Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2760




Chương 2760

Mạt Ách cười và nói: “Quả thật là biết, tên đó là một kiếm tu thiên tài trong vũ trụ Thần Nhất của chúng ta. Hắn xảy ra chút mâu thuẫn với tộc của chúng ta, sau đó đã giết rất nhiều tộc nhân của chúng ta. Vì vậy, ba người chúng ta đã truy sát hắn. Ta chỉ không ngờ rằng hắn lại chạy vào Đạo Thị, chính vì vậy, chúng ta đã tìm đến những người từ nhà họ Kỳ để giúp đỡ, nhưng ta không ngờ rằng Diệp Quân gan cùng mình như vậy, ở đây mà cũng dám giết người…”

Nói xong, ông ta vừa thấp giọng thở dài: “Hắn biết đó là người nhà họ Kỳ, nhưng vẫn giết chết, hắn căn bản không coi trọng nhà họ Kỳ”.

Kỳ Nguyên liếc nhìn ba người họ, rồi nói: “Cũng chỉ là một kiếm tu thiên tài?”

Mạt Ách mỉm cười và nói: “Chứ còn sao nữa?”

Kỳ Nguyên khẽ nhíu mày: “Chỉ là một kiếm tu thiên tài, lại dám ở chỗ này giết người?”

Mạt Ách bình tĩnh nói: “Điếc không sợ súng”.

Kỳ Nguyên nhìn ba người lần cuối, không nói một lời xoay người rời đi.

Mạt Ách trầm giọng nói: “Người này đang hoài nghi thân phận của Diệp Quân…”

Nói đến đây, ông ta đột nhiên nhíu mày: “Diệp Quân này có lai lịch gì?”

Trên thực tế, bọn họ cũng quên điều tra lai lịch của Diệp Quân, bọn họ chỉ biết là Diệp Quân đã có được truyền thừa của Thượng Thần, hiển nhiên, người bình thường không thể nào đạt được truyền thừa của Thượng Thần.

Thần linh tổ tiên nhà họ Triệu thấp giọng nói: “Mặc kệ lai lịch của hắn, người này được lão sư truyền thừa, là kẻ thù không đội trời chung của chúng ta, nhất định phải nghĩ biện pháp khiến người này rời đi. . .”

Mạt Ách nói: “Đi tìm Thuyền Bà, đi thôi”.

Nói xong, ba người xoay người rời đi.

Bên kia, Kỳ Nguyên đi tới một con phố, một lão già áo đen xuất hiện ở bên cạnh, cung kính nói: “Nguyên trưởng lão”.

Kỳ Nguyên ánh mắt lạnh lùng: “Ông tra ra lai lịch tên kia chưa?”

Ông lão áo đen lắc đầu: “Ta chỉ biết người này vào từ vũ trụ Thần Nhất thôi, trừ cái kia ra, ta không tìm được cái gì khác”.

Kỳ Nguyên nhíu mày thật sâu.

Lão già áo đen trầm giọng nói: “Nguyên trưởng lão, mặc kệ người này lai lịch như thế nào, nếu dám giết người nhà họ Kỳ ta, hắn nhất định phải trả giá đắt, nếu không, uy vọng nhà họ Kỳ ta ở nơi này. . . ”

Kỳ Nguyên bình tĩnh nói: “Không vội”.

Ông già áo đen khó hiểu.

Kỳ Nguyên xoay người nhìn về phương xa, nhẹ giọng nói: “Nhà họ Kỳ ta có thể đứng sừng sững ở bảng xếp hạng các thế giới, ngoại trừ nhiều đời có thiên tài, cũng là bởi vì hai chữ ‘cẩn thận’. Không nên hành động một cách tùy tiện cho đến khi nắm được thông tin chi tiết thực sự của đối phương… Đôi khi, ra tay thì dễ, nhưng thu tay thì lại khó”.

Nói đến đây, ánh mắt của ông ta dần dần trở nên lạnh lùng: “Hơn nữa, ba người kia rõ ràng là muốn lợi dụng ta làm vũ khí… bọn chúng được lắm”.

Ông lão áo đen trầm giọng nói: “Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?”

Kỳ Nguyên nói: “Tiếp tục điều tra, chờ xem chuyện gì xảy ra”.

Lão già áo đen do dự một chút, sau đó nói: “Nguyên trưởng lão, nếu như thanh niên này lai lịch không tệ, nhà họ Kỳ không thể động tay vào, như vậy Lê cô nương hận..”.

Kỳ Nguyên mặt không đổi sắc: “Vậy thì Kỳ Lê chỉ là người làm công tạm thời được nhà họ Kỳ ta thuê, cô ta không liên quan gì đến nhà họ Kỳ ta”.