Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1778




Chương 1778

Chương 1778

Nghĩ đến đây, ông ta bỗng nhìn xung quanh, thế nhưng xung quanh lại chẳng có khí tức nào cả, ông ta có thể xác định chắc chắn chỉ có hai người trước mặt này.

Tịnh Thần nhìn người phụ nữ váy trắng: “Bà là cô cô của Diệp Quân à?”

Người phụ nữ váy trắng cắn một miếng dưa hấu, bình tĩnh nói: “Có gì chỉ dạy?”

Hôm nay tâm trạng ông ta khá tốt: “Chỉ dạy ư?”

Tịnh Thần bật cười: “Bà có biết bọn ta là ai không?”

Người đàn ông áo trắng thắc mắc: “Các người là ai?”

Tịnh Thần nhìn ông ấy, hỏi ngược lại: “Ông là ai?”

Người đàn ông áo trắng mỉm cười: “Ta là cha của Diệp Quân”.

Cha?

Tịnh Thần nhíu mày, nhưng sau đó ông ta cười nói: “Cũng tốt, vừa lúc tóm cổ cả bọn”.

Người phụ nữ váy trắng cách đó không xa lại cắn một miếng dưa hấu, bà ấy nhìn đám người Tịnh Thần: “Ta sợ quá”.

Tịnh Thần bừng tỉnh: “Bà có thái độ gì đấy? Hả? Bà xem thường nền văn minh Vĩnh Sinh của ta à?”

Lúc này Chiến Đế đó bỗng xuất hiện bên cạnh Tịnh Thần, ông ta trầm giọng nói: “Không đúng”.

Không đúng!

Tịnh Thần sửng sốt, sau đó nhìn hai người trước mặt, lúc này hai người đều đang nhìn ông ta, nhàn nhã ăn dưa hấu.

Chẳng thấy hoảng sợ chút nào.

Không bình thường!

Phải biết rằng, bên bọn họ có đến mười Mệnh Vận Đại Đế, hàng trăm Tuế Nguyệt Đại Đế, mấy trăm Đại Đế bình thường, cộng thêm mấy ngàn cường giả đỉnh cấp.

Mà người trước mặt này lại chẳng hề sợ hãi?

Cực kỳ bất thường!

Sắc mặt Tịnh Thần trở nên hơi khó coi, bây giờ rút lui?

Đùa gì thế chứ?

Cường giả ra ngoài hết, càn quét vô số tinh vực đến hệ Ngân Hà, nhìn thấy nhau một cái rồi quay về sao?

Chẳng phải muốn khiến người ta cười vào mặt họ à?

Có thế nào cũng phải đánh được hai chiêu rồi mới về.

Nghĩ đến đây, Tịnh Thần dùng huyền khí truyền âm cho mọi người: “Trước tiên đánh hai chiêu, nếu thực lực của hai người này quá mạnh, chúng ta sẽ quay về, như thế cũng không đến nỗi mất mặt”.

Nghe thế, các cường giả đều gật đầu tỏ ý có thể chấp nhận.

Quả thật đi cả vạn dặm chạy đến đây, nếu không đánh nỗi hai chiêu mới đi thì dù là bản thân họ cũng thấy khinh thường mình chứ đừng nói là người ngoài.

Dù sao họ cũng có nhiều người.

Sau khi được mọi người đồng ý, Tịnh Thần nhìn người phụ nữ váy trắng, cười nói: “Nghe nói bà đánh nhau rất giỏi, không ngại bọn ta ỷ đông ăn hiếp ít chứ?”

Người phụ nữ váy trắng nhìn Tịnh Thần: “Không ngại đâu”.

Tịnh Thần cười nói: “Được lắm! Giết!”