầu vào gối, người phía sau giống như bạch tuộc ôm chặt lấy anh, mới bắt đầu không thoải mái đến hiện tại quen thuộc, vô cùng tự nhiên.

Đúng vậy, thế giới của Harry sẽ không dừng lại vì Malfoy bỏ đi, lại càng không vì Malfoy ở lại mà thay đổi.

Nhưng Harry vui mừng khi Draco ở lại bên mình.