Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1966




Chương 1966

Cố lão lập tức khiếp sợ, vội nói: “Nếu đã thế, tất nhiên là có tư cách làm giáo viên, tôi sẽ đề cử”.

Nói xong, ông ta quay đầu đi khỏi đó.

Diệp Quân cười cười, nhìn Hiên Viên Lăng: “Lăng cô nương, cảm ơn cô”.

Hiên Viên Lăng lắc đầu: “Đều nhờ thực lực của anh, nếu không, dù tôi có cật lực giới thiệu thì cũng không ích gì”.

Diệp Quân đang định nói gì, Song Song đứng bên đột nhiên hỏi: “Anh thật sự là tông sư sao?”

Diệp Quân cười đáp: “Cũng coi là vậy!”

Song Song nhìn Diệp Quân: “Nghe đồn, tông sư kiếm đạo có kiếm ý của mình, vì sao anh không có kiếm ý?”

Diệp Quân cười nói: “Không muốn dùng”.

Song Song chau mày.

Diệp Quân quay sang phía Hiên Viên Lăng: “Chúng ta ra ngoài đi dạo một vòng đi”.

Hiên Viên Lăng gật đầu: “Được”.

Hai người rời khỏi đài tỷ võ, đi ra ngoài, Diệp Quân liếc nhìn xung quanh, phải công nhận rằng phong cảnh của học viện Ngân Hà này thật đẹp, bốn phía quang đãng, đều được xanh hóa, trên thảm cỏ có nhiều học viên đang đọc sách hoặc tĩnh tọa.

Trường học!

Diệp Quân chợt nở nụ cười nhẹ, như thế này mới gọi là học viện, thư viện Quan Huyên tuy cũng gọi là thư viện nhưng tất cả học sinh đều luôn liều mạng tu luyện, vẫn thiếu một chút sinh khí.

Đương nhiên, điều đó cũng bình thường, bởi dẫu sao, thư viện Quan Huyên cũng là một thế giới tu hành tàn khốc hơn.

Thực lực mới là thứ giúp con người sống lâu hơn.

Đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên nhìn về bên phải, trước mặt hắn, cách đó không xa, có một cô gái đang đi cùng một người thanh niên, khi nhìn thấy cô gái ấy, Diệp Quân ngây người, mắt như mờ đi, giây lát sau, hắn vội chạy tới…

Thấy Diệp Quân thất thần, Hiên Viên Lăng sững sờ, trong ấn tượng của Hiên Viên Lăng, Diệp Quân vô cùng ung dung. Cô ấy nhìn về phía Diệp Quân chạy, thấy cô gái đang đứng phía xa, mắt Hiên Viên Lăng sáng lên: “Cô gái đó thật xinh đẹp!”

Nói xong, cô ấy như nhận ra điều đó đó, khẽ nhíu mày, nghi hoặc nói: “Lẽ nào cô gái này cũng là hồng nhan tri kỷ của anh Diệp?”

Nghĩ đến đây, Hiên Viên Lăng khẽ lắc đầu, vận đào hoa của anh Diệp tốt thật, đi đến đâu cũng có người đẹp quen biết.

Lúc này, cô gái đứng ở phía xa dường như cảm nhận được điều gì đó, lập tức quay người lại, lúc nhìn thấy Diệp Quân, cô ấy cũng sững sờ tại chỗ.

Cô gái này mặc chiếc váy dài màu trắng như mây, dáng người mảnh khảnh, vô cùng xinh đẹp, trên tay cầm cuốn sách cổ dày cộp.

Điều bắt mắt nhất là hai chiếc sừng nhỏ trên đỉnh đầu cô ấy, trông vô cùng dễ thương.

Cô gái này chính là Ngao Thiên Thiên của Long Tộc.

Nhìn thấy Diệp Quân, trong mắt Ngao Thiên Thiên đầy vẻ khó tin, hiển nhiên, cô ấy không ngờ lại gặp được Diệp Quân ở đây, bỗng cảm thấy hơi bối rối.

Bên cạnh Ngao Thiên Thiên còn có một người đàn ông, người đàn ông nhìn Ngao Thiên Thiên rồi lại nhìn Diệp Quân với vẻ nghi hoặc.