Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1236




Chương 1236

Dù cơ thể đã bị xé nát hoàn toàn, tốt hơn là nên phá vỡ rồi vứt nó đi.

Tùy Tâm nhìn Diệp Khải, gã cầm đao lên chậm rãi bước đến, mỗi bước đi đều toát ra khí thế đáng sợ đánh về phía Diệp Khải.

Diệp Khải siết chặt hai tay, cơ thể đã bị xé nát hoàn toàn đó cũng lập tức tan nát.

Diệp Khải nhìn đao thế đang lao đến, cười gằn: “Đến đây đi”.

Vừa dứt lời, y xòe bàn tay ra, chín Pháp Tắc lao vào giữa trán y.

Ầm!

Chín luồng sáng có màu sắc khác nhau bỗng bắn ra từ trong cơ thể Diệp Khải, sức mạnh của chín Pháp Tắc làm rung chuyển cả trời đất hệt như thủy triều.

Lúc này Tùy Tâm bỗng nói: “Nào, đến đây!”

Vừa dứt lời, gã lao về phía trước, đao quang xé tan không khí lao đến.

Lúc này khí thế đòn tấn công này đạt đến mức cao nhất.

Diệp Khải ở đằng xa bật cười: “Nào!”

Vừa dứt lời, y bỗng lao đến, sức mạnh đáng sợ cuồn cuộn ập tới chỗ Tùy Tâm.

Đòn tấn công cuối cùng.

Sức mạnh chín Pháp Tắc hội tụ tại một chỗ, sức mạnh bộc phát ra có thể nói là rất đáng sợ, lúc này thời không xung quanh đều sôi trào, sức mạnh cực lớn áp đảo, cho dù là người đứng cách xa cả vạn trượng cũng có thể cảm nhận được rõ sức mạnh này.

Lúc này mặc dù Tùy Tâm đó chỉ còn lại linh hồn, nhưng nhát đao tấn công của gã cũng đã đạt đến mức cao mới.

Hai người đều dồn hết toàn lực vào đòn tấn công này.

Hai người va chạm vào nhau dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người.

Ầm!

Một làn sóng khí đáng sợ bộc phát ở trước mặt hai người, sóng khí này lập tức lan ra xa cả vạn trượng, toàn bộ không gian bỗng chốc lên xuống như đang ở trên sóng, cực kỳ đáng sợ.

Diệp Khải và Tùy Tâm đó cũng bị văng ra xa ngay khi sóng khí bộc phát, linh hồn của hai người văng ra ngoài cả ngàn trượng.

Hai người đều ngã xuống đất.

Linh hồn của hai người đều biến mất với tốc độ cực kỳ nhanh.

Nhìn thấy thế, tim của đám người hai bên đều giật thót.

Diệp Quân nhìn Diệp Khải ở đằng xa, siết chặt hai tay, lặng im không nói.

Ngay lúc này, chín Pháp Tắc bỗng biến thành chín luồng sáng đi vào trong cơ thể Diệp Khải.

Ầm!

Sức mạnh Pháp Tắc trấn áp linh hồn của Diệp Khải.

Thanh đao trong tay phải của Tùy Tâm ở đằng xa cũng biến thành đao quang đi vào giữa trán gã, một sức mạnh đao hồn mạnh mẽ của ngay lập tức bảo vệ linh hồn gần như biến mất đó.

Thế nhưng lúc này hai người đã ngất đi.

Không thể đánh tiếp nữa.

Lúc này Diệp Quân bỗng biến mất khỏi chỗ đang đứng rồi xuất hiện trước mặt Diệp Khải, hắn nhìn Diệp Khải đang ngất trước mặt, khẽ nói: “Nghỉ ngơi đi nhé”.