Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2830




Chương 2830

Phải nói rằng, ông ta thực sự tức giận!

Đã thống nhất là mọi người sẽ chung tay đối phó với Diệp Quân, nhưng ông ta không ngờ rằng tên khốn này khi lâm trận lại lùi bước, bội lời cũng không sao, thậm chí còn muốn ông ta chết.

Ông ta thật sự không chịu nổi cục tức này!

Thấy Triệu Lão lại xông về phía mình, Kỳ Mạc cả kinh, vội vàng nói: “Triệu Lão, ông điên rồi sao? Đây là nhà họ Kỳ, ông…”

Bùm!

Một tiếng nổ lớn vang vọng khắp bầu trời, Kỳ Mạc lại bị đánh bay ra ngoài, thời không xung quanh trực tiếp bị phá vỡ.

Ông ta mặc dù cũng là cường giả cảnh giới Thần Đạo, nhưng thực lực của ông ta chả là gì so với Triệu Lão, cho nên căn bản không phải là đối thủ của Triệu Lão.

Nhưng vào lúc này, xung quanh càng ngày càng có nhiều cường giả nhà họ Kỳ, số ít người do Triệu Lão mang đến đã bị trấn áp.

Triệu Lão sau khi tung một quyền đánh bay Kỳ Mạc, đang định ra đòn nữa, thì Kỳ Lăng đã đứng ở trước mặt ông ta, Kỳ Lăng trừng mắt nhìn ông ta: “Triệu Lão, ông có biết ông đang làm gì không?”

Vẻ mặt Triệu Lão hung ác: “Kỳ Lăng, lão phu đương nhiên biết, lão phu nói cho ông biết, lão phu quyết sống mái với nhà họ Kỳ…”

Vừa nói, ông ta vừa lao thẳng về phía Kỳ Lăng.

Nhìn thấy thế, sắc mặt Kỳ Lăng trong nháy mắt trở nên có chút hung dữ, không nói nhảm nữa, trực tiếp xông về phía Triệu Lão.

Bằng cách này, hai bên đã có một cuộc đại chiến.

Mặc dù đám người Triệu Lão đã bị áp chế hoàn toàn, nhưng nhà họ Kỳ cũng không thể giết chết họ, dù sao thì cường giả ở cảnh giới Thần Đạo rất khó chết.

Cứ như vậy, trận chiến kéo dài nửa ngày, toàn bộ nhà họ Kỳ đều bị đánh tan tành, vô số người chết thảm, hơn nữa, giao tranh giữa hai bên ngày càng ác liệt, đặc biệt là Triệu Lão, như đã phát điên, lối đánh liều lĩnh khiến Kỳ Lăng phải đau đầu.

Mà Kỳ Mạc đã sợ đến mất mật, ông ta thật sự không nghĩ tới lão già này sẽ điên cuồng như vậy, mang thẳng người đến nhà họ Kỳ đánh giết.

Hoàn toàn không quan tâm đến đại cục!

Ngay khi song phương đang phân tranh sinh tử, một tiếng hét giận dữ đột nhiên vang vọng: “Dừng tay”.

Triệu Lão dừng tay, quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy cách đó không xa một ông già mặc áo bào trắng.

Nhìn thấy ông già áo bào trắng, Triệu Lão cau mày: “Cố Lão!”

Ông già áo bào trắng trầm giọng nói: “Triệu Lão, ông đã quên cung chủ nói với ông gì rồi sao?”

Triệu Lão mặt không đổi sắc: “Ta đương nhiên không quên, chờ ta xử lý xong chuyện ở đây, sẽ đi làm việc kia”.

Cố Lão trầm giọng nói: “Triệu Lão… Trước khi ta tới, cung chủ nói với ông, bảo ông bỏ qua chuyện nhà họ Kỳ…”

“Cái gì?”

Triệu Lão đột nhiên cau mày: “Bảo ta bỏ qua chuyện này?”

Cố Lão gật đầu: “Ý cung chủ là đem đại cục đặt lên hàng đầu”.

Triệu Lão sắc mặt âm trầm, trầm mặc không nói gì.