[Harry Potter] Đương V Đại Ngận Tân Khổ

Chương 23: Tập thể hành động




Đương V Đại Ngận Tân Khổ

(Làm V đại mệt mỏi quá)


023 | Tập thể hành động

Ngày thứ hai sau Halloween luôn là một ngày khá thú vị của Hogwarts, vào ngày này các Slytherin xưa nay đúng giờ sẽ tập thể tới trễ, không mấy cái trình diện để ăn điểm tâm cả, nguyên nhân là vì, người ta có vũ hội quý tộc, năm trên không chừng còn có vận động pít-tông kế sau đó, các quý tộc luôn là bề ngoài thứ nhất, tính mạng thứ hai, sẽ không đeo vành mắt đen không hoa lệ rồi ngáp ngắn ngáp dài đi ra ngoài, thế nên ở khi tập thể bị mệt, tập thể cũng sẽ nghỉ.

Nhưng năm nay thì khác, bọn nhỏ bị các viện trưởng bắt đi ngủ sớm kinh ngạc phát hiện, Slytherin dĩ nhiên đã tới đủ, tập thể Ravenclaw nhìn lịch, hôm nay là ngày mấy? Có phải mình dùng Time-Turner nhiều quá không?

Hufflepuff thì cẩn thận nhìn một cái, thì thầm thảo luận với người bên cạnh, lại nhìn một cái, lại thảo luận. Chỗ nào có người chỗ đó có xóm chợ, làm học viện có số người nhiều nhất, tính cách chênh lệch lớn nhất Hogwarts, bọn họ là những người nhiều chuyện nhất cũng có thể hiểu.

Gryffindor... Đầu óc bọn họ không rảnh, Gryffindor lơ tơ mơ tự nhiên không để ý tới nguyên nhân Slytherin khác thường, chuyện có lớn cỡ nào cũng phải chờ ăn xong điểm tâm rồi hãy nói. Muốn khiêu khích, mắng người đánh nhau, cũng phải chờ giáo sư đi hết đã. Hơn nữa Slytherin không bình thường là tốt nhất, nhưng... sao bọn họ kỳ quái vậy?

Các Gryffindor cứ thấy ngứa ngáy khắp người, vì rất nhiều Slytherin, đặc biệt là năm trên, đều nóng bỏng nhìn Gryffindor, những lúc bình thường là điềm báo cãi nhau, nhưng chờ khi Gryffindor trừng về, sắc mặt của bọn họ sẽ tái nhợt, môi co giật, như thể bị táo bón rồi cúi đầu ăn cơm. Một lát sau lại nhìn tiếp...

【 Xin tụi mày đấy, đừng nhìn nữa, muốn đánh nhau cứ trực tiếp ra tay đi! 】 Rất nhiều Gryffindor thần kinh thẳng băng âm thầm gào thét dưới đáy lòng.

Chỗ Slytherin, "Bó tay rồi, tôi vừa thấy bọn họ đã có xúc động châm chọc, cậu xem giáo dưỡng kia kìa, còn cần cướp. Y chang như tới từ trại tị nạn ấy." Một Slytherin lắc đầu, quay lại oán giận với bạn mình.

"Cậu nhìn sai mục tiêu rồi, cậu nhìn là tóc rối nhà Potter và quỷ nghèo nhà Weasley, học tôi này, tôi nhìn là tầm thủ mỹ nhân, thật lòng mà nói Gryffindor cũng không thiếu mỹ nữ."

"Anh đang mỉa mai học viện nhà mình không nhiều mỹ nữ à." Mỹ nữ bên cạnh trừng qua.

"Có xinh đẹp cách mấy, nhìn từ nhỏ đến lớn cũng thấy ngán, honey, làm vị hôn thê của anh, anh từng thấy em chảy nước mũi, lăn lộn trong bùn, cầm độc dược đút cho thỏ, em nói anh có thể có cảm giác gì với em."

"Nói cũng đúng, lúc 3 tuổi hai ta tắm chung, rõ ràng chịu thiệt là em, vì sao lý do đính hôn là em nhìn hết thuần khiết của anh phải chịu trách nhiệm."

"Thế mới nói phụ nữ hay quên, lần đó chúng ta giành đồ chơi với nhau trong bồn tắm, người nào đó giành không lại đã cho anh một đấm, tổn thương khuôn mặt điển trai của anh. Mẹ em bèn đền em cho nhà anh, sao nhìn trúng cái nào? Anh không cho rằng Gryffindor có ai được hơn anh."

"Nếu chỉ dùng mặt để nhận xét, em cho rằng có Riddle, Malfoy ở đây, đừng ai mơ kết hôn. Hơn nữa em không thấy anh được ở đâu cả, cả Hogwarts chỉ xếp vào lớp giữa, anh thắng được thoải mái nhất là bọn Goyle. Em thấy Longbottom không sai."

"Longbottom nào, đó là song bào thai."

"Ngốc, giờ đang chọn mặt mà, song bào thai ai chả giống nhau, đừng lắc lư trước mặt em nữa, ngán, nhìn tầm thủ của anh đi."

Riddle nhìn đôi hôn phu thê hành vi ưu nhã, nhỏ giọng xỉa xói nhau, còn bình luận đối tượng ngoại tình của đối phương, "Slytherin thật là một chỗ khiến người mở rộng tầm mắt."

"Ở giới quý tộc đây là chuyện thường, đôi ấy tình như anh em đã là tốt rồi, nếu hai bên ghét nhau, kết hôn phải lên giường vì người thừa kế có không ít người thậm chí tự bỏ bùa cho mình đấy." Sheryl tuy là giải thích như thế, nhưng cũng thấy rất điên cuồng, Merlin ơi, mới một buổi tối thôi, dĩ nhiên hơn phân nửa Slytherin đều có dự định dụ dỗ người của Gryffindor sinh cho mình một Slytherin, đạt được mục đích tiêu diệt Gryffindor.

Nhìn chằm chằm đầu sỏ đang thong thả xem kịch, thôi, bọn họ chỉ có thể tự mua vui cho mình thôi, người lớn trong nhà hẳn không điên cuồng như thế.

"Kỳ thực vợ chồng ân ái quá cũng không tốt..." Abraxas cảm thấy cậu là người bị hại của một cuộc hôn nhân vẹn toàn đôi bên mà giới quý tộc của Thế Giới Phù Thủy kính nể nhất. "Tương lai cho dù tôi không tìm được thân như anh em, cũng phải tìm một người ghét mình."

"Sau đó sinh một dòng độc đinh à? Quý tộc các cậu thật kỳ quái, nói là muốn bảo tồn huyết mạch sao càng sinh càng ít thế??" Có lẽ vì dì JKR lười tạo người, dù sao 50 năm sau quý tộc ít đến đáng thương, nhìn Abraxas xinh đẹp như hoa, ngẫm lại Draco và Lucius sau này, không khỏi thở dài nếu nhiều mấy cái bánh bao bạch kim chạy tới chạy lui thì tốt biết mấy, chỉ cần chừa một cái cho Abraxas kế thừa gia tộc, nói không chừng cậu cũng có thể bắt một cái về làm con rể cho mình và Pomona, con dâu cũng được, cậu không để ý! Sau đó đời cháu chắt sẽ xen kẽ không ít bánh bao bạch kim, biết đâu tới lúc các cháu ngoại học Hogwarts còn có thể cưới Cứu Thế Chủ mắt bích về nhà!

Gần đây thường mơ mộng Riddle lại bắt đầu nghĩ viễn vông, ánh mắt nhìn Abraxas như một con gà biết đẻ trứng vàng... Ngay khi cậu dự định đào tạo quý tộc bạch kim, có người tới cắt ngang, Riddle phiền muộn tạm tắt kế hoạch, nhưng hiển nhiên rất để bụng với con rể và cháu ngoại của mình, cậu đã chuẩn bị ngày hành động.

"Riddle, chuyện em khuấy ra, em giải quyết." Vừa lên sân khấu chính là dê đầu đàn hiện tại của Slytherin, BOSS ẩn tính sau này của Hogwarts.

"Quể? Các anh chị tìm vợ còn bắt em quản à?"

"Chưa thử qua loại hình này mà." Lặng lẽ móc cổ Riddle, khiến người nào đó đội lớp da Dark Lord đổ mồ hôi lạnh, may mắn bạn trai chị đã tốt nghiệp, may mắn. "Mấy cái khác nói sau, chủ yếu là cái này!" Chỉ Umbridge đang mộng du. "Chị nói cho em biết, thành công, mọi chuyện dễ bàn, thất bại, em cũng phải phụ trách tìm một vị hôn thê cho cậu ta. Tuy cậu ta không phải con một, nhưng cũng cần truyền thừa." Nói xong đã bỏ lại Riddle hóa đá chạy.

【 Vì sao chuyện gì cũng đổ lên đầu đây chứ? 】 Riddle nháy mắt bất mãn, ánh mắt nhìn Umbridge cũng ngày một tà ác, Abraxas và Sheryl vốn tính an ủi Riddle để cậu đừng quá lưu ý, Pobby chỉ là nói đùa. (Do ấn tượng dành cho phu nhân Pomfrey quá mạnh, Riddle đã quên, hiện tại Pobby chỉ là một thiếu nữ, đang ở cái tuổi thích đùa dai, cũng thích trêu đùa học đệ nhất.) Nhưng khi thấy nụ cười âm trầm của cậu... Được rồi, nếu cậu đã có đối sách, bọn này không bận tâm nữa.

"Riddle, làm sao đây?" Thomas lo lắng cho Riddle.

"Làm sao cái gì? Cả Slytherin phối hợp diễn kịch, IQ EQ của chúng ta còn không giải quyết được một cô nhóc Gryffindor vào đời chưa sâu, vốn đã có chút ngó ý sao?" Không giải quyết được, cậu sẽ nốc cho Umbridge một chai Tình Dược và Thuốc Tống Tử, tìm người làm anh ta, để anh ta sinh người thừa kế là xong việc. (Hãy may mắn Legilimency là Nghệ Thuật Hắc Ám cao cấp đi.)

"Cũng đúng, bước đầu tiên phải làm thế nào." Thomas hưng phấn.

"Gọi Moody tới, lời của một Hufflepuff, có chữ tín với Gryffindor hơn Slytherin."

"Được!" Thomas hưng phấn nhận lệnh, sau đó nhảy tung tăng tính trực tiếp chạy tới Hufflepuff tóm Moody.

"Cậu sốt ruột quá đấy..." Cản Thomas lại, Riddle nhẹ giọng "Hiện tại bước đầu tiên của chúng ta là..." Bầy rắn xung quanh không tự giác bu lại, "Lên lớp."

"A?"

"A cái gì mà a, kế tiếp là lớp của lão ong mật, các cậu dám trốn à?"

Lão ong mật? Bầy rắn của Slytherin nhìn lên bàn giáo sư, Dumbledore tay trái múc đường tay phải tấn công đồ ngọt, ăn mặc như hoa đào nụ cười như hoa cúc... thật chuẩn xác.

"Khụ khụ." Người nào đó phát giác lỡ lời bổ cứu "Biết là được, lén lút nói thôi, đừng bàn tán ở trường hợp công cộng." Sau đó cậu bị tầm mắt của mọi người vây bọc, Riddle thở dài, ai nói Slytherin thích lòng vòng lèo vèo hả, xem tầm mắt bọn họ dùng để bày tỏ sự khinh thường này thuần túy và trực tiếp cỡ nào.

Vẫn câu nói ấy, chương trình học năm thứ nhất rất ít, lão ong mật... Ạch, đây là hoạt động tâm lý thôi, không sao nhỉ, chương trình học của lão ong mật cuối cùng đã xong, tuy là lớp của Slytherin và Gryffindor, nhưng vì Slytherin không yên lòng, Gryffindor một cây làm chẳng nên non, cho nên không có cãi nhau...

Lại vì, tập thể Slytherin có cơ sở thất thần, Gryffindor cả đối tượng kích thích hoặc mô phỏng theo cũng không có, cho nên, số điểm nên được cộng ở tiết này, cũng không có. (V đại không thất thần, nhưng khinh thường điểm lão ong mật cho, vì vậy giả vờ nhược trí~)

...

"Tôi hối hận, tôi hối hận rồi!" Riddle rất muốn ném quách cái hình tượng dùng đầu cụng đất để diễn tả sự hối hận của mình.

"Cậu không phải rất nắm chắc sao..."

"Nhưng tôi không biết thì ra Alice có bề ngoài như thế ~ tìm Umbridge thương lượng lại được không, đổi cái khác đi." Cô bé này quả thật là phiên bản của mụ cóc 50 năm sau mà, ôi, Merlin ơi, ngài có thể bỏ bớt sự thần kỳ thái quá của gien di truyền ở Thế Giới Phù Thủy không.

"Tuy rằng xấu tí, nhưng tính tình không tồi, đầu óc nhạy bén, làm người cũng thiện lương." Abraxas đánh giá đúng trọng tâm, cậu kỳ quái vì sao Riddle kích động như vậy, cũng không phải xấu đến độ không thể chường mặt ra đường.

"Là một cô bé rất có chủ kiến, bằng không sẽ không thích Umbridge." Pallas bổ sung một câu thật lòng, sự thực chứng minh, về phương diện nhìn người, nên nghe ý kiến của người xung quanh. "Nói không chừng có thể cho gia tộc Umbridge một hậu đại có đầu óc linh hoạt." Những con rắn khác thi nhau gật đầu.

"Vậy lỡ bọn họ sinh ra có đầu óc của Umbridge, tướng mạo của Alice thì sao đây?"

"Vậy bồi dưỡng thành Gryffindor, đi tai họa bọn họ!" Đã biết nguyên nhân sự việc Moody đứng bên cạnh nghĩ, vốn không tính xen miệng. Nhưng lại bị một bầy Slytherin vỗ vai!

"Nhân tài mà!" Bầy rắn thở dài, sao đứa bé này không tới Slytherin chứ.

"..."

...

"Kẻ dụ dỗ số một lên!"

"..."

"Được rồi, Mu, lên đi." Moody xoa mặt, bày ra vẻ mặt đáng yêu nhất chạy ra ngoài, còn không quên quay đầu cảnh cáo anh mình đừng đặt tên bậy bạ nữa.

"Chị ơi, vừa nãy có một anh nhờ em chuyển lời để chị tới XX chờ anh ấy..." Chớp mắt, giao tín vật.

"Rất tốt, báo cho Umbridge chuẩn bị, để tiểu đội đuổi người chú ý đừng để ai khác ngoài Alice tới địa điểm chỉ định, mặt đen số một và tiểu thư Good chuẩn bị."

"Riddle... Em quả nhiên chỉ ôn nhu với phái nữ." Một vị học trưởng bị gọi là mặt đen số một bất đắc dĩ thông qua tai nghe kháng nghị.

"Riddle, đây là gì?" Abraxas co quắp nhìn tai nghe micro màu đen trong tay.

"Micro, sản phẩm luyện kim, có chút rè, lời chúng ta nói mọi người đều nghe được, lúc thì ổn lúc thì không, xài đỡ đi, tài liệu là nhờ năm trên biến hình ra chắp vá lại đấy." Biến hình thuật có thời gian hạn chế.

"Cậu..." Làm riêng à.

"Không cần bội phục tài hoa của tôi, tôi sớm đã có suy nghĩ này, nhưng cửa ải khó nhất vẫn không phá được." Người ta không phải bội phục cậu cái này! Thôi...

"Kẻ dụ dỗ số hai, Alice có chút do dự, ra ngoài xúi giục mau, còn có, một Gryffindor nhìn thấy Alice ra ngoài rồi, xử lý ngay, đợi đã, để nam sinh đi, giờ không phải lúc câu rể rùa vàng."

"Anh à, đừng dùng mấy danh từ kỳ quái ấy nữa." Moody đã trở về bất đắc dĩ nhắc nhở.

"Vấn đề cuối cùng, căn phòng này là từ đâu ra?" Sheryl đơ mặt nhìn căn phòng này, trống trải chỉ có một cái ghế, và một cái bàn (Trên bàn có đồ ăn thức uống.) nhưng bức tường trước mặt toàn là những tấm gương, bên trên rọi ra các khu vực công cộng của Hogwarts.

"Mật thất tôi phát hiện, về phần từ đâu ra... Sao tôi biết bốn người sáng lập là ai có yêu thích nhìn lén chứ." Hogwarts nhận được lệnh làm ra căn phòng này không ngừng thả ra sóng điện bất mãn và ủy khuất với Riddle, Riddle nhận được tần suất nhưng đang ở trong trạng thái chỉ huy tà ác đương nhiên sẽ che đậy.

Mà chuyện về căn phòng này bị bọn Abraxas ém nhẹn, một là vì cảm thấy căn phòng này rất tiện dụng mà bọn họ cũng không muốn thừa nhận, khả năng tạo ra nó hình như là Slytherin lớn nhất, sau khi nhận được đáp án, điều kiện mở ra khá phức tạp, thế là thuận tiện xem nó như không tồn tại luôn. (Bịa ra một đống Thiên Can Địa Chi và thiên thời địa lợi, cộng thêm cả đống bùa chú đọc trẹo quai hàm.)

"Sao lại không cần chứ, rất tiện dụng mà, không ai muốn biết bùa chú à?"

"Tuy không biết cậu làm sao phát hiện, nhưng không!" Không thừa nhận mình có yêu thích nhìn lén, cũng thầm hạ quyết tâm, sau này khi Riddle hành tung không rõ tuyệt đối không lảng vảng ở khu vực công cộng bên ngoài. Đồng thời phải bảo trong nhà gửi tới vật phẩm trang sức bảo vệ phù hợp.

Bọn họ nhìn người của Slytherin dưới sự chỉ huy của hệ thống theo dõi trung ương, dẫn Alice tới địa điểm chỉ định, nhìn một buổi biểu diễn đặc biệt, đây tuyệt đối là thời khắc khảo nghiệm hành động của Slytherin, cũng vì lời kịch là người nào đó lâm thời viết, diễn viên ngoại trừ Umbridge có chút chân tâm thật lòng ra những người khác đều nhại lại như két.

"Thật không hiểu bọn họ gấp thế làm gì, để qua hai ngày nữa không được sao? Cũng không thấy ai nghiêm túc ôn thi như thế."

"Khó được gặp chuyện thú vị vậy mà." Moody hứng thú nhìn màn hình.

"Cậu chưa từng trải qua kỳ thi, sao biết bọn họ không nghiêm túc ôn thi." Cũng hưng phấn nhưng tốt xấu là học sinh giỏi bạn học Malfoy kháng nghị. Các Slytherin bị ép nhận tín hiệu thống nhất trên màn hình cùng gật đầu.

"Nếu ở khi ôn thi, bọn họ cũng có thể phấn chấn, hào hứng nhiệt tình liều mạng học bài y như vậy, tôi sẽ lập tức chạy đi bày tỏ với Dumbledore, cầu hôn ổng ở trước toàn trường."

"..." Rất muốn nhìn trò hề của Riddle, nhưng có mấy người đích xác không dám có nắm chắc...

"Anh Riddle à, house-elf tốt với anh quá, món pudding này ngon thật."

"Anh cũng thích, bánh tart này không tồi."

【 Riddle, đừng nói nữa! Bọn này suýt quên lời kịch rồi! 】 Tiểu thư Black lên sân khấu bên kia kháng nghị với micro, cô là nhân vật then chốt của buổi diễn hôm nay, hiện tại cô đang thấm thía khuyên bảo Umbridge, mà Alice "trùng hợp" đứng phía sau.

"Umbridge, tôi nói bao nhiêu lần rồi, chẳng lẽ cậu ngốc đến mức suốt chừng ấy năm cũng không hiểu sao?"

"Tôi... tôi thích cô ấy thật mà, cho dù vì cô ấy phải vứt bỏ gia tộc cũng nguyện ý." Umbridge thâm tình.

Walburga quay đầu để tránh cho mình bật cười, "Vứt bỏ? Ha! Nực cười, khi cậu trắng tay, tôi không biết liệu Gryffindor ấy có còn cần cậu nữa không."

"Alice không phải loại người như vậy."

"Cô ta không phải, người nhà cô ta thì sao? Bạn bè cô ta thì sao?" Walburga khinh thường là thật, Gryffindor, hừ! "Lúc đầu khi các cậu định ở bên nhau, bị cả Slytherin phản đối cậu không phải cũng lui lại? Tuy rằng không biết các cậu làm cách nào tro tàn lại cháy, nhưng cậu có thể lui, cô ta cũng có thể."

"Không, Alice..."

"Cô ta là Gryffindor."

"Vì sao! Vì sao! Chỉ vì tôi là Slytherin, chỉ vì cô ấy là Gryffindor!" Umbridge như ngựa hí lên... Động tác tứ chi khoa trương dọa cho đại tiểu thư nhà Black trợn tròn mắt, bị Riddle kêu mấy tiếng mới phản ứng lại.

【 Walburga? Đừng đờ ra, nói tiếp! 】

【 Tôi biết rồi, trời ạ động tác này là tên nào dạy cho cậu ta. 】 Walburga nhỏ giọng trả lời, lần thứ hai bưng lên cái giá đại tiểu thư...

Những người trong mật thất xoát xoát nhìn một vị chỉ đạo động tác không hề xấu hổ tiếp tục ăn uống.

"Blue..." Giọng của Walburga trong nháy mắt nhẹ lại, "Tôi không nói ba lý cái không thực tế ấy nữa, nhưng Blue, tình yêu của Slytherin nặng trĩu mà vô tư, gia tộc và người yêu là những thứ chúng ta không thể vứt bỏ, cậu làm vậy, rất tàn nhẫn với cha mẹ cậu."

"Bọn họ còn có anh chị tôi."

"Nhưng cậu vẫn là duy nhất, hơn nữa, nghĩ cho cô ta đi, cô ta sẽ phải đối mặt với rất nhiều, hữu nghị yếu đuối của Gryffindor đả thương người cỡ nào chúng ta đều rõ, cậu nhẫn tâm khiến cô ta bị chúng bạn xa lánh sao?" Walburga vặn vẹo khuôn mặt, được rồi, Slytherin đích xác không thích hợp với kiểu nói thẳng không lòng vòng lèo vèo này.

【 Ơ kìa, khóc thiệt hả? 】 Slytherin theo dõi tại hiện trường thấy thật thần kỳ.

【 Tôi nhéo đấy! 】 Tiểu thư Black đắc ý công bố chân tướng.

"Tôi phát hiện thì ra các quý tộc rất rửng mỡ." Tập thể Slytherin mất hơn nửa ngày để làm cái trò nhảm nhí này, vậy mà không một ai nhớ tới mớ bài tập còn chưa giải quyết, năm thứ năm và năm thứ bảy cũng không ngoại lệ.

【 Tom • Riddle! 】 Tiếng hô phẫn nộ của tập thể.

"Ý của tôi là, nó là sự bất đắc dĩ năm tháng lắng đọng lại trong cuộc đời của các cậu."

"Anh Riddle, nghĩa là gì vậy?" Moody thông minh tháo micro xuống hỏi.

『 Anh cũng không biết nữa, bịa đại một câu thâm ảo lừa bọn họ thôi. 』 Riddle vung đũa phép viết ra đáp án, sau đó né tránh nắm tay giận dữ của hai tiểu quý tộc phía sau.

...