Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3278




Chương 3278

Lão đại của nền văn minh Sâm Lâm hiện tại.

Thần Kỳ nhìn Nguyên tổ kia, nét mặt cô ấy vô cùng nặng nề, dù người trước mặt không phải bản thể, nhưng khí thế của ông ta lại áp đảo tất cả mọi người xung quanh.

Mười phần thần tính!

Đây mới thật sự là cường giả mười phần thần tính, thần tính viên mãn.

Vào khoảnh khắc nhìn thấy đối phương, cô ấy đã biết mình không thể nào chống lại được.

Cường giả đẳng cấp này đã đạt tới một cấp bậc khác rồi!

Nét mặt Thần Kỳ phức tạp.

Cô ấy chỉ cách mười phần thần tính nửa bước, nhưng nửa bước này lại cách nhau một trời một vực.

Nhị Nha ở cách đó không xa đột nhiên xuất hiện trước mặt Nguyên tố, trong mắt cô bé loé lên ánh sáng lạnh lẽo. Cô bé đang định ra tay một lần nữa thì thời không ở cách đó không xa đột nhiên khẽ run lên, sau đó Diệp Quân chậm rãi bước ra, hắn mặc áo choàng màu đen, tóc dài buông xoã, sợi tóc hơi bạc, so với trước đó, Diệp Quân lúc này có vẻ từng trải hơn.

Thần Kỳ nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Cảnh giới Thần Đạo!”

Diệp Quân lúc này đã đạt đến cảnh giới Thần Đạo rồi!

Nhị Nha nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó hỏi: “Không sao chứ?”

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Không sao”.

Dứt lời, hắn ngẩng đầu nhìn Nguyên tổ phía xa, mà lúc này, Nguyên tổ kia cũng đang nhìn hắn.

Nguyên tổ quan sát Diệp Quân một lúc rồi lắc đầu: “Con kiến”.

Con kiến!

Giọng điệu rất bình tĩnh, còn có hơi khinh thường.

Nguyên tổ nhìn xung quanh, ông ta có thể nhìn được rất xa, một lúc lâu sau đó, ông ta thu hồi tầm mắt, lắc đầu: “Ban đầu ta còn thấy hơi chờ mong, không ngờ người của vũ trụ này lại yếu như thế, đúng là nhàm chán…”

Lúc này, Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại: “Ông nội ơi?”

Oanh!

Thời không bên cạnh Diệp Quân nứt ra, một người đàn ông mặc trường bào màu xanh chậm rãi bước tới.

Tất cả mọi người xung quanh đều nhìn về phía người đàn ông áo xanh.

Sau khi người đàn ông áo xanh xuất hiện, Nguyên tổ nhìn thoáng qua ông ta, sau đó nói: “Không phải vẫn còn một người phụ nữ váy trắng à? Gọi một lượt đi, tránh để ta phải xử lý từng người một, lãng phí thời gian”.

Diệp Quân lắc đầu: “Một mình ông nội ta đã…”

Oanh!

Thời không bên cạnh Diệp Quân chợt nứt ra, sau đó, một người phụ nữ váy trắng xuất hiện…

Một bộ váy trắng, tóc dài buông xoã, tao nhã xinh đẹp.

Thấy người phụ nữ váy trắng xuất hiện, Diệp Quân hơi ngạc nhiên, vì hắn không gọi bà ấy nên không ngờ bà ấy sẽ xuất hiện.