Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 2 - Chương 17: Buổi sáng thứ nhất




Tuy rằng tối qua tới chỗ Severus thẳng đến giờ giới nghiêm ban đêm mới về, khi về lại trò chuyện rất khuya với Baron, thế nhưng buổi sáng, đồng hồ sinh vật nghiêm cẩn khiến Harry dậy lúc 5 giờ. Chương trình học của Hogwarts là sau 8 giờ, bữa sáng là 7 giờ, y nhanh nhẹn rửa mặt, thay áo ngắn quyết đấu, thông qua mật đạo, vào khu rừng nhỏ bên Hồ Đen.

Cẩn thận nhìn quanh, lại quăng vài câu thần chú dò xét, xác nhận quả thật không ai, một ý niệm đã biến hoa tai ru-bi thập tự trên tai trái thành thanh kiếm Gryffindor. Búng tay, một gia tinh mặc khăn trà Hogwarts xuất hiện, cung kính nói: “Chủ nhân, Wright phục vụ cho ngài.”

“Đánh chút lá rụng xuống.” Harry muốn huấn luyện độ linh mẫn của mình.

Khi Harry vận động xong, đầy mồ hôi ngồi xuống đất, nhìn Hồ Đen bình tĩnh, trong miệng không khỏi hừ lên giai điệu cực kỳ mềm mại. Gió tựa hồ cảm giác được sự thích ý của y, hòa hoãn phất qua mặt hồ.

Có lẽ, nên để Kelly gửi chút nhạc khí tới?



Khi Harry về tòa thành, Draco, Blaise đã ở phòng nghỉ, quý tộc, đặc biệt là người thừa kế của đại quý tộc không cho phép ngủ nướng. Thấy Harry từ ngoài vào, bọn họ chào y.

“A, Harry, sao cậu dậy sớm vậy?” Draco hỏi, “Hôm qua viện trưởng không làm khó cậu chứ?”

“Không, chỉ là dặn dò tôi cẩn thận.” Đối với sự quan tâm của Draco, Harry rất hưởng thụ, “Tôi ở trang viên Potter đều là dậy vào lúc 5 giờ, tập luyện buổi sáng. Cho nên, sáng nay, tôi đi dạo quanh hồ một chút, tôi nghĩ, mình cần tắm rửa, sau đó thay đồ.”

“Ừ, mau đi đi, bữa sáng không thể muộn.” Draco vừa cười vừa nói.

Thấy Harry rời đi, Blaise mở miệng: “Draco, cậu nghĩ viện trưởng tốt như vậy sao?”

“Không nhất định, nghe cha nói, cha đỡ đầu và mẹ Harry từng có gút mắt rất sâu.” Draco nói, “Lại có Dumbledore, khó tránh khỏi cha đỡ đầu sẽ dặn dò hai câu. Hơn nữa, Harry tốt như vậy, ai không thích chứ?””Cũng phải, chỉ là không biết thiên phú của Harry về mặt độc dược thế nào, nếu là thiên tài, vậy viện trưởng sẽ càng thích cậu ấy.” Blaise nói.

“Baron cũng nói nhà Potter có thiên phú độc dược rất cao, cậu cảm thấy thế nào?” Draco biết Harry thậm chí làm ra được độc dược bóng mượt rất tốt, “Tôi không lo lắng cái này, tôi tương đối lo lắng là, thủ tịch chiến cuối tuần này sẽ có người khiêu khích Harry.”

“Đúng vậy, năm nay nhà Dolohov có một tên năm thứ năm. Nhà Lestrange có hai tên năm thứ ba. Còn có, đừng quên nhà Carlo, tuy Carlo năm thứ hai là một cô ả, nhưng vẫn là Carlo. Draco, cậu nói thử xem, cha cậu lẽ nào không dặn gì?” Blaise mang theo trào phúng hỏi.

“Cậu cho là, quan hệ của tôi và Harry, cha tôi không biết?” Draco hỏi ngược.

“A, vậy tôi phải đánh giá lại Malfoy.” Blaise không đến nơi đến chốn nói.

Hai cậu bé nói vài câu, người trong phòng nghỉ đã ngày càng nhiều. Tụm ba tụm năm lại, thấp giọng trao đổi tin tức với nhau.

Lúc này, Pansy dẫn mấy cô gái cùng Harry vừa vặn một trái một phải xuất hiện ở đầu cầu thang, Harry rất thân sĩ nhường bọn Pansy đi trước. Các cô gái nhìn thoáng Harry, rồi đỏ mặt rời đi. Harry cực kỳ thân sĩ mà cười.

“Ôi, Harry, chúng ta nên tới đại sảnh thôi.” Ba Slytherin vương tử tụ cùng một chỗ, khiến không ít nữ sinh ghé mắt.

Vừa ra địa bàn Slytherin, Harry đã chiếm được đủ mọi chỉ chỉ trỏ trỏ và khe khẽ nói nhỏ về mình. Draco rất săn sóc bảo Crabbe và Goyle đi trước, mình và Blaise thì một trái một phải kẹp Harry vào giữa.

Y một lần nữa may mắn sự lựa chọn của mình.

Thủ tịch chiến chưa bắt đầu, thế nên tân sinh Slytherin trước vẫn chiếu địa vị gia đình mà ngồi, Harry ngồi vào chỗ của thủ tịch năm nhất. Y ngẩng đầu nhìn về phía Sev, hôm nay không có tiết độc dược —— thật đáng tiếc. Bất quá có tiết biến hình và tiết Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, cũng không sai. Nhìn Severus không thể né tránh ngồi cạnh giáo sư Quirrel, y khá là đồng tình vị giáo sư Quirrel đáng thương này, bất quá, đây là lựa chọn của Quirrel. Có lẽ, y nên thương lượng với Severus có cần gia nhập “trò chơi” bảo hộ Hòn Đá Phù Thủy không?

Bữa sáng rất phong phú, Harry cầm mấy cái bánh sừng bò, phết mứt hoa quả, lại cầm một ly sữa, và một ít salad rau diếp. Ai biết trong đĩa lại thêm hai miếng jăm-bông và một muỗng ngô. Y ngẩng đầu, là hai người bạn của mình bỏ thêm.

“Ăn hết, không cho cự tuyệt!” Draco rất có khí thế nói, nếu không nhìn vành tai màu đỏ, có lẽ sẽ tốt hơn.

“Harry, cậu không cần tiết kiệm cho Hogwarts…” Blaise cũng nói.

Harry không nói gì thêm, chỉ là cười cười, nhưng càng để bụng với cả hai. Một ngụm không chừa ăn hết đồ bọn họ gắp. Hai cậu bé nhìn cảnh này, không khỏi buông xuống trái tim thấp thỏm, bọn họ sợ hành động của mình đưa tới Harry bất mãn. —— may mà, không có.

Bữa sáng kết thúc, là lúc cú mèo bay ra, chỉ thấy một bầy cú mèo bay về phía Harry, thoáng cái bỏ lại ba túi lớn và hai mươi phong thư trước mặt y. Harry biết túi là tài liệu độc dược, tài liệu luyện kim y đặt hàng và một số sách Muggle nhờ người mua, thư lại là làm ăn của gia tộc, rất thuần thục lấy ra đũa phép, trước thói quen cực kỳ cẩn thận quăng hơn mười loại thần chú kiểm tra đo lường lên túi và bưu kiện, sau mới làm thần chú thu nhỏ, thu túi lại.Thấy động tác lưu loát của Harry, giáo sư Flitwick đột nhiên khen một tiếng: “A, Severus, xem ra Slytherin lại có một thiên tài.”

Snape không nói gì, chỉ là tiếp tục uống cà phê đen. Rất thoả mãn sự cẩn thận của Harry, khóe mắt dư quang nhìn về phía giáo sư Quirrel cũng quan sát Harry, một tia chán ghét mọc lên trong lòng, nghĩ tới dấu ấn trên cánh tay mình, có lẽ anh nên nghiên cứu với Harry? Một mình anh sẽ kém, nếu cộng thêm Harry, phải biết y cũng là cấp bậc thầy.

“A, là gì vậy?” Draco thấy túi của Harrt đều rất lớn, nên hỏi.

“Là tài liệu thí nghiệm và sách.” Harry nói, lại vung đũa phép, mấy phong thư lập tức từ trong bay ra, y biết đây là văn kiện khẩn cấp, phỏng chừng là chuyện cần giải quyết gấp. Mở thư, cẩn thận đọc, sau đó suy nghĩ, lập tức lấy ra bút lông chim và mực nước viết câu trả lời ở mặt sau. Kế mọi người ngoài ý muốn nghe Harry phát ra vài tiếng cú mèo, mấy bưu tá chuyên nghiệp nghe xong, lập tức đưa hết đồ mình, rồi bay lại. Harry vừa lấy ra bao thư mới dán thư, dùng nhẫn trên tay ấn tộc huy nhà Potter, vừa thông qua tiếng cú mèo dặn dò các bưu tá, móc mấy đồng sickles bạc, tính bỏ vào túi tiền của bưu tá, thế nhưng bưu tá vui kêu một tiếng đã bắt thư bay đi. Liên tục mấy con cũng không thu tiền, khiến cả đại sảnh nghị luận. Harry không thể làm gì khác hơn là cười khổ, mấy bé con này thật dễ nói, lần sau bảo Lion gửi chút thức ăn cú mèo tới đi, nếu chúng không thu tiền, vậy mời chúng ăn vài món. Rồi bỏ mấy phong thư khác vào túi sách, tiếp tục uống sữa.

“Hắc, Harry, cậu biết tiếng cú mèo?” Blaise ngoài ý muốn hỏi.

“Ừ, một trưởng bối dạy.” Harry nói, thầm bĩu môi, Salazar dạy. Godric dạy tiếng Griffin, Salazar sách đài nói nó không có bao nhiêu tác dụng, kết quả hai người ngồi trong tranh cãi nhau, cuối cùng Rowena nói Harry biết tiếng rắn lại biết tiếng Griffin thật giống con của hai người, lúc này mới khiến bọn họ an tĩnh lại. Sau Salazar nói đã thế, thì dạy chút thực dụng, vì vậy có tiếng cú mèo.