Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3043




Chương 3043

Vừa nói, y vừa quay đầu nhìn về phía người đàn ông áo đen bên cạnh: “Không cần phải nhìn Diệp công tử với ánh mắt thù địch như vậy, chuyện năm đó không liên quan đến Diệp công tử. Hơn nữa, năm đó Thần Nhất dựa vào thực lực để đánh bại tổ tiên của tộc Tiên Linh, tổ tiên tộc Tiên Linh ta thua tâm phục khẩu phục, tổ tiên thua thì hậu bối như chúng ta có tư cách gì mà không phục chứ?”

Người đàn ông áo đen không dám nói gì.

Diệp Quân nhìn người đàn ông trước mặt, khẽ mỉm cười, người này khiến hắn cảm thấy hơi bất ngờ.

Sắc mặt Thanh An lại hơi khó coi.

Thanh Lăng nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, ta tới đây cũng không có mục đích nào khác, chỉ là tò mò, dù sao ngươi cũng là người có được truyền thừa của Thần Nhất”.

Diệp Quân cười nói: “Ta cũng rất tò mò về thiên tài và yêu nghiệt của tộc Tiên Linh các ngươi”.

Thanh Lăng đột nhiên nói: “Vậy thì thử so tài nhé?”

Thử so tài!

Vừa dứt lời, trong sân đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Diệp Quân liếc nhìn Thanh Lăng, cười nói: “Cũng không phải là không được”.

Thanh Lăng cười đáp: “Không có ý gì đâu, chẳng qua ta nghe nói Diệp công tử muốn tham gia cuộc thi nội bộ của bọn ta, nên muốn thử so tài với Diệp công tử trước. Nếu Diệp công tử thắng ta, thì Diệp công tử có thể giảm bớt những lời khiêu chiến không cần thiết, nếu ta may mắn thắng Diệp công tử… thì ngươi cũng tiết kiệm được thời gian tiếp tục tham gia cuộc thi nội bộ”.

Diệp Quân cười nói: “Nói có lý, nếu đã thế thì xin được chỉ giáo”.

Thanh Lăng nhìn xung quanh, sau đó nói: “Đổi sang nơi khác được không?”

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Thanh Lăng nói: “Mời Diệp công tử đi theo ta”.

Nói xong, y xoay người bay về phía bên kia.

Diệp Quân đang định rời đi, lúc này, Thanh An đột nhiên nói: “Diệp công tử”.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Thanh An, hơi do dự, sau đó nói: “Vừa rồi ta…”

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Ta hiểu mà”.

Dứt lời, hắn xoay người hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ở phía cuối tinh không.

Thanh An đứng tại chỗ, mãi lâu không lên tiếng.

Chẳng mấy chốc, Diệp Quân đi theo đám người Thanh Lăng đến một quảng trường tinh không khổng lồ, quảng trường dài mấy vạn trượng, vô cùng rộng lớn.

Xung quanh quảng trường có một luồng ánh sáng bao phủ.

Hai người xuất hiện trên quảng trường, tương đối xa nhau.

Lúc này, thiên tài và yêu nghiệt của tộc Tiên Linh đang không ngừng chạy đến.

Thanh Lăng nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Tổ Cảnh?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.

Thanh Lăng khẽ mỉm cười: “Ta là cường giả đã đạt tới năm phần thần tính, cảnh giới cao hơn rất nhiều so với ngươi, tuy nhiên, vì tôn trọng ngươi, ta sẽ không hạ thấp cảnh giới. Nhưng nếu ngươi muốn ta hạ thấp thì ta cũng có thể”.

Diệp Quân cười nói: “Không cần”.

Năm phần thần tính!

Bây giờ hắn cũng muốn tìm một cường giả chân chính để rèn luyện.