Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2825




Chương 2825

Trầm mặc một lát, Kỳ Mạc thấp giọng thở dài: “Triệu Lão, ông chớ có trách ta, lai lịch tên kia không đơn giản đâu!”

Rõ ràng ông ta đang muốn chuyển hướng mâu thuẫn.

Nhưng Triệu Lão không nghe ông ta, cười lạnh vài tiếng rồi xoay người rời đi.

Nhìn thấy vậy, ánh mắt Kỳ Mạc dần dần trở nên âm trầm, nhưng cuối cùng vẫn không ra tay.

Nếu không giết, vẫn còn cứu vãn được.

Nếu giết, thì nhà họ Kỳ sẽ chẳng còn đường cứu vãn với Đạo Thị nữa.

Tựa hồ nghĩ tới cái gì, Kỳ Mạc đột nhiên không khỏi tức giận mắng: “Sao tên kiếm tu đáng chết đó lại lắm tâm tư vậy chứ?”

Bên ngoài Đạo Thị.

Ba người Mạt Ách lúc này cũng nhận được tin tức, khi biết Triệu Lão bị Diệp Quân đánh bại, cả ba người đều lộ ra vẻ khó tin.

Bởi vì Diệp Quân chẳng qua chỉ ở cảnh giới Thiên Quân mà thôi!

Cảnh giới Thiên Quân đánh bại cảnh giới Thần Đạo?

Làm sao có thể?

Thần linh nhà họ Triệu trầm giọng nói: “Chẳng lẽ Diệp Quân đang che giấu thực lực?”

Mạt Ách lắc đầu: “Không thể…”

Thần linh nhà họ Triệu cau mày: “Nói cách khác, thực lực của hắn trong khoảng thời gian này đã tăng lên rất nhiều?”

Nghe vậy, vẻ mặt của ba người họ đồng thời trở nên ngưng trọng.

Nếu thực sự trong thời gian ngắn như vậy mà thực lực của Diệp Quân tăng lên nhiều như vậy, vậy thì quá khủng bố.

Mạt Ách trầm giọng nói: “Người này. . . đúng là quái vật!”

Thần linh nhà họ Triệu đột nhiên nói: “Truyền thừa của lão sư…”

Mạt Ách nói: “Trở về Đạo Điện trước đi. Người này có được truyền thừa của lão sư, thần giới giờ chắc cũng biết hết rồi, giờ chúng ta yên lặng theo dõi diễn biến là được”.

Bọn họ mặc dù cũng được gọi là thần, nhưng cũng không phải là người mạnh nhất trong Đạo Điện, sở dĩ truy sát Diệp Quân đó là bởi vì không có nhiều người biết Diệp Quân có được truyền thừa của Thượng Thần, nhưng hiện tại, việc Diệp Quân có được truyền thừa của Thần Nhất đã lan rộng khắp các thế giới.

Lúc này, cho dù bọn họ có được truyền thừa và Tổ Mạch của Diệp Quân, cũng không giữ được, cho nên hiện tại cũng không cần mạo hiểm.

Rất nhanh, ba người quay đầu rời đi.

Trong một bầu trời đầy sao yên tĩnh, một cung điện sang trọng đứng lặng lẽ.

Đạo cung!

Đây là trụ sở của Đạo Thị.

Sau khi Triệu Lão rời khỏi Đạo Thị, liền trở lại đạo cung, sau khi tiến vào chính điện của đạo cung, liền cung kính hành lễ.

Một lúc sau, một người đàn ông trung niên mặc áo choàng xuất hiện đối diện với Triệu Lão.

Triệu Lão lại vội vàng hành lễ: “Cung chủ”.

Người đàn ông trung niên bình tĩnh nói: “Nói”.