[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 25: Mở đầu năm học thứ hai




----------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

----------------------------------------------

Một giờ rất nhanh chóng qua đi, mọi người liền đi về tiệm sách Flourish and Blotts, đáng tiếc là hiệu sách lúc này cũng không dừng lại ở mấy người bọn họ, lúc đến cửa tiệm thì phía trước đã tấp nập chen chúc.

Ở ngoài cửa nhà sách treo một băng rôn to:

Gilderoy Lockhart ký tên cho bản tự truyện vào chiều hôm nay 12: 30 — 4: 30.

" Tụi mình có thể cùng ông ấy gặp mặt." Hermione kêu lên, ba người đều nhìn về nàng, Hermione liền giải thích " Tớ nói là mấy cuốn sách trong thư thông báo của tụi mình, đều do người này viết."

" Đúng vậy, lúc nhận được danh sách trong thư mình sợ đến ngây người, sáu bảy quyển đều là sách nhảm nhí, mình chẳng muốn lãng phí tiền để mua nó ..." Ann lỡ miệng nói ra mấy lời trong lòng.


Harry và Ron kinh ngạc nhìn Ann, Hermione có chút tức giận " Ann, sao cậu lại có thể ..." Ron bên cạnh nói thêm " Ôi Merlin, cậu ngàn lần không được trước mặt mẹ tớ nói mấy câu đó ..."

Ann không bận tâm lắm nhún vai, lẩm bẩm " Lời mình nói là sự thật, về sau mấy cậu sẽ biết ..."

Hiển nhiên mấy lời lẩm bẩm này bị ba bọn họ nghe được, đang định hỏi vì sao thì bên trong hiệu sách đã truyền ra giọng nói " Ron ? Harry ? Mấy đứa tới rồi hả."

Bốn người chạy vào trong tiệm sách, Lockhart đang ngồi phía sau cái bàn, khắp nơi trong tiệm đều treo mấy tấm ảnh chụp, trên hình là ảnh hắn mỉm cười nhìn về phía mọi người, lộ ra hàm răng trắng tinh.

Gia đình Weasley, vợ chồng Granger cùng với Eren đang đứng giữa hàng vẫy tay chào bọn họ.

" Tốt quá mấy đứa tới rồi, đợi lát nữa là chúng ta có thể gặp mặt ngài ấy." Bà Weasley hào hứng nói, lấy tay chỉnh trang lại mái tóc.


Ron và Harry liếc nhìn Ann, ý bảo cô đừng có nói gì bậy bạ.

Cô cũng không ngốc đến vậy lại đứng ở chỗ này nói, nhìn xem nơi này có bao nhiêu người đang xếp hàng phấn khích chứ, chắc đều là fan não tàn của Lockhart.

Ann đã quên mất cô lỡ đem người nào đó xếp chung vào một tụ, một quãng thời gian sau này, Ann kể lại chuyện đám người kích động, phấn khích này nêu lên vài đánh giá, cuối cùng cô đã bị xử lí nhẹ.

Ann đi về hướng Eren đang ôm một đống sách, kéo áo chú lôi ra khỏi hàng chờ, động tác này bị Hermione bắt được nàng liếc trừng cô một cái, Ann cũng không thèm để ý.

Đem được Eren lên tầng hai, Ann mới thả tay ra nói " Chú à, con không cần kí tên, mua mấy cuốn sách này là được rồi."

Eren nhìn khuôn mặt nhỏ lạnh nhạt của Ann trêu đùa " Bé con không thích hắn ?"


Ann cũng không lãng tránh, thẳng thắn gật đầu, cô nhận ra cùng Harry và Ron nói lâu như vậy cổ họng cũng khô hết cả rồi. Eren lâu lâu nhìn thấy được Ann tính tình trẻ con cũng nói " Được vậy chúng ta không kí tên nữa, đợi lát rồi mình xuống dưới."

Phía dưới tầng, truyền đến tiếng vỗ tay ào ào, Ann cùng với Eren đi đến thành lan can nhìn xuống, Lockhart đang cùng Harry chụp ảnh.

" Quý ông, quý bà !" Lockhart lớn tiếng nói, làm mọi người đều yên tĩnh lại " Đây là một khoảnh khắc quý giá ! Tôi muốn mượn khoảnh khắc này công bố một chuyện, tôi đã giấu nó một thời gian không nói ra."

" Chàng trai trẻ tuổi, Harry hôm nay vào tiệm sách Flourish and Blotts chỉ để mua cuốn tự truyện của tôi «Cái tôi nhiệm màu», nên tôi sẽ tặng cho cậu bé trọn bộ sách này miễn phí." Lại một tràng vỗ tay " Nhưng cậu bé này không biết rằng." Lockhart nói tiếp, lay lay thân thể Harry làm cho mắt kính cũng xệ xuống dưới mũi " So với quyển sách « Cái tôi nhiệm màu» này cậu bé sẽ nhận được một món quá giá trị hơn nhiều, trên thực tế, cậu bé và bạn của mình sẽ chân chính cảm nhận nhận được phép thuật của tôi. Đúng vậy thưa quý vị, tôi rất vui vẻ và vinh hạnh tuyên bố rằng, tháng chín năm này, tôi sẽ trở thành giáo sư ở trường phép thuật Hogwarts, giáo sư môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám."
Lầu một lại lần nữa tràng ngập tiếng vỗ tay, Ann thì trong lòng lẩm bẩm, môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám sắp phải đón tiếp một tên vô dụng thì có.

" Ồ, Malfoy ?" Eren kinh ngạc lên tiếng.

Ann nghe được tiếng của Eren cũng dời mắt nhìn sang cửa, trước của là Malfoy và ba của hắn.

Hai người họ đang cùng ông Weasley tranh luận cái gì đó, nhưng mà tiệm sách quá đông đúc, âm thanh ồn ào chẳng nghe thấy gì, Ann thấy ba của Malfoy đang hướng về Ginny lấy cuốn sách cũ mèm đặt trong cái vạc cầm ra, vẻ mặt ghét bỏ, sau đó ông Weasley nhào tới đánh hắn, hai người nháo nhào lên.

" Chết, không ổn." Eren lập tức đi xuống, Ann cũng ôm chồng sách chạy theo.

Eren xuống lầu đem hai người họ kéo ra, Hagrid cũng chạy tới, ba Malfoy ném cuốn sách về đống đồ của Ginny hung hăng nói " Tốt nhất là lần nào mày cũng may mắn có người khác tới giúp đỡ."
" Đừng để ý tụi nó Arthur, nhà bọn nó đều là một đám xấu xa." Hagrid bên cạnh an ủi ông Weasley. Mà phía bên này Hermione cũng đang trấn an cha mẹ nàng, có lẽ họ bị mấy người đó dọa sợ.

" Chúng ta đi ra ngoài trước đã." Eren đề nghị. Vì thế cả đám rời khỏi tiệm sách Flourish and Blotts, khi đi đến bức tường của quán Cái Vạc Lủng thì ai nấy cũng đã bình tĩnh hơn. Cả đám người chào tạm biệt nhau, nhà Weasley cùng Harry dùng bột Floo trở về Hang Sóc, Eren với Ann cũng dùng bột Floo trở về nhà, mà nhà Granger thì đi bằng xe trở về thành phố London, xe của họ đậu trước cửa quán.

Mua đồ ở Hẻm Xéo trở về, Eren đối với ba người bạn Ann quen ở Gryffindor rất hài lòng, trước khi rời đi còn lải nhải với Ann cái gì mà bạn bè học chung một trường, phải thường xuyên giúp đã nhau, gặp khó khăn cũng phải nhờ họ trợ giúp, nói chung chú ấy rất vui vì cô quen được nhiều bạn tốt.
--- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---

Rất nhanh liền tới ngày 1 tháng 9, Ann thu dọn hành lí cùng Auer tạm biệt, cô bắt taxi đi đến ga King's Cross cũng đã là 10 giờ 25 phút, cô cùng Fanny hẹn nhau lúc 30 gặp ở cửa khoang tàu, dù sao cũng là lần đầu Fanny đi tàu lửa, người bạn như cô vẫn có tác dụng lớn nha.

Đúng 10 giờ 30 phút, một chiếc xe hơi đen đậu trước mặt Ann, Fanny nhảy xuống, hào hứng chạy về phía Ann " Ann, mừng quá được gặp cậu rồi."

" Fanny, mới vừa rồi tớ còn đang suy nghĩ cậu sẽ đến đây bằng cách nào."

Lúc này từ ghế lái bước xuống, một người đàn ông trẻ tuổi đúng chuẩn lịch lãm của nước Anh, hắn mặc vest còn thắt thêm caravate, đeo bao tay màu trắng, vừa bước xuống xe đã lễ phép hướng về Ann cúi đầu " Xin chào người, quý cô Stokes, rất hân hạnh được gặp gỡ."
Ann cũng lịch sự đáp lại " Xin chào ..." ánh mắt nghi hoặc nhìn về Fanny.

Fanny đứng kế bên Ann giới thiệu " Đây là con trai của quản gia nhà tớ, Larn, hôm nay anh ấy lái xe đưa tớ đến. Ann làm sao tụi mình đến được xe lửa ?" Cô nàng quơ quơ vé tàu trên tay.

Larn cười gật đầu, đứng bên xe chờ phân phó.

" Hành lí của cậu đâu ? Đem hành lí đi vào, tiến lên xe ngồi vậy là xong rồi, nói chung cậu cứ theo tớ là được..."

Fanny cười nói " Ann, hành lí của tớ được gửi tới trường trước rồi.."

"..." Rõ ràng là chênh lệch giai cấp "Được rồi đi thôi, cậu bảo Larn trở về đi."

Fanny gật đầu " Larn, anh về được rồi, em sẽ đi theo Ann."

"Vâng, cô chủ Fanny, quý cô Stokes, hai người cẩn thận, chú ý an toàn." Larn mỉm cười rồi lên xe lái đi.

Fanny lần đầu được ngồi tàu lửa, rất háo hức, dọc đường ríu rít nói chuyện với Ann không ngừng, làm Ann có cảm giác như mang cháu gái đi dạo phố. Chờ Ann dắt Fanny đi qua sân ga 9¾ , cô nàng rất thích còn muốn thử lại lần nữa may mà Ann kịp thời kéo lại. Sân ga hiện tại cũng không nhiều người lắm, nhưng Ann vẫn như cũ kéo Fanny đến khoang cuối, chọn một phòng không có người tiến vào.
Ann nhón chân đem rương đẩy vào kệ hành lí phía trên, nghỉ hè lần này cô cao lên không ít, so với Fanny thì hơi thấp tí cỡ nửa inch, chỉ là gương mặt vẫn nhỏ gọn như cũ. Sắp xếp hành lí xong, cô quay đầu hỏi Fanny người còn đang thò đầu ra ngoài hành lang ngó nghiêng "Sao ? Cảm giác ở trên đoàn tàu Hogwarts thế nào ?"

Fanny mở cửa sổ của căn phòng, thò đầu nhìn ngó " Thật náo nhiệt, người Muggle có dắt con họ đi đến đây phải không ?"

Ann từ trong người lấy ra cuốn sách «Làm sao để chăm sóc thực vật», thuận miệng trả lời " Quy tắc của thế giới phép thuật đối với Muggle vẫn tốt lắm ! Còn nữa, Fanny tớ nhắc nhở cậu, đem đầu thò ra như vậy không an toàn."

Fanny thu đầu trở về, bĩu môi, thông qua cửa kính nhìn đám người " Ann, tớ thấy Malfoy nè, còn có Crabbe và Goyle nữa, không nghĩ tới Malfoy cũng ngồi xe lửa nha."
Một lát sau cô nàng lại nói tiếp "Pansy, tớ thấy Pansy nè còn có người đằng sau nữa, là bố cậu ấy hả ?"

"A, trường tụi mình nhiều người quá ..." Fanny lải nhải.

Ann đang chú tâm xem sách, đoạn này nói về việc thay đổi đất đai ảnh hưởng nguy hiểm tới thực vật, nên trả lời Fanny có lệ chỉ là gật đầu không thì cũng ậm ừ.

" Ann, tớ thấy bạn tốt của cậu ở Gryffindor nè Hermione Granger, tụi mình rủ cậu ấy lại đây ngồi đi."

" Ừ..." Ann thuận miệng nói, một giây sau mới phản ứng kịp " Hả ? Khoan ..."

Nhưng Fanny đã nhanh chóng thò đầu ra " Nè, Hermione, Ann ở đây nè ~ Cậu ấy rủ cậu đến ngồi chung với tụi mình nè."

Hermione đang cùng cha mẹ tạm biệt, bọn họ cách dãy cuối cũng không xa, nghe thấy Fanny gọi liền nói vài lời cuối với cha mẹ rồi kéo hành lí đi thẳng đến khoang cuối.
Fanny đem đầu quay vô trong, vui vẻ nói với Ann " Ann, Hermione đang lại đây, nhưng mà cậu ấy có hai kiện hành lí lận, tụi mình xuống giúp đỡ đi."

"..." Tớ còn có thể nói được gì hả ? Ann đặt cuốn sách xuống, đi ra khoang tàu. Cửa khoang tàu với nhà ga có cách nhau một bậc thềm cao, Hermione đang đứng ở phía dưới dùng sức đem một rương hành lí đẩy lên.

Ann đi tới cửa, trực tiếp dùng một tay đẩy lên còn một tay thì nắm lấy tay cầm, Hermione đang đẩy lên một nửa thì bị Ann giữ lại, cô nói " Cậu buông ra, để mình nhấc lên."

Hermione cũng không buông nói " Nhưng mà cái này rất nặng ..."

" Không sao hết, mình dùng hai tay rồi, cậu buông ra đi .." Ann xoay người, đối diện với Hermione.

Thấy động tác của Ann, Hermione cũng rút tay ra, kì thật khi đỡ cái rương cô đã cảm nhận được thật ra nó cũng chả có nặng nề gì.
Ann buông lỏng tay đỡ rương, một tay cầm cái quai nhấc lên đặt vào khoang xe " Đúng là có chút nặng, cậu đừng bảo đem hết sách nhét vào đây nhé ?"

" Ừm.... cũng gần như vậy." Hermione đứng ở sân ga, nhìn Ann dễ dàng đem cái rương nhấc lên.

Ann nhìn phía sau Hermione thấy một cái rương nhỏ " Cậu lên xe trước đi, mình đem nó lên giúp cậu, đoán chừng cái rương này cũng không nhẹ ?"

Hermione nghiêng người để Ann đi xuống

" Thật ra chỉ có mấy quyển ..."

Ann đem cái rương nhỏ nhấc lên, vào trong phòng Fanny cũng thử nhấc rương của Hermione lên, cách được mặt đất tầm hai centimet liền chịu không nổi phải thả xuống.

Hermione thì đứng một bên, tiện tay xem thử quyển sách ở bàn nhỏ.

" Được rồi, trước tiên các cậu ra ngoài để thông thoáng tí, để mình đem cái rương này đặt lên kệ hành lí, còn một cái chắc để ở dưới chỗ ngồi đi."
Hermione và Fanny đều đi ra, Ann nhón chân đem cái rương lớn để lên trên, còn cái nhỏ thì nhét xuống phía dưới, phủi tay vài cái, quay đầu nhìn lại hai người " Tớ làm xong rồi, vào đi."

Hai người tiến vào, Fanny ngồi đối diện Ann nhìn ngắm cửa sổ, Hermione cũng bước vô tiện tay đem cửa đóng lại ngồi kế bên Ann, hiện giờ bên ngoài đã bắt đầu đông đúc, mọi người cũng lục tục lên xe.

Fanny ngồi xuống, hai mắt liền sáng lên nhìn Ann " Ann, làm sao cậu lại khỏe như vậy."

Hermione cũng tương tự tò mò nhìn Ann.

Vậy mà cũng khỏe, đời trước khi còn đi làm cô có thể nâng cả cái giường lên, nhưng mà mấy chuyện này cũng chỉ có thể nghĩ thầm trong đầu, Ann cũng không để ý trả lời " Ở cô nhi viện, một tuần phải thực hiện hai đến ba ngày lao động, cũng hay đi nông trường làm việc, cứ như vậy hơn ba năm liền khỏe mạnh."
Fanny cùng Hermione vẻ mặt biến đổi.

Ann chú ý tới sắc mặt hai người " Mình không ngại chuyện này, huống chi ở dưới ánh mặt trời nỗ lực lao động còn có thể rèn luyện sức khỏe, nếu không hôm nay mấy rương hành lí ai có thể nhấc lên chứ."

Fanny chớp mắt suy nghĩ, trong đầu lại xuất hiện nghi vấn " Nhưng mà vì sao cậu vẫn trắng như vậy ? Có phải trong lúc lao động cậu đã lén làm biếng không ?"

"..." Ngơ người một giây, Ann nhớ tới làm việc ba năm ở nhà Jill, lần nào Jill cũng lấy cớ tìm Ann để chơi, còn dùng một chút mưu mô của cô nàng, Ann cũng không phải con nít nhỏ, có thể lười biếng tự nhiên ...

" À ha, Ann cậu không cần lãng tránh tớ." Fanny nhìn chằm chằm đôi mắt đang né tránh của Ann.

Hermione bên cạnh cũng nhìn cô, nàng còn thấy lỗ tai Ann có chút ửng đỏ.

Đúng lúc này, tiếng còi vang lên một hơi dài thu hút sự chú ý của Fanny, Fanny dán mặt vào cửa sổ ngó ra " Chúng ta sẽ đi phải không ?"
" Đúng vậy, còi vang lên nghĩa là xe muốn rời khỏi ga." Ann thở phào một hơi nói.

Hermione bên cạnh cười khẽ làm lỗ tai Ann lại ửng đỏ.

Nhưng mà sau đó nàng cũng giải vây cho cô " Ann, lần trước cậu cho mình quả cầu pha lê tại sao cuối cùng nó lại thành đổi thành như vậy ? Màu bạc rất xinh đẹp, nhưng mà mình xem thử rất nhiều sách đều không nói đến chuyện này."

Fanny cũng tò mò nói " Đúng rồi lần trước viết thư tớ cũng định hỏi cậu, nhưng mà quên mất, nó thật sự rất đẹp. Nhưng mà tớ hỏi bác, bác ấy là một phù thủy rất lợi hại, bác ấy bảo quả cầu đó không có phép thuật dao động, nhưng không có phép thuật thì sao nó lại như vậy ? Mấy ánh bạc lấp lánh trong đó nhìn rất giống thật."

Hermione bổ sung thêm " Mình còn để ý, ở thời tiết khác nhau hình dạng của món đồ màu bạc trong đó cũng thay đổi ? Lần trước trời mưa, mình còn tưởng nó bị hư rồi."
" Phải không ? Tớ chưa quan sát chuyện này."

Ann nhìn Hermione một cái, không thể không bội phục, học bá đúng là học bá, cô chỉ bỏ vào trong một ít món đồ nhỏ, hiện tượng sẽ không rõ ràng lắm vậy mà cũng nhìn ra được " Cụ thể là cái gì mình không thể giải thích hết được, nhưng mà cái này không liên quan đến phép thuật, nó trong thế giới Muggle được gọi là một phản ứng hóa học và vật lí."

" Lại là hóa học ?" Fanny nghe tới cái này không hứng thú gì.

" Hóa học ? Vật lí ? Mình đã nghe qua việc này, là môn học của Trung học tại Muggle, nhưng mà cái này mình nghe từ anh họ nói, làm sao cậu biết vậy ?"

"Ha, là bí mật." Ann cười nói " Dù sao thì hai cái bình của các cậu đang cầm có thể gọi là quả cầu xoay tròn, hay là quả cầu thời tiết cũng được."

Hai người cũng quen với việc Ann hay giấu mấy bí mật. Ba cô gái nói chuyện thời gian trôi qua rất mau, buổi tối bọn họ đã đến được Hogwarts.