[Harry Potter] Ma Vương

Chương 41




*Tung bông* Kết thúc thực tập rồi *Hoan hô* Oy ~ hạnh phúc chết mất!!!

Chương này là để chúc mừng nha ~ Mặc dù chưa biết điểm thi ^^

Khoảng 3 chương nữa sẽ hoàn ^^ Phiên ngoại thì... để tui tính xem có nên viết không *chớp chớp mắt*

- ----------------------------------------------------

Ngày thi cách càng gần, Ron lại càng hưng phấn. Thậm chí cậu hưng phấn đến nỗi không ngủ được nên lấy sách ngôn ngữ mà bốn nhà lập cho ra xem. Chỉ cần nghĩ đến mình có thể đi tâm sự với rồng là Ron liền sướng run người. Còn Draco thì đang hối hận muốn chết, nếu biết cuộc thi lần này được tiếp xúc "thân mật" với rồng thì cậu đã đem tên mình quăng vào rồi! Không biết có thể đi thi thay Ron vòng này không nhỉ, dùng thuốc đa dịch biến thành cậu ta là có thể tiếp xúc với những chú rồng đáng yêu kia rồi!

Giáo sư Snape phụ trách cuộc thi cũng đang hưng phấn. À không phải ngài hưng phấn vì nhìn thấy ba "kho" dược liệu di động khổng lồ đâu, mà vì sau hơn một tháng hai quả trứng đã lớn cỡ trứng rồng, dựa theo dao động ma lực truyền đến thì ngày phá trứng đã không còn xa. Chỉ mong lúc đó đừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn là được.

Trong nhà tắm ở ký túc xá Gryffindor, Harry đang vẽ, cậu vẽ một người cá xinh đẹp với mái tóc đen tuyền, đôi mắt và đuôi cá màu xanh thẫm, trầm tĩnh u ám như đáy đại dương. Vì Du Mi đã có hạnh phúc của riêng mình nên cậu phải tạo ra thêm một trợ thủ nữa. Vị người cá này thật ra cậu đã tạo ra từ khi còn ở kiếp trước chỉ là tính cách có hơi... không tốt lắm nên cậu rất ít khi dùng. Trừ điểm này ra thì năng lực và dung mạo đều hoàn hảo.

Vẽ xong cậu truyền thần lực vào bức vẽ rồi bỏ xuống bồn tắm, nước trong bồn bắt đầu sôi lên. Ron vừa từ ngoài vào liền nghe động tĩnh vì vậy đi đến, thấy bồn tắm đang sôi trào, nhìn Harry hỏi: "Cậu đang làm gì vậy?" Harry đăm chiêu nhìn bồn tắm: "Tạo thêm một trợ thủ, biết đâu sau này lại có ích cho cậu thì sao." Ron ngạc nhiên mở to mắt: "Trợ thủ... là giống với Du Mi kia sao?" Harry gật đầu.

Ron đầy hứng thú nhìn bồn tắm, Merlin biết khi bọn cậu biết Du Mi thật ra chỉ là một bức vẽ được Harry tạo ra đã ngạc nhiên đến mức nào. Không những vậy cậu còn tạo cho cô một cơ thể thật, và bây giờ cô đã có thể sống như người bình thường, mặc dù chủng tộc có chút đặc biệt, mà vấn đề không nằm ở chủng tộc, hiện tại Du Mi có thể ăn, có thể ngủ, có thể chảy máu bị thương... Không biết lần này Harry tạo ra sinh vật nào đây.

Ron nhìn Harry đầy hưng phấn hỏi: "Cậu tạo ra chủng tộc nào vậy, có muốn tạo luôn thân thể cho y không?" Harry cười gật đầu: "Hiện tại mình đồng thời tạo thân thể và linh hồn cho cậu ta luôn. Còn về chủng tộc... lát nữa cậu sẽ biết." Lúc này nước trong bồn bắt đầu rút lại bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được. Ron trợn tròn mắt nhìn sinh vật vừa xuất hiện trong bồn.

Một thiếu niên khoảng mười lăm tuổi tóc đen dài, đôi mắt lam thẫm u ám chỉ cần liếc một cái thì người đối diện sẽ có cảm giác như bước vào địa ngục, gương mặt tinh xảo thần bí đang trần truồng nằm trong bồn. Cậu có đôi tai nhọn như yêu tinh, ngón tay thon dài với những móng vuốt sắc bén màu lam. Điều đáng nói chính là, nơi đáng lý là đôi chân thon dài lại bị thay thành một cái đuôi cá màu lam, bên trên như phủ một tầng ánh sáng bạch kim xinh đẹp.

Ron ngơ ngác: "Đây là... nhân ngư?" Nhân ngư, không phải đám người cá xấu xí dưới Hồ Đen, mà là một mỹ nhân ngư tuyệt đẹp. Cậu từng nghe giáo sư Rowena nói về chủng tộc này. Đây là một chủng tộc thần bí rất mạnh mẽ, họ có năng lực điểu khiển nước cực mạnh, có thể dùng sóng âm giết người từ xa, có thể dùng đôi mắt xinh đẹp và tiếng ca mê hồn của mình làm điên đảo mọi sinh vật trên thế gian này. Không những vậy, nhân ngư, là chủng tộc ăn thịt!

Harry nhìn thiếu niên đang trầm tĩnh ngồi trong bồn, lấy một bộ quần áo từ không gian ra đưa cho thiếu niên, cười nói: "Chào mừng trở lại, Aqua." Thiếu niên nhíu mày cầm lấy bộ quần áo, cái đuôi cá xinh đẹp biến thành đôi chân thon dài, cậu vừa mặc đồ vừa oán giận nói: "Cậu không thể đặt cho tôi tên khác hay hơn sao! Aqua? Du Mi có lẽ không để ý đến vấn đề này nhưng tôi để ý! Cậu toàn bỏ ngoài tai những gì tôi nói! Này, cậu có nghe không đấy?!"

Thiếu niên tên Aqua nhìn Harry đang gật gù, nổi giận: "Chết tiệt cậu rốt cuộc có nghe hay không!!! Tôi muốn đổi tên! Đổi tên!!!" Phổ cập kiến thức một chút, nhân ngư là một chủng tộc xinh đẹp tao nhã, nhưng mà... bọn họ lại rất cuồng bạo, mà khi đã nổi giận họ sẽ không quan tâm đến cái gọi là hình tượng hay khí chất đâu. Cứ nhìn cách họ ăn thịt người là biết, hoàn toàn không có một chút tao nhã nào.

Cuối cùng dưới sự kiên trì không ngừng nghỉ của thiếu niên, Harry đổi tên cậu thành Siver, tên này tạm chấp nhận được, theo ngôn ngữ nhân ngư, Siver nghĩa là tôn quý.

- --------------------------------------------

Ngày thi đấu diễn ra toàn thể học sinh và giáo sư ba trường đều có mặt đầy đủ. Ron không xui xẻo như Harry trong nguyên tác, cậu bóc trúng rồng lửa Trung Hoa. Ừ thì, ít nhất nó dễ đối phó hơn con rồng đuôi gai Hungary mà Fleur bóc trúng. Không biết đây là tác phẩm của Blaise hay của Barbara hay là của Harry đây. Blaise tỏ vẻ cậu không có nhúng tay vào vì cậu tin Ron có thể thắng, Harry chỉ ngơ ngác nhìn tỏ vẻ cậu không hiểu gì hết, Barbara... được rồi, cô nhóc này không biết lại cùng Bellatrix đi đâu rồi.

Siver xinh đẹp thần bí mặc áo choàng màu lam thẫm, tóc đen xõa dài đang ngồi trên khán đài, tỷ lệ quay đầu nhìn là một trăm phần trăm. Lúc này cậu đang cầm mô hình rồng đuôi gai trên tay cười đầy thỏa mãn. Chúng ta lại bổ sung thêm kiến thức về nhân ngư nào, một trong những tính cách làm người khác căm hận nhất của nhân ngư, ghen tị! Họ ghen tị với tất cả những ai có vẻ ngoài đẹp hơn hoặc bằng họ. Vậy nên, Merlin phù hộ Fleur!

Quay lại trận đấu, Ron đấu thứ hai, trận đầu tiên là Krum với rồng xanh xứ Wale, mặc dù xây xát chút nhưng vẫn thuận lợi vượt qua. Ron đến gần rồng lửa Trung Hoa, nó cảnh giác nhìn cậu chằm chằm, Ron cười hì hì nói với nó: "Xin chào thưa quý cô, tôi là Ron Weasley." Không cần thắc mắc phong thái quý tộc này từ đâu đến, dù sao thì, Salazar là một trong bốn giáo sư dạy họ mà.

Vì Ron dùng bùa khuếch đại âm thanh nên con rồng có thể nghe thấy dù cậu chỉ cao gần bằng ngón chân nó. Con rồng nghi hoặc nghiêng đầu: "Cậu có thể nói ngôn ngữ của ta?" Ron gật đầu, cười nói tiếp: "Thưa quý cô, trong số trứng kia có một quả không giống, tôi có thể lấy quả đó không?" Con rồng nghe vậy cúi đầu chăm chú nhìn ổ trứng, phát hiện thực sự có một quả không giống, nó lấy đầu hất văng quả trứng vàng kia ra.

Ron chạy chậm đến nhặt rồi biến ra một cái ghế ngồi xuống, toàn trường ghi hoặc, lấy được trứng rồi sao không đi mà còn ngồi đó? Ron ôm trứng ngồi đối diện với con rồng, bắt đầu nói chuyện phiếm: "Thưa quý cô, có thể cùng tôi nói chuyện chút không?" Con rồng tuy không biết cậu muốn làm gì nhưng vẫn gật đầu, nó sẽ không từ chối yêu cầu của người trẻ tuổi lịch sự này. Ron nói tiếp: "Không biết ngài sống bao lâu rồi? Đã trải qua việc vui gì?"

...

Sau một lúc Ron rốt cuộc chuyển động, cậu cất cái ghế đi rồi ôm trứng về. Khán giả đầu đầy chấm hỏi, rốt cuộc cậu ta ngồi đó làm cái gì vậy?! Vì quá trình không quá kinh tâm động phách, không hấp dẫn hồi hộp nên điểm Ron khá thấp. Fleur thì... thôi đừng nói đến. Cuối cùng, Krum điểm cao nhất, tiếp đến là Ron và cuối cùng là Fleur.

- -----------------------------------------------

Lễ Giáng Sinh, vũ hội Giáng Sinh - đây chính là thời điểm mà mọi học sinh đều mong đợi. Đêm đó các quán quân sẽ nhảy đầu tiên, người nhảy với Ron là Blaise, đây không cần nói. Đáng nói đến là, bạn nhảy của Krum... lại là Siver, Harry khi thấy cậu thì giật mình, phải biết nhân ngư rất cao ngạo, họ sẽ không tiếp xúc với người không đẹp bằng họ. Mà Krum, được rồi cậu ta cũng rất đẹp trai, nhưng muốn đến mức được họ tiếp nhận thì vẫn chưa đủ. Tính ra thì, Draco và Blaise ngược lại có thể. Còn Voldemort... hy vọng cậu ta không vì ghen tị mà làm gì đó.

Harry quay sang nói với người đàn ông đeo mặt nạ bạc đứng cạnh mình: "Voldy, anh đừng tháo mặt nạ ra đấy." Voldemort hơi giật mình, hiện tại không có ai nhận ra hắn, Harry có cần cẩn thận vậy không? Cậu như thấy được nghi hoặc của hắn, nói nhỏ: "Bạn nhảy của Viktor Krum là nhân ngư."

Voldemort - đã từng vì gương mặt mà bị tộc nhân ngư chỉnh một trận:...Đã biết.

Du Mi khi thấy Siver thì ngạc nhiên nhướng mày, Snape nghi hoặc nhìn cô, hỏi: "Em biết cậu ta?" Du Mi gật đầu: "Cậu ta là một trong những trợ thủ mà cậu chủ tạo ra, giống như em vậy." Snape ngạc nhiên nhìn Siver: "Cậu ta giống em?" Du Mi lại gật đầu: "Cậu ta là nhân ngư, anh nếu muốn máu hay vảy của cậu ta thì cứ đến tìm cậu chủ." Snape hai mắt lóe lên nhìn Siver. Cậu như cảm thấy gì đó quay lại nhìn, đôi mắt lam thẫm xinh đẹp nhíu lại, nói gì đó với Krum rồi bước lại đây.

Siver nhíu mày chán ghét nhìn Du Mi: "Hừ, tưởng gì thì ra chỉ là một con rắn." Snape nhíu mày muốn nói nhưng Du Mi vươn tay cản lại, cô cười nhìn Siver: "Lâu rồi không gặp Aqua." Siver lập tức xù lông: "Aqua gì mà Aqua!!! Tôi là Siver! Siver!!" Du Mi chớp chớp mắt cười nói: "Không ngờ cậu chủ lại đồng ý đổi tên cho cậu, trước kia cậu kháng nghị suốt mấy năm trời cũng có được đâu."

Siver hừ lạnh không để ý đến cô, quay lại cạnh Krum. Hừ! Cậu chán ghét cô ta, không phải vì cô ta tính tình xấu hay gì cả, lý do rất đơn giản, vì cô ta khi nghe cậu chủ gọi cậu là Aqua đã lăn ra cười một trận. Nói đến đây, tiếp tục bổ túc kiến thức về nhân ngư nào, lại là một tính tình làm người người căm phẫn, hẹp hòi. Nhân tiện nói luôn, Aqua theo ngôn ngữ nhân ngư nghĩa là, con cá nhỏ! Từ đây có thể thấy được vì sao Siver lại muốn đổi tên như vậy.